Vương Tử Quân cười cười nói:
- Chủ tịch Thạch, tôi nhất định sẽ khắc ghi lời dạy bảo của ngài. Nhưng chuyện này ngài cũng đừng nên quan tâm, Cổ Thập Minh dù là người được trưởng phòng Lữ dốc sức đề bạt, thế nhưng cũng không thể ép trưởng phòng Lữ gánh chịu tất cả trách nhiệm cho được. Dù sao thì trước khi trưởng phòng Lữ đến tỉnh Sơn Nam thì người kia cũng được kẻ khác bồi dưỡng.
Thạch Kiên Quân cười cười, hắn biết rõ Vương Tử Quân nói vì cố gắng giải quyết ưu phiền cho mình. Trong sự kiện Cổ Thập Minh, nếu như không phải mình và Lữ Tiến Binh dốc sức, căn bản là tên kia không thể nào tiến lên làm trưởng phòng tài chính. Phải biết rằng khi đó đám người Hào Nhất Phong căn bản là kiên quyết phản đối. Lúc này Cổ Thập Minh gặp chuyện không may, không phải bị người ta nắm chặt đuôi dao sao? Anh có thể nói mình đề cử một cán bộ tốt đẹp, mãi đến khi đi lên vị trí mới tha hóa không? Tôi căn bản là không có hai mắt ở phía sau, việc này sao trách tôi được?
Hơn nữa Thạch Kiên Quân còn có một lo lắng rất lớn, lo lắng này liên tục quanh quẩn trong đầu khi mà Cổ Thập Minh gặp chuyện không may.
- Tử Quân, Tiến Binh thật sự khó cứu, khó trốn tránh trách nhiệm. Nhưng tôi vẫn thật sự lo lắng...
Thạch Kiên Quân nói đến đây thì không nói thêm gì nữa.
Vương Tử Quân lúc này cũng run lên, thế nhưng hắn cũng nhanh chóng tỉnh táo lại. Hắn cũng nghĩ đến những lo lắng như của Thạch Kiên Quân, thế nhưng trong lòng lại có chút vui mừng. Thạch Kiên Quân có thể lo lắng cho Lữ Tiến Binh, điều này nói rõ bản thân Thạch Kiên Quân căn bản chống lại khảo nghiệm ở sự kiện Cổ Thập Minh.
Nhưng nếu như Lữ Tiến Binh có vấn đề, chỉ sợ không phải là phiền toái bình thường.
- Tử Quân, nếu có cơ hội thì đi thôi.
Thạch Kiên Quân dùng giọng đờ đẫn nói với Vương Tử Quân:
- Cây chuyển chết người chuyển sống, đổi hoàn cảnh thì phát triển tốt hơn. Một vài cán bộ phải đi về vị trí cao thì không thể tiếp tục ở vị trí thấp, nếu ở lại thì căn bản không những giảm đi tầm nhìn, cũng bất lợi cho sự phát triển sau này.
Vương Tử Quân biết rõ Thạch Kiên Quân nói ra những lời như vậy căn bản là rất tâm huyết, thế nên hắn nâng ly trà lên nói:
- Chủ tịch Thạch, ngài cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm chú chứng thực chỉ thị của ngài.
...
- Bí thư Nhất Phong, tôi kính ngài một ly, ngài không thấy gương mặt của Thạch Kiên Quân hôm nay sao? Thật sự không khác gì nước đắng.
La Nhân Uy nâng ly rượu lên cười ha hả nói với Hào Nhất Phong.
Hào Nhất Phong trước kia cũng không uống nhiều rượu, thế nhưng hôm nay lại phá lệ. Lão cũng không đè nén được cảm giác hưng phấn, dù sao thì dự mưu gần một năm cuối cùng cũng cho ra kết quả nở hoa.
Hào Nhất Phong nâng ly rượu lên cụng với La Nhân Uy, sau đó lão cười nói:
- Cậu Nhân Uy, cậu không phải đã dạo chơi ở thành phố Sơn Viên một thời gian rồi sao? Cũng nên lên tỉnh giúp đỡ tôi.
Nụ cười trên mặt La Nhân Uy càng thêm sáng lạn, lão hạ thấp ly rượu trong tay xuống vài phần:
- Bí thư, tôi thật sự là khẩu súng của ngài, ngài chỉ huy về đâu thì tôi sẽ bắn đến đó, chỉ là một câu, tôi nghe theo chỉ thị của ngài.
La Nhân Uy nói càng làm cho bầu không khí bữa tiệc thêm kích động, tiếng cười hài hòa liên tục vang lên trong phòng.
- Bí thư, tôi cũng kính ngài một ly.
Quan Vĩnh Hạ là thư ký trưởng của bí thư Hào Nhất Phong, hắn là người cực kỳ giỏi phỏng đoán tâm tư của lãnh đạo. Lúc này thấy Hào Nhất Phong vui vẻ, thế là cũng không quên nâng ly rượu lên nói.
Hào Nhất Phong tuy đã gần sáu mươi thế nhưng biểu hiện vẫn còn cực kỳ hào sảng như người trẻ tuổi, lão nâng ly rượu lên cụng với Quan Vĩnh Hạ.
- Nhân Uy, Vĩnh Hạ, anh em chúng ta cụng ly. Tôi nói một câu xuất phát từ đáy lòng, những năm này tôi công tác khá khó khăn, đặc biệt là thế cục ở tỉnh Sơn Nam càng ngày càng đi về phía bất lợi cho chúng ta, điều này không khỏi làm cho tôi cảm thấy đau lòng.
Hào Nhất Phong khẽ gõ tay lên mặt bàn, hắn dùng giọng có vài phần kích động nói:
- Năm xưa khi trưởng ban Dương đi thì tình thế Sơn Nam là rất tốt, những năm qua vì phát triển không được như ý nên biến thành bộ dạng hiện tại. Dù lão lãnh đạo vẫn giúp đỡ trước sau như một, cũng không nói lời nào với tôi, thế nhưng tôi thật sự cảm thấy xấu hổ, căn bản là buổi tối ngủ mà sinh ra cảm giác không yên.
- Bí thư, bây giờ không giống như trước, thực tế chứng minh tỉnh Sơn Nam dưới sự lãnh đạo của ngài căn bản luôn đi về hướng phát triển mạnh mẽ.
La Nhân Uy căn bản hiểu rõ tâm tình của Hào Nhất Phong, tuy bọn họ đều là quan lớn cấp tỉnh, thế nhưng ném bỏ hào quang chói mắt quanh người thì bọn họ cũng là người thường, cũng có vui buồn giận hờn.
Sở dĩ bọn họ làm cho người ta sinh ra cảm giác thần bí cũng là vì giỏi khắc chế tình cảm của mình, thế nhưng đôi khi bộc phát tình cảm lại càng mạnh mẽ và dữ dội hơn người thường.
Lúc này Hào Nhất Phong căn bản là như vậy.
- Đúng vậy, bí thư, thời điểm khó khăn của chúng ta ở tỉnh Sơn Nam đã qua, tôi tin tưởng sau này công tác của tỉnh Sơn Nam ngày càng tiến lên chuyến xe tốt đẹp.
Quan Vĩnh Hạ cũng mở lời khuyên. Hắn là thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy, hắn là người hiểu rõ ý nghĩ của Hào Nhất Phong. Hai năm qua Hào Nhất Phong tiếp nhận áp lực không nhỏ, hắn là người thấy rõ ràng nhất, nghe rõ ràng nhất.
Phía tỉnh ủy có Đường Cảnh Ung, phía ủy ban nhân dân tỉnh có Thạch Kiên Quân, hơn nữa giữa hai người kia còn có Lữ Tiến Binh, Trương Đông Viễn, đặc biệt là Vương Tử Quân không phải đèn cạn dầu, tất cả tạo nên uy hiếp mạnh mẽ cho vị trí bí thư tỉnh ủy của Hào Nhất Phong. Liên minh mạnh mẽ kia căn bản làm giảm lực khống chế của bí thư Hào Nhất Phong ở tỉnh Sơn Nam.
Tình thế lúc này căn bản không còn giống như trước, Cổ Thập Minh ngã quỵ chỉ là một bắt đầu, sau khi Cổ Thập Minh rơi đài thì chỉ sợ tỉnh Sơn Nam sẽ tiến vào giai đoạn tẩy bài.
- Bí thư Nhất Phong, tổ chức kiên quyết ủng hộ lãnh đạo tỉnh ủy Sơn Nam, Lữ Tiến Binh rõ ràng là đề bạt cán bộ không theo quy định, điều này làm cho lãnh đạo thượng cấp rất phẫn nộ. Đặc biệt là sự kiện đề bạt Cổ Thập Minh căn bản là hiện tượng không tuân theo đúng quy định tổ chức.
Phó phòng tổ chức Lý Nghĩa Khoan vừa đưa một tài liệu cho bí thư Hào Nhất Phong vừa nói:
- Đây là tài liệu của năm thành viên ban ngành trong phòng tổ chức tỉnh ủy, mời bí thư Nhất Phong xem qua, những hiện tượng đề bạt cán bộ căn bản không theo quy định như thế này tất sẽ để lại tai họa ngầm.
Hào Nhất Phong khẽ gật đầu, chiêu thức của Lý Nghĩa Khoan căn bản đã được lão bày mưu đặt kế sẵn. Bây giờ nhìn qua cảm thấy Lý Nghĩa Khoan chấp hành rất tốt, lão cầm tư liệu lật qua xem xét hai lượt và nụ cười trên mặt càng thêm tươi sáng hơn vài phần.
Tài liệu kia căn bản là rất cứng nhắc, tất cả cán bộ được Lữ Tiến Binh đề bạt không theo quy định của tổ chức đều được nói rõ ràng. Người đầu tiên vi phạm nghiêm trọng quy định đề bạt của tổ chức chính là Cổ Thập Minh.
- Tài liệu này rất sâu sắc, đã nói rõ cán bộ của chúng ta có lòng nhiệt tâm, điều này rất tốt. Trưởng ban Dương rất tán thưởng những cán bộ giữ vững tính nguyên tắc.
Hào Nhất Phong đưa tài liệu cho thư ký của mình rồi dùng giọng vô cùng thân thiết nói.
Lý Nghĩa Khoan dù có lòng tin với tư liệu của mình thế nhưng bây giờ phải đối mặt với bí thư tỉnh ủy, thế cho nên khá lo lắng. Sau khi nghe bí thư Nhất Phong nhắc đến trưởng ban Dương, hắn chợt cảm thấy hưng phấn.
- Nâng ly, chúng ta cùng cạn chén.
Hào Nhất Phong khẽ gật đầu với Lý Nghĩa Khoan, sau đó nâng ly rượu lên cụng với nhóm người La Nhân Uy và Quan Vĩnh Hạ. Tất nhiên đám người La Nhân Uy sẽ nhiệt liệt hưởng ứng lời kêu gọi của Hào Nhất Phong, bọn họ cùng nâng ly cạn chén.
- Đáng tiếc là Trọng Khang chưa đến, nếu có Trọng Khang thì bữa tiệc hôm nay sẽ càng thêm viên mãn.
Hào Nhất Phong vừa gắp miếng rau vừa cười nói với Quan Vĩnh Hạ.
Quan Vĩnh Hạ dùng giọng có chút ghen ghét nói:
- Bí thư Lý tự mình tọa trấn xử lý sự kiện của Cổ Thập Minh, thế nên anh ấy không đi được. Nhưng sự kiện này sẽ qua, chúng ta sẽ tiếp tục tụ tập, đến lúc đó sẽ chúc bí thư Lý hai ly.
La Nhân Uy cười cười nói:
- Đúng vậy, tôi luôn nghe nói bí thư Trọng Khang có tửu lượng tốt, thế nhưng chưa có cơ hội thử tài. Sau này nhất định sẽ đánh giá một chút, để xem tửu lượng của bí thư Lý rốt cuộc là như thế nào?
Có người lên tiếng thì chắc chắn sẽ vui vẻ, đề tài cũ cũng qua, Hào Nhất Phong khá hào hứng, một chai rượu nhanh chóng vào bụng mọi người.
Quan Vĩnh Hạ nhìn vẻ mặt vui vẻ của Hào Nhất Phong, sau đó khẽ nháy mắt với La Nhân Uy. La Nhân Uy biết rõ đối phương đang nhắc nhở mình không nên tiếp tục uống nữa, thế là trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ, hắn cười nói:
- Bí thư, tôi nghe nói Vương Tử Quân sắp đi đảm nhiệm vị trí bí thư ban bí thư trung ương sao?
- À, tuyến trên đang xem xét, còn chưa nhất định cho ra kết quả cuối cùng.
Vẻ mặt Hào Nhất Phong chợt phát lạnh, giọng điệu có vài phần đông cứng.
Hào Nhất Phong biến hóa tâm tình làm cho đám người ở chung quanh cảm nhận được rõ ràng, ánh mắt người khác nhìn về phía La Nhân Uy căn bản có thêm vài phần khác thường. Bí thư La không phải là kẻ ngốc, biết rõ tâm tư của lãnh đạo, thế nhưng lại tự vạch áo cho người xem lưng, không phải xát muối vào vết thương sao? Chẳng lẽ anh không biết người làm cho bí thư Hào Nhất Phong ưu phiền nhất chính là Vương Tử Quân sao?
Căn bản nhiều người không dám nói gì về Vương Tử Quân, thế nhưng ai ai cũng phải kính sợ. Dù sao đây là một vị bí thư thị ủy trẻ tuổi tiến vào thường ủy tỉnh ủy, càng là một lực lượng khó lường ở trong tỉnh.
Chưa nói những thứ khác, người này mới tiến lên làm thường ủy tỉnh ủy mà lực ảnh hưởng đã vượt xa La Nhân Uy và Quan Vĩnh Hạ, thậm chí có vài sự kiện căn bản còn có lời nói nặng hơn cả Thạch Kiên Quân.
Lúc này Vương Tử Quân sắp được điều động, vị trí cao vời càng làm cho người ta suy nghĩ miên man bất định. Nhiều người suy đoán dựa vào tốc độ phát triển như tên lửa của Vương Tử Quân, như vậy rốt cuộc bí thư Vương có tiến lên đỉnh hay không, điều này căn bản khó dự đoán.
- Bí thư, có thể quấy nhiễu hay không?
La Nhân Uy lại mở miệng, giọng điệu có thêm vài phần trầm thấp.
Hào Nhất Phong không mở miệng mà chỉ cười nhạt, nụ cười như vậy làm cho La Nhân Uy cảm thấy khó thể giải thích, những người khác cũng căn bản không biết bí thư Hào Nhất Phong đang cười cái gì.
- Bất cứ chuyện gì cũng có tốt xấu, đặc biệt là với tình cảnh ở tỉnh Sơn Nam vào lúc này, càng cần phải có người chèo chống đại cục. Vương Tử Quân là đồng chí công tác lâu năm ở tỉnh Sơn Nam, là người có năng lực kèm uy vọng lớn lao, những đồng chí như vậy nếu rời khỏi tỉnh Sơn Nam, như vậy sẽ là tổn thất lớn lao cho tỉnh nhà.
Hào Nhất Phong mở miệng nói, lời nói dõng dạc, biểu hiện cực kỳ ái tài.
Lữ Tiến Binh ngồi trong khách sạn, ánh mắt không khỏi nhìn chằm chằm vào đồng hồ treo tường, bộ dạng lo nghĩ không thôi.
Lữ Tiến Binh hít vào một hơi thuốc thật sâu, sau đó dụi nửa điếu thuốc còn lại vào gạt tàn. Hắn đứng lên khỏi ghế sa lông, sau đó mở một chiếc hộp gỗ ở bên cạnh ra.
Chiếc hộp gỗ này không lớn, bên trong đầy tiền mặt. Màu sắc rực rỡ của những tờ tiền giấy không khỏi làm cho tinh thần của Lữ Tiến Binh thêm luống cuống.
Cổ Thập Minh không phải là một người kiên cường, đối phương sẽ không vì bảo vệ Lữ Tiến Binh mà ôm hết trách nhiệm lên người. Trong đầu Lữ Tiến Binh liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ, thế là hắn không khỏi nghĩ đến bộ dạng lúc đầu gặp mặt, khi đó Cổ Thập Minh căn bản cực kỳ thấu hiểu lòng người.
Sau khi tiếp xúc nhiều với Cổ Thập Minh, Lữ Tiến Binh cảm thấy có nhiều hảo cảm với một người thông minh và giỏi luồn cúi này. Nhưng thật sự làm cho hắn và Cổ Thập Minh đi cùng với nhau cũng chỉ vì một người phụ nữ, một người phụ nữ rất nổi tiếng.
Lữ Tiến Binh nhớ rõ lần đó mình được Cổ Thập Minh mời cơm, dưới ánh đèn đẹp đẽ, hắn thấy người phụ nữ mà trước kia mình từng gặp trên tivi, nàng đang chờ hắn cùng dùng cơm. Hắn nhớ cánh tay trắng nõn nà của nàng thêm phát sáng dưới ánh đèn, bộ dáng đẹp đẽ càng làm cho người ta không thể quên, càng sinh ra những ý nghĩ miên man bất định.
Những chuyện còn lại phát triển giống như một quy luật định sẵn, Lữ Tiến Binh đi vào phòng, nữ ngôi sao kia chờ hắn trong phòng tắm với bộ dạng không mảnh vải che thân, hai chân trắng nõn dài thượt xa hoa tuyệt vời...
Lữ Tiến Binh kết bạn với một người phụ nữ có kinh nghiệm trên giường quá phong phú, điều này làm cho hắn và Cổ Thập Minh nhanh chóng kết dính với nhau. Dưới sự giúp đỡ của Lữ Tiến Binh, Cổ Thập Minh nhanh chóng tiến vào trong vòng quan hệ của Thạch Kiên Quân, cũng trở thành trưởng phòng tài chính tỉnh Sơn Nam. Khi Cổ Thập Minh xâm nhập vào phòng tài chính tỉnh Sơn Nam, đối phương càng mang đến cho Lữ Tiến Binh nhiều trò kích thích, thế là quan hệ giữa hai người cũng càng thêm tăng tiến.
Trước đó Lữ Tiến Binh còn dốc sức đẩy Cổ Thập Minh tiến lên làm bí thư thị ủy La Nam, mà Lữ Tiến Binh cũng tràn đầy niềm tin vào tương lai của mình.
Vương Tử Quân rời khỏi Sơn Nam, Hào Nhất Phong lại là mặt trời về chiều, cũng làm cho Lữ Tiến Binh căn bản tràn đầy ước mơ tới tương lai. Nhưng cuộc sống tốt đẹp căn bản là quá ngắn, Cổ Thập Minh đã bị xử song quy.