Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4114

Người của quân đoàn cao thủ sắp há hốc mồm vì kinh ngạc, từ sau khi Mạnh Thiên Lan đến Trung Châu, bắt đầu tiếp nhận quân đoàn cao thủ, cô ta luôn mạnh mẽ, đã bao giờ ra dáng con gái thế này đâu cơ chứ?

Nhưng Mạnh Thiên Lan cũng chỉ ôm Dương Thanh một cái chứ không kéo dài quá lâu, cô ta nhanh chóng thả Dương Thanh ra.

Dương Thanh mỉm cười nhìn về phía Mạnh Thiên Lan, quan sát cô ta một lượt rồi cười nói: “Không tồi! Cô đã đột phá Thiên Cảnh, không lâu nữa sẽ đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ”.

Mạnh Thiên Lan cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “So tài thử chứ?”

Dương Thanh cười: “Giờ cô còn lâu mới là đối thủ của tôi”.

Lúc này, Tề Thiên Hà nhìn về phía Dương Thanh, nói: “Chúng tôi lấy được trang viên này từ nhà họ Hà của Trung Châu, nhưng tôi đã dùng cách đàng hoàng, giờ nó thuộc về nhà họ Tề chúng tôi”.

“Tôi đã giao người mà cậu muốn cho cậu, ngoài ra từ hôm nay trở đi, cao thủ nhà họ Tề cũng sẽ tuân theo quy định mà hội trưởng lão ban hành trong thế giới mới. Nếu không còn chuyện gì khác thì mời cậu rời đi!”

Nghe thấy Tề Thiên Hà nói thế, Mạnh Thiên Lan lập tức nổi giận: “Các người giam giữ người của quân đoàn cao thủ Trung Châu chúng tôi mà định đuổi người đi chỉ bằng một câu à?”

Tề Thiên Hà thản nhiên nhìn Mạnh Thiên Lan, lập tức lấy một chiếc nhẫn ra, ném cho cô ta.

Mạnh Thiên Lan đang định lên tiếng thì nghe thấy Tề Thiên Hà nói: “Đây là nhẫn chứa đồ, bên trong có một triệu viên linh thạch hạ phẩm, ngoài ra còn có một viên Tiểu Linh Đan, có thể giúp cô đột phá Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ”.

Mạnh Thiên Lan đang chuẩn bị nổi giận lập tức mỉm cười.

Cô ta vội cầm lấy nhẫn chứa đồ, cảm nhận thử, sau khi xác nhận đồ trong nhẫn xong thì mỉm cười nhìn Tề Thiên Hà: “Đã vậy thì tôi không khách sáo nữa!”

Một chiếc ô tô màu đen đang chạy về phía chiến vực Trung Châu.

Trong xe, Mạnh Thiên Lan cười tươi roi rói, cầm lọ sứ trắng chứa Tiểu Linh Đan trên tay.

“Không ngờ Tề Thiên Hà lại hào phóng thế, tiện tay đưa một triệu linh thạch hạ phẩm và Tiểu Linh Đan cho người khác”.

Mạnh Thiên Lan kích động nói, còn nói thêm: “Không được! Cứ về thế này thì tiếc lắm, tôi phải đến cứ điểm của gia tộc Bách Lý và các gia tộc Cổ Võ khác ở Trung Châu!”

Khóe miệng của Trương Kế đang lái xe giật giật, ông ta mặc kệ Mạnh Thiên Lan, vẫn lái xe về phía trụ sở chính của chiến vực Trung Châu.

Dương Thanh mỉm cười nhìn về phía Mạnh Thiên Lan, vẫn có cảm giác như hồi đầu.

Thấy Trương Kế không có phản ứng gì, Mạnh Thiên Lan vội nói: “Phó thống lĩnh Trương, ông mau quay xe đến gia tộc Bách Lý đi!”

Lúc này Dương Thanh mới lên tiếng: “Thiên Lan, cô đừng nghịch nữa, tôi đã đến gia tộc Bách Lý, thống lĩnh Diệp cũng đã tới mấy gia tộc lớn khác rồi”.

“Hơn nữa, cho dù cô đến cứ điểm của các gia tộc khác ở Trung Châu thì có lẽ cũng không đạt được lợi ích gì đâu”.

“Tề Thiên Hà không hề đơn giản, tôi đã cảm nhận được khí thế như có như không từ ông ta, tôi nghi ngờ cảnh giới của ông ta vẫn còn đó”.

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, nụ cười trên mặt Mạnh Thiên Lan biến mất, sắc mặt cô ta nghiêm nghị hẳn lên.

Mạnh Thiên Lan nói: “Không thể nào, Tề Thiên Hà rất nổi tiếng ở Hạ Giới giới Cổ Võ, ông ta từng tự hủy tu vi vì một cô gái, chuyện này đã khiến cả Hạ Giới giới Cổ Võ chấn động”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK