Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3841

Cho dù ông ta hợp sức với Bách Lý Diệp để giết Lệ Trần, Bách Lý Diệp sẽ thật lòng giữ lời hứa, để chủ của hai gia tộc bàn bạc với nhau về Phùng Tiểu Uyển sau khi quay lại giới Cổ Võ ư?

Ông ta không tin Bách Lý Diệp!

Trái lại, nếu ông ta từ bỏ việc hợp sức với Bách Lý Diệp, chỉ ngồi nhìn họ tranh đấu, đợi đến khi hai người lưỡng bại câu thương, có phải ông ta vẫn còn cơ hội không?

Nghĩ tới đây, Khương Chiến thản nhiên nói: “Thực lực tôi thấp, mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu đánh với cao thủ Thiên Cảnh thì không khác gì tự sát, tôi vẫn nên nhìn Cửu phòng chủ đánh thì hơn”.

“Hừ!”

Bách Lý Diệp lạnh lùng nói: “Hèn nhát!”

Lão ta nói rồi bảo Vương Côn: “Vương Côn, tôi ngăn cản người này, ông đưa cô gái kia đi trước đi!”

“Vâng!”

Vương Côn vội đáp, sau đó bước đến trước mặt Phùng Tiểu Uyển, cười ha hả: “Cô Phùng, đi theo tôi thôi!”

Sắc mặt Phùng Tiểu Uyển hơi tái, cô ta cắn chặt môi, lo lắng nhìn về phía Lệ Trần.

Cô ta hiểu rõ, một khi Lệ Trần bị ngăn lại, cô ta sẽ bị đưa đi.

Đúng lúc cô ta chuẩn bị đi theo Vương Côn, Khương Chiến bỗng xuất hiện trước mặt Vương Côn, lạnh lùng nói: “Ông muốn đưa cô Phùng đi, đã hỏi ý tôi chưa hả?”

Vương Côn lập tức nổi giận: “Khương Chiến, cậu có ý gì?”

Khương Chiến cười lạnh, hỏi lại: “Tôi có ý gì, ông không hiểu ư?”

Vương Côn tức giận nói: “Cậu định chờ Cửu phòng chủ lưỡng bại câu thương với đối phương rồi đưa cô Phùng đi chứ gì?”

Bách Lý Diệp đang chuẩn bị đánh với Lệ Trần cũng lạnh lùng nhìn về phía Khương Chiến, tức giận nói: “Cậu chán sống rồi! Nếu cậu dám đưa cô gái kia đi nhân lúc tôi chiến đấu, chắn chắn cậu sẽ phải trả giá đắt!”

“Cửu phòng chủ, mọi người đều là người trưởng thành, đừng nói câu ngây thơ như thế, ở giới Cổ Võ, mạnh được yếu thua, ai mạnh hơn thì người đấy quyết định! Tuy thực lực của tôi không bằng ông, nhưng cũng không ngu đến mức trơ mắt nhìn tên vô dụng của gia tộc Bách Lý đưa người mà nhà họ Khương cần đi trong lúc ông đang chiến đấu với người khác đâu”.

Khương Chiến vẫn bình tĩnh, không hề bị Bách Lý Diệp hù dọa, ông ta cười lạnh, nói thêm: “Đương nhiên, nếu ông vẫn còn thực lực đánh bại tôi sau khi giết đối phương, tôi sẽ nhận thua, ông cứ đưa người đi! Nhưng…”

Nói đến đây, ông ta khinh miệt nhìn Vương Côn, nói tiếp: “Nhưng nếu để một người còn không thuộc gia tộc Bách Lý đưa cô Phùng đi ngay trước mắt tôi thì không bao giờ!”

Sau khi ông ta dứt lời, khí thế khổng lồ bùng nổ từ người Khương Chiến.

Trong trận chiến hồi nãy, ông ta đã áp đảo Vương Côn, nếu đánh tiếp, Vương Côn chỉ có kết cục thất bại.

Vương Côn bị Khương Chiến sỉ nhục, vô cùng tức giận, nghiến răng nghiến lợi: “Vương Côn, cậu khinh người quá đáng!”

Khương Chiến cười lạnh: “Tôi khinh ông đấy, ông làm gì được tôi?”

Lệ Trần hào hứng nhìn cảnh tượng trước mặt, vui vẻ nói: “Hay tôi cho các người thời gian quyết chiến nhé? Sau khi một bên trong các người thắng thì mới đánh với tôi?”

Đương nhiên Bách Lý Diệp sẽ không tin lời Lệ Trần nói, lão ta nhìn chằm chằm vào Khương Chiến: “Cậu sẽ phải trả giá đắt! Tôi thề!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK