Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3349

Ban đầu, Tống Tả đang ở cảnh giới Siêu Phàm Tứ Cảnh, còn Tống Hữu thì ở cảnh giới Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong, sau khi uống Phá Kính Đan xong, không ngờ hai người lại cùng đột phá đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh.

Tuy họ chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Ngũ Cảnh, nhưng Dương Thanh biết họ có thần giao cách cảm, nếu hai người hợp sức thì có thể phát huy thực lực vượt xa cảnh giới vốn có.

Với thực lực của hai anh em Tả – Hữu bây giờ, chưa chắc cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh đã là đối thủ của họ.

Dương Thanh hỏi: “Tiểu Uyển, họ không sao chứ?”

Phùng Tiểu Uyển lắc đầu, nói: “Nền tảng võ thuật của họ rất tốt, vốn đã sắp đột phá, trước đó tuy bị mất võ công, nhưng em đã chữa khỏi đan điền cho họ, sau khi đột phá lần này, vết thương của họ cũng khỏi theo”.

Dương Thanh gật nhẹ đầu, xem như đã hiểu.

Phùng Giai Di nhìn Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp, nói: “Anh hào phóng thật, hai viên Phá Kính Đan có thể giúp cao thủ Siêu Phàm Cảnh đột phá một cảnh giới nhỏ, nói cho là cho luôn”.

Dương Thanh mỉm cười, lấy một con dao găm tinh xảo ra, đưa cho Phùng Giai Di.

Khi thấy Dương Thanh đưa dao găm cho mình, trong mắt Phùng Giai Di tràn ngập vẻ ưa thích, nhưng ngay sau đó, sắc mặt của cô ta lại khôi phục bình thường, cô ta nhìn về phía Dương Thanh: “Anh có ý gì thế?”

Dương Thanh nói: “Tôi lấy được con dao găm này từ một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh cũng luôn mang nó theo, chắc chăn sẽ có gì đó không tâm thường, tôi tặng cô đấy”.

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, khuôn mặt nhỏ nhắn của Phùng Giai Di ửng hồng, cô ta trừng mắt nhìn Dương Thanh: “Sao anh không nói anh đã giết cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh kia rồi cướp từ trên người đối phương?”

Dương Thanh thoáng sửng sốt rồi nghiêm nghị nói: “Đúng là tôi đã giết ông ta rồi lấy được _-‘ con dao găm này”.

“Nói phét!”

Phùng Giai Di lườm Dương Thanh, sau đó thẳng thừng nhận lấy dao găm từ tay anh, quay người rời đỉ.

Để mặc Dương Thanh hoang mang ở đó.

Một lúc lâu sau, Dương Thanh mới phản ứng lại, Phùng Giai Di không tin bây giờ anh đã có thực lực giế.t chế.t cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

Đúng là khi rời khỏi Yến Đô, Dương Thanh mới đến Siêu Phàm Lục Cảnh, mới mấy tháng ngắn ngủi, anh bỗng nói thực lực của anh đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, Phùng Giai Di †in mới lạ đấy.

Đừng nói là Phùng Giai Di, ngay cả Phùng Hoàng cũng không ngờ nhỉ?

Bây giờ, dấu hiệu sinh tôn của Mã Siêu đã về mức bình thường, chẳng những vết thương của anh em nhà họ Tống khỏi hẳn mà còn đột phá đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh nữa.

Xem như đã giải quyết xong chuyện bên này, sau khi Mã Siêu tỉnh lại, Dương Thanh có thể yên †âm rời đi.

Nhưng bây giờ anh vấn phải đi làm một số chuyện.

Nửa tiếng sau, Dương Thanh tới trụ sở chính của tập đoàn Nhạn Thanh.

Dương Thanh đứng trước tòa nhà cao tầng, hết sức cảm khái.

Tập đoàn Nhạn Thanh là kỷ vật duy nhất mà mẹ anh để lại cho anh trên cõi đời này, anh phải biến nó thành doanh nghiệp hàng đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK