*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đúng lúc này, một chiếc Mercedes-Benz G-Class màu đen dừng trước cửa tập đoàn Nhạn Thanh.
Ngay sau đó, một chiếc Maybach màu đen cũng dừng lại.
Một cô gái trẻ mặc trang phục truyền thống bước xuống từ chiếc Mercedes phía trước, một lão già bước xuống từ chiếc Maybach phía sau.
“Cô chủ, đây chính là tập đoàn Nhạn Thanh, Dương Thanh đang ở đây ạ”.
Lão già rảo bước đến bên cô gái, mở miệng nói.
Ai mà ngờ lão già ngồi ở hàng ghế sau của chiếc Maybach trị giá cả chục triệu lại cung kính với cô gái ngồi ở ghế lái của Mercedes-Benz G-Class như thế chứ.
“Tôi rất tò mò về Dương Thanh, không ngờ một thanh niên mới 28 tuổi lại có thực lực Thần Cảnh”.
Cô gái ngửa đầu nhìn tập đoàn Nhạn Thanh, mỉm cười.
“Cô chủ, Dương Thanh này ưa mềm mỏng, cô đừng cứng rắn với cậu ta quá”.
Lão giả bỗng nghiêm nghị nói: “Theo báo cáo từ thám tử của Hoàng tộc Thượng Quan, tối thiểu Dương Thanh đã đạt đến Thần Cảnh trung kỳ”.
“Thần Cảnh trung kỳ ư?”
Trong mắt cô gái lóe lên ánh sáng sắc bén, ý chí chiến đấu phun trào, cô ta nói với vẻ mong đợi: “Tôi bỗng rất mong được đánh một trận với cậu ta đấy”.
Tuy có vẻ cô gái này chỉ khoảng 25, 26, nhưng thật ra đã 30 tuổi rồi.
Trông cô ta rất xinh đẹp, chẳng giống cao thủ võ thuật chút nào hết.
Nhưng trên thực tế, cô ta đã đạt đến Thần Cảnh sơ kỳ vào ngày sinh nhật 30 tuổi.
Thông tin này từng khiến các Hoàng tộc ở Chiêu Châu rúng động, vì trước giờ chưa từng có cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ nào trẻ như thế là đàn ông, chứ đừng nói là phụ nữ.
Cô ta tên Thượng Quan Nhu, nhưng tính cách của cô ta không hề liên quan đến cái tên này.
Tuy cô ta chỉ là đời thứ ba của Hoàng tộc họ Thượng Quan nhưng đã được xác lập là người thừa kế Hoàng tộc, thậm chí Thượng Quan Hoàng còn nói, khi lão ta từ chức, nếu ở Hoàng tộc họ Thượng Quan không có ai mạnh hơn Thượng Quan Nhu, lão ta sẽ để Thượng Quan Nhu thừa kế vị trí chủ Hoàng tộc.
Có thể tưởng tượng được địa vị của Thượng Quan Nhu ở Hoàng tộc họ Thượng Quan cao đến mức nào.
Nếu cô ta trở thành chủ Hoàng tộc thật thì sẽ tạo nên lịch sử, chẳng hạn như cô ta là người phụ nữ đầu tiên thừa kế vị trí đó, là dòng chính đầu tiên được thừa kế vị trí chủ Hoàng tộc cách đời, là dòng chính đầu tiên đạt đến Thần Cảnh vào năm 30 tuổi,…
“Cô chủ, cô là con cháu Hoàng tộc cao quý, một thanh niên làm gì có tư cách so tài với cô chứ?”
Lão già vội nói: “Tuy tôi vô dụng nhưng cũng là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, cứ để tôi ra tay thay cô chủ, thăm dò thực lực của cậu ta”.
Thượng Quan Nhu lắc đầu: “Không có gì không ổn hết, cậu ta đạt đến Thần Cảnh vào năm 28 tuổi, tức là đã có tư cách so tài với tôi rồi”.
“Về cảnh giới, có lẽ tôi không bằng cậu ta, nhưng dù sao tôi cũng đến từ Hoàng tộc, từng đánh bại mấy cao thủ Thần Cảnh trung kỳ”.
Thượng Quan Nhu ngạo nghễ nói, cô ta là ngôi sao sáng nhất Hoàng tộc họ Thượng Quan, sao có thể áng chừng sức chiến đấu của cô ta bằng cảnh giới võ thuật bình thường được?
Lão già cũng biết tính Thượng Quan Nhu nên không thuyết phục nữa, chỉ nói: “Cô chủ, Dương Thanh không đơn giản đâu, cô đừng khinh địch nhé”.
“Ông Thành, ông cứ yên tâm, tôi không như thế đâu”.
Cô ta nói rồi rảo bước đi vào tập đoàn Nhạn Thanh, nói với ông Thành: “Ông về trước đi nhé!”
Lão già cười khổ, lắc đầu, cuối cùng vẫn không nói gì, quay người rời đi.
Lão ta vẫn rất tự tin về thực lực của Thượng Quan Nhu, chưa chắc cao thủ Thần Cảnh trung kỳ bình thường đã là đối thủ của cô ta.
Quan trọng là với thân phận của Thượng Quan Nhu, khắp Chiêu Châu cũng chẳng có mấy ai dám làm tổn thương đến cô ta cả.
Trừ khi đối phương muốn đối đầu với cả Hoàng tộc họ Thượng Quan.
Thượng Quan Nhu vừa bước vào tập đoàn Nhạn Thanh thì đã bị hai cao thủ bán bộ Thần Cảnh chắn đường.
“Thưa cô, cho hỏi cô tìm ai thế?”
Tuy Thượng Quan Nhu không để lộ khí thế, nhưng cô ta vừa xuất hiện, hai cao thủ bán bộ Thần Cảnh được Dương Thanh sắp xếp đến tập đoàn Nhạn Thanh đã cảm thấy cô ta không đơn giản rồi.
Thượng Quan Nhu cũng có vẻ ngạc nhiên, đương nhiên cô ta có thể cảm nhận được, hai người trung niên trước mặt đều là cao thủ bán bộ Thần Cảnh.
Một doanh nghiệp có tận hai cao thủ bán bộ Thần Cảnh, có thể tưởng tượng được sự kinh ngạc của cô ta.
Ngay cả doanh nghiệp hàng đầu dưới trướng Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng không có cao thủ thế này nhỉ?
“Xin chào, tôi muốn gặp chủ tịch Dương Thanh, phiền hai người chuyển lời giúp tôi, cứ nói Thượng Quan Nhu của Hoàng tộc họ Thượng Quan đến chào!”
Nghe thấy thế, cả hai người đều biến sắc.
Họ chưa bao giờ nghe nói đến tên Thượng Quan Nhu, nhưng lại biết Hoàng tộc họ Thượng Quan.
Dù sao trước đó họ cũng thuộc Liên minh Vương tộc, được cử đi để đối phó với Dương Thanh, sau khi bị Liên minh Vương tộc vứt bỏ thì chuyển sang quy thuận anh.
“Xin cô Thượng Quan chờ một lát, tôi đi báo với chủ tịch ngay”.
Một người nói.
“Vâng, cảm ơn ạ!”
Thượng Quan Nhu mỉm cười, bước tới khu vực chờ.
Cao thủ Thần Cảnh bán bộ kia nhanh chóng tới văn phòng chủ tịch, nghiêm nghị nói: “Cậu Thanh, có người của Hoàng tộc họ Thượng Quan đến ạ”.
“Ồ? Người của Hoàng tộc họ Thượng Quan à?”
Dương Thanh hơi híp mắt.
Anh nắm rất rõ những chuyện xảy ra ở Yến Đô trong khoảng thời gian này.
Trong số bốn Hoàng tộc lớn ở Chiêu Châu, chỉ mình Hoàng tộc họ Thượng Quan chưa tới.
Rõ ràng họ vừa tới Yến Đô thì đã đến tìm anh ngay.
“Đối phương tên Thượng Quan Nhu, là một cô gái rất trẻ, khoảng 30 tuổi, nhưng tôi lại cảm nhận được áp lực từ cô ta, rất có thể cô ta đã đạt đến Thần Cảnh”.
Nghe thấy thế, ánh mắt Dương Thanh cũng nghiêm túc hẳn lên.
Anh không để tâm đến thân phận dòng chính Hoàng tộc họ Thượng Quan của Thượng Quan Nhu, mà quan trọng là cô ta đã bước vào Thần Cảnh khi còn rất trẻ.
Trừ anh ra, anh chưa bao giờ gặp ai có thiên phú võ thuật như thế.
Anh dám khẳng định, chắc chắn cô ta có địa vị rất cao ở Hoàng tộc họ Thượng Quan.
“Để cô ta lên đây đi!”
Dương Thanh nói.
“Vâng!”
Tiếng gõ cửa nhanh chóng vang lên, một cô gái xinh đẹp trẻ trung bước vào.
.