Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3376

Sau khi chắc chắn Dương Thanh không bị thương, Hạ Hà vội kéo tay Dương Thanh, nói: “Dương Thanh, chúng ta mau chóng rời khỏi đây đi, nếu người của tài phiệt nước Dương tới, sẽ khó đi lắm đấy”.

Tuy Hạ Hà tin tưởng Dương Thanh, nhưng áp lực mà tài phiệt nước Dương gây cho cô ta rất lớn, cô ta vô cùng lo Dương Thanh sẽ bị người của tài phiệt nước Dương trả thù.

Hồi nãy cô ta bị Yoshida Taro xé áo ở ngực, bây giờ tình thế cấp bách, cô ta muốn kéo Dương Thanh đi, nhưng không nhận ra mình đang bị lộ hàng.

Dương Thanh cao hơn Hạ Hà một cái đầu, khi nhìn xuống, anh có thể thấy chỗ rách ở áo Hạ Hà, để lộ hơn nửa bầu ng ực tròn trịa.

“Dương Thanh, tôi biết anh rất lợi hại, nhưng người mà anh vừa đánh là người của gia tộc Yoshida – một trong ba tài phiệt lớn nước Dương, gia tộc Yoshida là gia tộc hàng đầu nước Dương, chắc chắn họ sẽ có cao thủ vô cùng lợi hại, anh đừng khiến tôi lo lắng nữa, mau rời đi được không?”

Hạ Hà chưa nhận ra mình đang bị lộ hàng, vân không ngừng thuyết phục.

Thấy Dương Thanh không có phản ứng, đang cúi đầu nhìn gì đó, cô ta nhìn xuống theo ánh mắt Dương Thanh, mới phát hiện mình bị lộ hàng, lập tức đỏ mặt, vội vươn tay che trước ngực.

Lúc này Dương Thanh mới hoàn hồn, lập tức đỏ mặt, anh thề anh không cố tình, với sự chênh lệch chiều cao giữa anh và Hạ Hà, anh cúi đầu là sẽ thấy hết những thứ muốn thấy.

Xùy! Đúng là thấy hết thật.

Bầu không khí lập tức trở nên lúng túng, Hạ Hà không khuyên nữa, Dương Thanh vội quay người đi ra ngoài, vừa đi vừa nói: “Giờ tôi sẽ bảo người ta mang quần áo đến ngay”.

Anh nói rồi đi ra khỏi phòng, bấm số, nói ngay: “Lập tức chuẩn bị một bộ đồ nữ, cô ấy cao khoảng một mét bảy mươi, tôi chờ ở phòng số 17 Bắc Viên Hương”.

Lúc này, sau khi cúp máy xong, sắc mặt của Lạc Bân đang ở tập đoàn Nhạn Thanh hơi kỳ lạ, ông ta lẩm bẩm: “Sao tự dưng cậu Thanh lại cần một bộ đồ nữ thế?”

Ông ta nói rồi bỗng nghĩ tới điều gì, kinh ngạc nói: “Cậu Thanh hư đi rồi!”

Ở khách sạn Bắc Viên Hương, trong phòng của Yoshida Taro và đám thanh niên đến từ tài phiệt nước Dương.

Nét mặt Yoshida Taro hết sức dữ tợn, hắn giận dữ quát đám thanh niên: “Các người nhìn cái gì? Mau liên lạc với bề trên trong gia tộc đi! Tôi muốn nó chết! Nó phải chết!”

Bây giờ hắn đang vô cùng tức giận, hản bị Dương Thanh tát rụng nửa hàm răng, ngay cả tay phải cũng bị Dương Thanh dùng nửa chai rượu đâm thủng, ghim vào bàn ăn, giờ hản không dám cử động tay phải, môi khi nhúc nhích, cơn đau thấu tim đó gần như khiến hắn hôn mê.

Nghe thấy tiếng quát giận dữ của hản, cả đám thanh niên mới hoàn hồn, vội liên lạc với bề trên.

Thấy các thanh niên đến từ tài phiệt nước Dương đều gọi điện cho người tới, Lý Dã đang chờ trong phòng hoàn toàn hoảng hồn.

“Đồ ngu! Ông còn đứng đây làm gì? Mau gọi ông chủ của ông tới, tôi suýt bị giết ở khách sạn các ông, chẳng lẽ các ông không định chịu trách nhiệm à?”

Yoshida Taro bỗng nhìn Lý Dã, tức giận quát.

Lý Dã suýt sợ đến mức tè ra quần, lau mồ hôi lạnh trên trán, vội nói: “Cậu Yoshida, tôi sẽ liên lạc với ông chủ của tôi ngay, để ông ấy đến xử lý chuyện này, cậu yên tâm, chắc chăn chúng tôi sẽ cho cậu lời giải thích hợp lý”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK