Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Không chỉ mình Hoa Anh Kiệt, các cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc cũng đồng loạt đứng dậy, vẻ mặt nghiêm trọng.

      “Ông là ai?”  
      Hoa Anh Kiệt giận dữ nhìn cao thủ thần bí kia, lạnh giọng chất vấn.

      Cao thủ bí ẩn vừa xuất hiện liền đánh bại chi hội trưởng Hồng mặc một chiếc áo khoác màu đen, đầu đội mũ đen che kín mặt.

      Nhưng khí thế mạnh mẽ trên người lão ta lại khiến mọi người hoảng loạn.

      Ánh mắt Dương Thanh trở nên lạnh lẽo, cùng nhìn chằm chằm cao thủ áo đen.

      Không biết tại sao anh cảm thấy ở lão ta có gì đó rất quen thuộc.

      Thực lực của cao thủ áo đen cực mạnh, khí tức võ thuật là Thần Cảnh đỉnh phong.

      Ở đây có rất nhiều cao thủ Thần Cảnh, nhưng trừ Dương Thanh và Hoa Anh Kiệt không còn ai có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong nữa.

      Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong chỉ có thể là người đứng đầu Hoàng tộc, hoặc là cao thủ bí mật của Hoàng tộc, hay là các cao thủ sống ẩn dật.

      Mặc dù Hoàng tộc ngấp nghé Đế Thôn nhưng cũng e ngại người từ trăm năm trước kia.

Có thể nói, bọn họ phái người tới tham gia cuộc đáu võ giành ngôi Vương của Yến Đô đã là phạm quy.

      Đương nhiên sẽ không dám để chủ nhân Hoàng tộc tự mình tới.

      Nhưng bây giờ lại xuất hiện một cao thủ áo đen có thực lực Thần Cảnh, khiến mọi người cảm thấy bị uy hiếp.


      “Rốt cuộc ông là ai?”  
      Hoa Anh Kiệt lại hỏi, ý chí chiến đấu phun trào.

      “Cút!”  
      Cao thủ áo đen bỗng gầm lên khiến tất cả đều kinh hãi.

      “Ông muốn chết hả?”  
      Hoa Anh Kiệt là hội trưởng Hiệp hội Võ thuật, sao có thể chịu nổi sự sỉ nhục này?  
      Lão ta lập tức lao thẳng về phía cao thủ áo đen.

      Cao thủ trên các sàn đấu khác cũng nhìn sang, vẻ mặt nghiêm trọng.

      “Bịch!”  
      Một giây sau, Hoa Anh Kiệt nhảy lên sàn đấu, tung đấm tấn công cao thủ áo đen.

      Mọi người sợ hãi chứng kiến cao thủ áo đen cũng vung nắm đấm chống đỡ.

      Đồng thời một khí thế kinh người từ giữa sàn đấu càn quét bốn phía.

      Sàn đấu vô cùng cứng rắn bắt đầu xuất hiện vết nứt.

      “Bịch!”  
      Ngay sau đó, tiếng động thật lớn vang lên, sàn đấu vỡ nát.

      Cao thủ áo đen và Hoa Anh Kiệt đều đứng trên mặt đất.

      Lúc này không một ai chú ý tới, sàn đấu đã bị hủy không thể đấu võ được nữa.

Tất cả đều dán mắt lên người cao thủ áo đen và Hoa Anh Kiệt.

      Chuyện đến nước này, sàn đấu đã trở nên vô nghĩa, chỉ còn trận đấu võ thuật đúng nghĩa.

      “Giết!”  
      Hoa Anh Kiệt gào lên, thực lực Thần Cảnh đỉnh phong bộc phát chèn ép về phía cao thủ áo đen.

      “Bịch bịch bịch!”  
      Hai người đều là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, cuộc chiến lập tức bắt đầu.

      Các cao thủ Vương Cảnh vây quanh quan sát chỉ cảm thấy trái tim cũng rung động theo từng đòn công kích của hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.

      Các cao thủ Thần Cảnh ở chín sàn đầu còn lại đều sa sầm mặt.

Phần lớn bọn họ đều là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ và hậu kỳ.

      Dù chỉ quan sát cũng vẫn cảm nhận được áp lực đè nặng như núi, đừng nói là giao đấu với hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong thực thụ.

      Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong chưa xuất hiện, còn ai có tư cách tranh giành quán quân?  

      “Bịch!”  
      Bỗng Hoa Anh Kiệt bị một đòn của cao thủ áo đen đánh bay, đâm thẳng vào một sàn đấu khác.

      Giờ phút này, tất cả đều sợ ngây người nhìn chằm chằm cao thủ áo đen.

      “Không chịu nổi một đòn!”  
      Cao thủ áo đen cười lạnh nhìn các cao thủ Thần Cảnh trên chín sàn đấu còn lại, chỉ vào từng người: “Các người cùng lên đi!”  
      “Cái gì?”  
      “Lão ta muốn một mình khiêu chiến mười cao thủ Thần Cảnh?”  
      “Lão ta điên rồi sao?”  
      “Thật sự coi mình là vô địch thiên hạ à?”  
      “Dù lão ta là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng đâu thể nào đối phó được cả mười cao thủ Thần Cảnh cùng lúc?”  
      Đám cao thủ Vương Cảnh đều sợ chết khiếp.

      Người của Hoàng tộc cũng có cảm giác như vậy.

      Còn Dương Thanh lại cau mày.

Đương nhiên anh cảm nhận được thực lực của cao thủ áo đen này cực kỳ khủng bố, dù cùng là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong nhưng sức chiến đấu lại vượt xa các cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong bình thường.

      Sợ là mười cao thủ Thần Cảnh đồng loạt ra tay cũng chưa chắc đánh lại một mình lão ta.

      Anh không quan tâm sự sống chết của cao thủ Hoàng tộc, chỉ lo lắng cho Vương Chiến.

      Cao thủ áo đen đã dám khiêu chiến cả mười cao thủ Thần Cảnh, đương nhiên là có lòng tin sẽ giành chiến thắng.

      “Chết tiệt!”  
      Hoa Anh Kiệt cũng bò lồm cồm dậy, bộ dạng thê thảm không còn giống hội trưởng của Hiệp hội Võ thuật.

      Sắc mặt lão ta tràn đầy dữ tợn.

Bị đánh bại trước mặt mọi người chính là nỗi nhục lớn nhất của lão ta.


      Nói đúng hơn, lão ta đã thua trận.

      Sàn đấu ban đầu của lão ta đã bị phá hủy, nhưng vừa rồi lão ta lại bị cao thủ áo đen đánh bay ra một sàn đấu khác.

      Như vậy khác gì đã thua?  
      Nhưng lão ta không hề có ý định rời khỏi, đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm cao thủ áo đen.

      Cao thủ áo đen không thèm nhìn lão ta, dường như lão ta có tham chiến hay không cũng không quan trọng.

      “Vậy thì bọn tôi chỉ có thể liên thủ”.

      Đúng lúc này, cao thủ của Hoàng tộc họ Long bỗng lên tiếng.

      Tuy những người khác không nói gì nhưng đều đang đợi người nói ra câu này.

Thực lực của cao thủ áo đen quá khủng bố, trừ phi bọn họ liên thủ với nhau, nếu không sẽ không có một chút phần thắng nào.

      “Giết!”  
      Mười cao thủ cùng xông lên.

      Cao thủ áo đen nhếch môi cười lạnh, xòe mười ngón tay hét lớn: “Biến!”  
      Mọi người giật mình phát hiện, mười cao thủ vốn đang lao về phía cao thủ áo đen lại đồng loạt ngã lăn ra đất, vẻ mặt vặn vẹo vì đau đớn.

      “Xảy ra chuyện gì vậy!”  
   


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK