Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3343

Tần Y bước tới, nét mặt lại trở nên lạnh lẽo, cô †a nhìn chằm chăm vào Dương Thanh.

Dương Thanh nhìn về phía đạo sĩ áo vải đã bị anh đánh trọng thương, đang nằm trên đất không dậy nổi ở cách đó không xa.

Tân Y nhíu mày, lạnh lùng nói: “Ông ta là người của Thánh Cung, tôi sẽ không giết ông ta!”

Dương Thanh thầm thở dài, rõ ràng Tân Y đã quên tất cả, cho dù anh muốn giết đạo sĩ áo vải, có lẽ Tân Y cũng sẽ không đồng ý, còn ra tay với anh.

Nghĩ tới đây, Dương Thanh từ bỏ cơ hội ra tay với đạo sĩ áo vải, nhìn về phía Tần Y: “Anh là anh rể em – Dương Thanh! Y, em không biết anh à?”

“Anh rể?”

Tân Y nhíu mày, lạnh lùng nói: “Tôi sống ở Thánh Cung từ nhỏ, không hề có chị, sao lại có anh rể chứ? Rốt cuộc anh là ai? Nếu không nói rõ, †ôi sẽ giết anh ngay bây giời”

Cô ta nói rồi lại giơ dao găm trong tay lên.

Nhưng Dương Thanh có thể cảm nhận được, Tân Y cũng không định giết mình.

Nhưng điều khiến Dương Thanh vô cùng ngờ vực chính là, rốt cuộc Tân Y bị sao thế? Sao lại nói mình đã sống ở Thánh Cung từ nhở?

Nếu không có nối ruồi duyên ở khóe miệng Tân Y, thậm chí Dương Thanh còn nghỉ ngờ liệu có phải mình đã nhận nhầm người không nữa.

Nhưng rõ ràng không phải thế, anh đã quen biết Tân Y lâu, biết rõ từng nốt ruồi trên mặt cô ta.

Anh khẳng định cô gái trước mặt chính là Tân Ní “Y à, anh nói thật, anh đúng là anh rể em, chị em là Tân Thanh Tâm, bố em là Tân Đại Dũng, em còn có một cháu gái đáng yêu tên Tiêu Tiêu”.

Dương Thanh nghiêm túc nói rồi hỏi: “Em cũng quên cả những người này rồi à?”

“Đúng rồi, lúc trước em còn nói, em không cần anh làm anh rể, mà muốn anh làm anh trai em, có thể ở bên em mãi, chẳng lẽ em đã quên hết những chuyện này rồi à?”

Tần Y càng nhíu chặt mày hơn, trong đầu cô ta bỗng xuất hiện những bóng dáng mờ nhạt, tuy không thấy rõ mặt họ, nhưng cô ta có cảm giác hết sức mãnh liệt rằng đó đều là người thân của cô ta.

Cô ta cố gắng muốn nhìn rõ mặt họ, nhưng không sao thấy rõ nổi.

Tân Y bỗng hét lớn, ôm đầu, trên mặt tràn ngập vẻ đau đớn, cơn đau dữ dội khiến người cô †a đâm đìa mồ hôi.

Dương Thanh lập tức biến sắc, vội hỏi: “Y à, em sao thế? Đừng làm anh sợi”

Cho dù anh gọi thế nào, Tần Y vẫn không có phản ứng gì, cứ ôm đầu rồi đau đớn gào thét.

Đúng lúc này, đạo sĩ áo vải cũng đã hồi phục mấy phần, lão ta đứng dậy, nhìn về phía Tân Y đang đau đớn ôm đầu, bỗng cười lạnh, nói: “Cô chính là thánh nữ của Thánh Cung, chủ Thánh Cung tương lai, đừng nghe cậu ta nói bậy”.

“Chỉ cần cô giết cậu ta, cơn đau này sẽ biến mất, thánh nữ, mau giết cậu ta đi!”

Nghe thấy đạo sĩ áo vải nói thế, Dương Thanh nhíu mày, trên mặt tràn ngập sát khí mãnh liệt, †ên khốn này đúng là quá ghê tởm.

Tuy anh cũng không muốn Tần Y chịu đau, nhưng anh biết đạo sĩ áo vải cố tình nói thế để Tân Y từ bỏ việc nhớ lại, chỉ như thế thì Tân Y mới bị Thánh Cung điều khiển tiếp.

Tuy Dương Thanh không biết Tân Y đã gặp chuyện gì, nhưng anh có thể khẳng định, chắc chắn Tân Y đã bị Thánh Cung kiểm soát, Thánh Cung đã làm gì Tân Y nên Tân Y mới quên hết mọi chuyện, đồng thời có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK