Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4069

Năm đó, khi anh sử dụng Huyết Chủy lần đầu cũng tương tự thế này, Huyết Chủy nhanh chóng hấp thu hết linh khí trong người anh.

Cao thủ dưới Thiên Cảnh gần như không thể sử dụng linh khí, cũng không phải vì họ không biết dùng linh khí để tăng sức chiến đấu, mà là do nó sẽ tiêu hao rất nhiều linh khí trong người.

Linh khí có cấp bậc càng cao thì điều kiện sử dụng càng khắt khe hơn.

Chẳng hạn như Thiên Tử Kiếm mà hội trưởng lão đưa cho anh, một khi sử dụng, thực lực của anh sẽ tăng vọt, nhưng với thực lực của anh bây giờ, anh không thể dùng Thiên Tử Kiếm trong thời gian dài.

“Ông Từ, linh hồn Ma Thần vẫn chưa bị Tỏa Hồn Bình hấp thu à?”

Lúc này, Trần Chí Trung nhận ra sự khác thường của Từ Chấn Hoa, ông ta nhíu mày, hỏi.

Mấy người khác cũng nhìn về phía Từ Chấn Hoa.

Lúc này sắc mặt Từ Chấn Hoa trắng bệch, như đang bị bệnh, người cũng run khẽ.

Dao động linh khí trên người ông ta yếu hẳn đi.

Từ Chấn Hoa không trả lời, giờ ông ta đang dốc toàn lực để dùng Tỏa Hồn Bình, không sao nói được.

Đám người Trần Chí Trung thấy thế thì nhìn nhau, đều thấy được vẻ lo lắng trong mắt đối phương.

Khương An Quân nghiêm nghị nói: “Chẳng lẽ Tỏa Hồn Bình mất tác dụng à?”

Bách Lý Thành Cát vội nói: “Sao có thể chứ? Tỏa Hồn Bình là bảo vật có cấp bậc cao nhất của nhà họ Từ, chỉ cần có dao động từ linh hồn Ma Thần, chắc chắn linh hồn Ma Thần sẽ bị Tỏa Hồn Bình hấp thu”.

Tề Phong cũng nói: “Tỏa Hồn Bình là bảo vật trấn giữ gia tộc của nhà họ Từ, đương nhiên sẽ không mất tác dụng!”

Sau khi dứt lời, sắc mặt của đám người vô cùng khó coi.

Nếu Tỏa Hồn Bình đã vô dụng với Dương Thanh thì chỉ có một khả năng, đó là linh hồn Ma Thần không ở trong người Dương Thanh, hay nói đúng hơn, lúc này Dương Thanh không dùng đến sức mạnh của linh hồn Ma Thần.

Nếu đúng thế thật, tức là thực lực mạnh mẽ mà Dương Thanh vừa thể hiện là thực lực của anh ư?

Lúc này, suy nghĩ giống nhau xuất hiện trong đầu đám người.

Họ nhìn nhau, đều thấy được câu trả lời từ ánh mắt đối phương, sắc mặt lập tức trắng bệch.

“Phụt!”

Đúng lúc này, Từ Chấn Hoa bỗng hộc máu, lảo đảo ngã ngồi xuống đất.

“Ông Từ!”

Người đại diện của các thế gia Cổ Võ đều biến sắc, vội bước đến đỡ Từ Chấn Hoa dậy.

Sắc mặt Từ Chấn Hoa tái mét, ông ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, nghiến răng nghiến lợi: “Cậu không hề dùng đến sức mạnh của linh hồn Ma Thần, đúng không?”v

Dương Thanh cười lạnh, người của các thế lực Cổ Võ này đều nghĩ nhờ linh hồn Ma Thần nên anh mới phát huy được thực lực mạnh như thế.

Thậm chí nhà họ Từ còn vận dụng một món linh khí đỉnh cao có thể hấp thu linh hồn để đối phó anh.

Nhưng hình như tác dụng của Tỏa Hồn Bình cũng có giới hạn, bằng không, linh hồn Ma Thần đã bị Tỏa Hồn Bình hấp thu rồi.

Dương Thanh cười khẩy: “Tôi có nói với các người rằng tôi đang mượn sức mạnh của linh hồn Ma Thần à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK