Mục lục
Chiến thần Bắc Cảnh - Dương Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4043

Tề Phong có thể bỏ qua thân phận tứ trưởng lão, nhưng không thể không quan tâm đ ến thân phận thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh.

Vì ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cho dù chỉ là thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh, khi người đó đến bất cứ gia tộc nào, chủ của gia tộc đấy cũng phải hành xử thật cẩn trọng.

Dương Thanh nói tiếp: “Nhưng tôi đã từ chối minh chủ Đỗ!”

“Sao cơ?”

Tề Phong mở to mắt, sự kinh hãi trong lòng ông ta lúc này không kém gì nỗi khiếp sợ khi biết Dương Thanh từng được minh chủ Thủ Hộ Minh mời.

Ông ta tức giận nói: “Sao cậu dám từ chối minh chủ Đỗ? Cậu biết ở Hạ Giới giới Cổ Võ, chức thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh đại diện cho điều gì không? Đó chính là quyền lực cao nhất, cậu sẽ là quyền quý mà cao thủ nào cũng phải tiếp đón trọng thể”.

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Chưa chắc thân phận và địa vị mà các ông quan tâm đã là thứ mà tôi quan tâm, tại sao tôi không được từ chối? Đủ rồi! Nếu ông Tề không còn việc gì khác thì xin hãy đi cho, có chuyện gì thì tối nay nói với tôi ở khách sạn Trung Châu sau”.

Sắc mặt Tề Phong hết sức khó coi, tuy ông ta không quan tâm đ ến thân phận tứ trưởng lão của Dương Thanh, nhưng dù sao bây giờ Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục cũng đã hòa làm một, nghe nói phía sau hội trưởng lão cũng có thế lực vô cùng đáng sợ.

Khi cử họ đến Trung Châu, nhà họ Tề đã dặn họ không nên chủ động trêu vào người của hội trưởng lão, rõ ràng ngay cả chủ gia tộc họ Tề cũng kiêng dè thế lực phía sau hội trưởng lão.

Giờ Dương Thanh đã là tứ trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu, Tề Phong cũng không dám ra tay bừa.

“Chúng ta đi!”

Tề Phong nhìn chằm chằm vào Dương Thanh một lúc lâu rồi cắn răng, lập tức quay người rời đi, hai cao thủ nhà họ Tề cũng đi theo ông ta.

Dương Thanh nhìn theo bóng lưng họ, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén, anh lạnh lùng nói: “Những thế gia Cổ Võ này hống hách hơn mình nghĩ nhiều”.

Nếu anh không có thân phận tứ trưởng lão thì cũng thôi, nhưng Tề Phong đã biết anh là tứ trưởng lão mà vẫn dám tới tận nơi uy hiếp.

“Xem ra thực lực của mình bây giờ vẫn quá yếu, nếu muốn giải quyết vấn đề ở Trung Châu, thậm chí là vấn đề ở bốn châu khác, mình phải tăng thực lực lên, ít nhất phải đột phá Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ!”

Dương Thanh siết chặt nắm tay, nghiêm nghị nói.

Tề Phong cũng không phải thành viên chủ chốt của nhà họ Tề mà vẫn dám đối xử với tứ trưởng lão Chiêu Châu như thế, còn có hai cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ đi theo.

Qua tài liệu mà Diệp Chiến Quốc đưa cho anh, Dương Thanh biết Tề Phong cũng không phải người đại diện của nhà họ Tề ở Trung Châu lần này.

Tề Phong không phải người đại diện ở Trung Châu mà vẫn dám làm thế, vậy người đại diện của nhà họ Tề ở Trung Châu sẽ ngông cuồng đến mức nào đây?

Tuy Tề Phong đã đi nhưng lại không mang hai viên linh thạch trung phẩm kia đi.

Dương Thanh nhìn hai viên linh thạch trung phẩm kia, chìm vào suy tư.

Sau thời gian suy nghĩ ngắn ngủi, Dương Thanh cười lạnh, Tề Phong quên cũng được, cố tình để lại cũng không sao, nếu đã để lại thì sẽ là của anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK