Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Lăng Phi chú ý tới chiếc xe đó luôn đi theo hắn, dường như bắt đầu từ biệt thự của Trương Lộ Tuyết nó đã đi theo xe của Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi không nói cho Trương Lộ Tuyết biết chuyện này, theo Diệp Lăng Phi thấy, Trương Lộ Tuyết không cần thiết phải biết tới chuyện này, một khi biết chuyện. Trương Lộ Tuyết sẽ càng cảm thấy khó chịu hơn.

Diệp Lăng Phi không muốn để Trương Lộ Tuyết cảm thấy quá phiền phức, hắn lái xe tới Tập đoàn Tân Á. Sau khi Diệp Lăng Phi và Trương Lộ Tuyết xuống xe liền nhìn thấy chiec xe màu đen đó cũng dừng phía bên đường đối diện.

- Lộ Tuyết, em lên trước đi, anh có chút chuyện, lát nữa anh lên sau!

Diệp Lăng Phi nói.

Trương Lộ Tuyết cũng không nghĩ nhiều, giờ Trương Lộ Tuyết vẫn còn đang chìm đắm trong chuyện ***sáng nay với Diệp Lăng Phi. Phụ nữ hình như sau khi yêu phải một người đàn ông nào đó, đều trở nên dịu hiền hơn thì phải, Trương Lộ Tuyết lúc này cũng thế, cô cũng có chút dịu hiền hơn hẳn, cô chỉ ngoan ngoãn gật đầu, sau đó chậm bước hướng về phía đại sảnh của Tập đoàn Tân Á.

Diệp Lăng Phi dựa người vào thân xe, hắn châm một điếu thuốc rồi hút, ánh mắt liếc qua chiếc xe đang đỗ phía đối diện, lát sau, hắn nhấc điện thoại ra, gọi điện cho Dã Thú.

Diệp Lăng Phi lâu rồi không tới Tập đoàn Tân Á, nghĩ lúc trước, một thời làm mưa làm gió trong Tập đoàn Tân Á. Thời gian trôi qua. Những tên cổ đông già cả trong Tập đoàn Tân Á nên biến cũng đều biến cả rồi, những kẻ ờ lại cũng thành thật hơn nhiều.

Diệp Lăng Phi lúc bước qua cửa phòng làm việc của Trần Ngọc Đình, thấy một cô gái trẻ đang ngồi ở vị trí vốn thuộc về Lục Tuyết Hoa. Diệp Lăng Phi bước tới trước mặt cô gái, hỏi:

- Phó Tổng giám đốc Trần có trong phòng làm việc không?

- Anh tìm Phó Tổng giám đốc Trần ạ?

Cô gái đó không hề quen biết Diệp Lăng Phi, cô thay Lục Tuyết Hoa tiếp nhận công việc thư kí của Trần Ngọc Đình. Lục Tuyết Hoa đã rời khỏi Tập đoàn Tân Á. Sau khi quan hệ giữa Dã Thú và Lục Tuyết Hoa tốt hơn. Dã Thú luôn cổ vũ Lục Tuyết Hoa tới công ty hắn làm việc, cảm giác như công ty vợ chồng vậy, dự định của Dã Thú rất đơn giản, để Lục Tuyết Hoa qua đó giúp hắn, còn hắn và Dã Lang sẽ có nhiều thời gian hơn.

Chuyện công ty ít nhất cũng phải do người của mình quản hắn mới yên tâm.

Quan hệ giữa Dã Thú và Lục Tuyết Hoa theo cách nói thông thường đó chính là quan hệ vợ chồng xác thực, chỉ có điều thiếu mỗi giấy đăng ký kết hôn mà thôi. Giấy đăng ký kết hôn thực ra chi để trung bày mà thôi, căn bản không có chút tác dụng gì để gắn kết tình cảm giữa hai người, nhưng, con người bây giờ thật sự quên mất điều quan trọng nhất chính là tình cảm của hai người mà chỉ để ý tới tờ giấy đăng ký kết hôn vớ vẩn kia.

Lục Tuyết Hoa suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng cũng đồng ý Dã Thú, tới công ty Bảo An làm việc. Lục Tuyết Hoa suy nghĩ mọi chuyện rất thấu đáo, không giống với Dã Thú. Cô càng suy nghĩ nhiều hơn tới việc làm thế nào để ngăn cản Dã Thú không làm việc gì xấu. Lục Tuyết Hoa định để xem Dã Thú thế nào đã rồi nói. Dã Thú đối với Lục Tuyết Hoa cũng rất tốt. Lục Tuyết Hoa nói gì hắn cũng nghe lời. Dã Thú con người này rất thoải mái, chỉ cần không động vào điều cấm của hắn, những chuyện khác nói sao cũng được.

Lục Tuyết Hoa rời khỏi tập đoàn Tân Á, Trần Ngọc Đình vội vàng tìm luôn thư kí mới. Chỉ là cô thư kí này so với Lục Tuyết Hoa mà nói, kém hơn nhiều. Trần Ngọc Đình và Lục Tuyết Hoa có mối quan hệ rất tốt, ngay từ đầu khi Trần Ngọc Đình được liệt vào hàng danh sách Phó Tổng. Lục Tuyết Hoa đã theo giúp Trần Ngọc Đình, tận mắt nhìn thấy thời kỳ huy hoàng của Trần Ngọc Đình.

Cô thư ký đó không quen Diệp Lăng Phi. Nếu cô tới sớm hơn nửa năm thì có thể nhìn thấy một Diệp Lăng Phi tự tung tự tác tại Tập đoàn Tân Á rồi. Bất kể ai đã gặp qua dáng bộ kiêu ngạo cũa Diệp Lăng Phi đều thầm nghĩ trong lòng “tên này đúng là một tên vô lại”. Muốn gia nhập vào Tập đoàn Tân Á, không phải cứ ôm một đống giấy chứng nhận, bằng cấp hữu dụng hay vô dụng kia đến là được, mà nhất định phái có kinh nghiệm.

Lúc Diệp Lăng Phi xuất hiện, khiến những kẻ đang sống trong cuộc sống mà họ tự coi là được lãnh đạo bởi tri thức kia nhận ra rằng, thì ra vô lại đang đứng ngay trước mắt họ. Sau khi Diệp Lăng Phi rời khỏi Tập đoàn Tân Á, có không ít nhân viên làm việc thong dong trong tập đoàn nhớ nhung, lưu luyến Diệp Lăng Phi. Bọn họ nghĩ, nếu còn giám đốc Diệp ở Tập đoàn Tân Á thì tốt biết mấy. Như thế, bọn họ lại có thể tiếp tục làm việc cách nhàn nhã tại tập đoàn rồi.

Công việc của bộ phận Tổ chức thời gian đó quả thật rất thảnh thơi. Sau khi làm việc xong, có thể đi làm bất cử việc gì mà minh thích.

- Phó Tổng giám đốc của chúng tôi hôm nay nghỉ. Không có ở công ty. Nếu anh có chuyện muốn tìm Phó Tổng giám đốc Trần thì mời anh hẹn trước với Phó Tổng giám đốc

Trần của chúng tôi.

Cô thư kí của Trần Ngọc Đình nói với Diệp Lăng Phi.

Vừa hay Trịnh Khả Nhạc đi qua, thấy thư kí cùa Trần Ngọc Đình đang nói chuyện với Diệp Lăng Phi, cô bật cười nói:

- Diệp đại ca, xem ra anh đã bị tập đoàn quên lãng rồi. Em muốn phỏng vấn anh một chút. Lần này anh tói tập đoàn có phải cảm thấy rất cô đơn không, không có ai biết anh cả!

- Em nói lý luận quái quỷ gì thế hả, cái gì mà bị tập đoàn lãng quên chứ, em có tin hôm nay anh sẽ đuổi việc em không?

Trịnh Khà Nhạc nghe xong, cười hì hì nói:

- Đuổi việc em, được đó, em sợ gì chứ, em không có tiền thì có thể vay tiền anh, lần trước mượn tiền anh em cũng trả không nổi, cũng không ngại mượn thêm chút nữa đâu.

- Em đúng thật là, thôi, không nói nữa, anh phải đi gặp Tổng giám đốc của tụi em đây!



Diệp Lăng Phi vừa nói vừa cùng Trịnh Khã Nhạc bước về phía phòng làm việc của Trương Lộ Tuyết.

Trịnh Khả Nhạc vừa đi vừa nói chuyện vói Diệp Lăng Phi:

- Giám đốc Diệp, rốt cục Tổng giám đốc của bọn em sao thế, sao cô ấy phải đi bệnh viện?

Diệp Lăng Phi đưa mắt nhìn Trịnh Khả Nhạc, ánh mắt đó khiến Trịnh Khả Nhạc thấy có chút lo lắng, mở miệng nói:

- Anh làm gì thế, sao lại nhìn em kỳ lạ thế hả?

- Nha đầu, em nói xem, chẳng lẽ trong lòng em không biết vì sao sao?

Diệp Lăng Phi cố tình nói:

- Một số người cứ thích giả vờ, thật là, trong lòng cô ta tự rõ nhất!

Trong lòng Trịnh Khả Nhạc biết rất rõ, cô và Trương Lộ Tuyết quan hệ qua lại rất tốt. Trịnh Khả Nhạc nghe Trương Lộ Tuyết nói gần đây cảm thấy không thoải mái, cô đã lưu tâm tói vấn đề này, đợi lúc Trương Lộ Tuyết đi bệnh viện kiểm tra. Trịnh Khả Nhạc trong lòng mới có dự đoán, đoán Trương Lộ Tuyết đã có chuyện đó. Nhưng Trịnh Khả Nhạc lại không muốn nói rõ cho Diệp Lăng Phi biết, thế nên cô mới gọi điện cho Diệp Lăng Phi, tiết lộ chút tin tức của Trương Lộ Tuyết cho Diệp Lăng Phi biết.

Trịnh Khả Nhạc nghe những lời này của Diệp Lăng Phi, có vẻ Diệp Lăng Phi cảm thấy cô có dụng ý trong việc này, Trịnh Khả Nhạc liền vội vàng giải thích:

- Diệp đại ca, anh hiểu lầm rồi, em thật không biết!

- Em không biết, anh thấy trong lòng em biết rõ nhất đó!

Diệp Lăng Phi nói:

- Thôi, anh không thèm so đo với em nữa!

Diệp Lăng Phi vừa nói tới đây, điện thoại cùa hắn liền vang lên. Diệp Lăng Phi dừng lại, rút điện thoại ra, thấy là điện thoại do Dã Thú gọi tới. Diệp Lăng Phi vừa nãy bảo Dã Thú đi làm chút việc, lúc này gọi điện thoại tới, chắc chuyện đã làm gần xong rồi.

- Dã Thú, chuyện làm thế nào rồi?

Diệp Lăng Phi hỏi.

- Đại ca, hai tên đó đã thành thật khai rồi, bọn chúng được người phái tới để theo dõi đại ca đấy.

Dã Thú toét miệng nói trong điện thoại:

- Hai tên cháu chắt nhà rùa này nói bọn chúng là người của Đông Liên gì gì đó, đại ca, Đông Liên là tổ chức quái nào thế, sao trước giờ chưa nghe nói tói?

- Đông Liên?

Diệp Lăng Phi nghe xong, cau mày, nói:

- Bọn chúng nói là ai sai bọn chúng tới?

- Là tên thanh niên nào đó có tên Tần Thiên, bọn chúng nói tên tiểu tử đó là đại ca của bọn chúng!

- Tần Thiên, được lắm, tên tiều tử này dám chọc giận tới ta cơ đấy!

Diệp Lăng Phi nghe xong liền cười, hắn cười nói:



- Dã Thú, em và Dã Lang giúp anh làm một chuyện, tóm cổ tên tiểu tử Tần Thiên đó lại cho anh, anh muốn nói chuyện với nó!

- Dạ, không vấn đề gì!

Dã Thú nhận lời nói.

Diệp Lăng Phi vừa tắt điện thoại xong. Trịnh Khả Nhạc đứng bên cạnh nhìn Diệp Lăng Phi, hỏi:

- Diệp đại ca, anh đắc tội với người ta hả?

- Coi là thế đi, tiểu nha đầu, chuyện này không liên quan tới em!

Diệp Lăng Phi không nói chuyện gì với Trịnh Khả Nhạc nữa, hắn đưa tay vỗ lên đầu Trịnh Khả Nhạc cái, mở miệng nói:

- Em mau đi làm việc đi, anh đi tìm Tổng giám đốc nhà em trước đã!

Trịnh Khả Nhạc có chút không nỡ, cô bĩu bĩu môi nói:

- Diệp đại ca, anh hơi quá đáng đấy nhé, chẳng lẽ anh không nhớ em sao, không muốn ở với em lâu hơn sao?

- Muốn lắm chứ, có điều, đợi khi nào anh có thời gian đã, giờ anh rất bận!

Diệp Lăng Phi nói.

- Ồ, nếu trong lòng Diệp đại ca không có em như vậy, trong lòng em sẽ buồn, lạnh lẽo và cô đơn lắm đó!

Trịnh Khả Nhạc cố tình giả bộ thương tâm, rồi bước nhanh về phía chỗ ngồi của cô.

Diệp Lăng Phi cười cười, trong lòng hắn rất rõ tính cách của tiểu nha đầu Trịnh Khả Nhạc này. Diệp Lăng Phi cũng không để ý hắn tới trước cửa phòng làm việc của Trương Lộ Tuyết, trực tiếp bước vào.

Lúc Diệp Lăng Phi bước vào phòng làm việc của Trương Lộ Tuyết, liền nhìn thấy Trương Lộ Tuyết đang cầm điện thoại tức tới bốc hỏa.

- Báo chí nhà các người làm ăn kiểu gì đó hà, ngay cả những tin tức chưa được xác thực cũng đăng, tôi nói cho các người biết, lần này các người đã làm hủy hoại thanh danh của tôi, tôi sẽ kiện các người...

Diệp Lăng Phi thấy Trương Lộ Tuyết đang nói chuyện điện thoại, hắn cúng không chào hỏi Trương Lộ Tuyết, bước thẳng tới bàn uống nước, cầm lấy một chiếc cốc giấy, rồi thản nhiên rót lấy một cốc nước lạnh. Diệp Lăng Phi cầm cốc nước tới trước ghế sofa, đặt mông ngồi xuống. Hắn dang hai chân, tay cầm cốc nước, uống một hụm, rồi đợi Trương Lộ Tuyết nói chuyện điện thoại xong.

Bụp!

Trương Lộ Tuyết bực mình dập thẳng chiếc điện thoại xuống, giọng bực dọc nói:


- Không liên quan tới bọn họ, đúng là nhảm nhí, chẳng lẽ bọn họ có thể không chịu trách nhiệm tới việc đãng tin tức của mình của sao!


- Lộ Tuyết, đừng giận, em mà giận là lại ảnh hưởng tới sức khỏe đó!


Diệp Lăng Phi thấy Trương Lộ Tuyết bốc khói ngùn ngụt, liền đưa tay ra, gọi Trương Lộ Tuyết tới.


Trương Lộ Tuyết đứng dậy, vừa định bước qua, lại dừng lại, đưa tay với lấy đống báo trên bàn làm việc, rồi cầm tới trước mặt Diệp Lăng Phi.


- Diệp Lăng Phi, anh xem tờ báo này viết xem, đúng là tung tin đồn nhảm mà!


Trương Lộ Tuyết cầm tờ báo đặt trước mặt Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi đặt cốc nước trong tay xuống, hai tay cầm tờ báo lên, vừa nhìn tờ báo xong, Diệp Lăng Phi liền cười hì hì nói:


- Lộ Tuyết, anh thấy tên kí giả viết loại tin tức nhảm nhí này nhất định đầu hắn bị úng nước rồi, đều nói là tin tức nhảm nhí trên mạng, tên kí giả đó không điều tra rõ ràng đã dám viết, anh thấy chúng ta nên đi tìm tên này tính sổ đi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK