- Lão đại, anh tạm thời đừng tức giận!
- Dã Thú, đi vào với anh!
Diệp Lăng Phi nói,
- Anh muốn xem xem rốt cuộc là lũ khốn nào làm chuyệnn ày, mẹ kiếp, còn dám chọc đến cha mày, con hổ không phát uy, bọn chúng khinh anh là con mèo hen rồi, lần này bất kể là ai làm, anh cũng bắt chúng phải trả một cái giá thật đắt!
Diệp Lăng Phi nói đến đây, hắn bỗng nhiên ngừng lại, đưa tay ra vẫy vẫy Tiểu Triệu đang ở cách đó không xã, nói:
- Tiểu Triệu, lại đây một chút!
Tiểu Triệu đang đứng ở gần đó hút thuốc, nghe thấy Diệp Lăng Phi gọi mình, Tiểu Triệu vội vàng đem ném điếu thuốc trong tay xuống đất, chạy tới. Trong lòng Tiểu Triệu biết rõ, giờ phút này Diệp Lăng Phi đang cực kỳ phẫn nổ, bất cứ chuyện gì cũng có thể khiến cho Diệp Lăng Phi hoàn toàn phát điên, nếu Diệp Lăng Phi thực sự nổi trận lôi đình thì chuyện này rất khó giải quyết. Tuy là quan hệ giữa Tiểu Triệu và Diệp Lăng Phi rất tốt đẹp, nhưng trong lòng Tiểu Triệu vẫn có chút thấp thỏm, tâm tư của Diệp Lăng Phi tâm hiện giờ thế nào không ai đoán được, ai biết trong lòng Diệp Lăng Phi đang suy nghĩ những chuyện gì, Tiểu Triệu cũng biết nếu như mình gặp phải chuyện này nhất định sẽ nổi trận lôi đình lên thôi. Tiểu Triệu đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi, hỏi:
- Diệp ca, có chuyện gì vậy?
Bộ dạng của Tiểu Triệu lúc nói chuyện giống như là đang nói chuyện với lãnh đạocủa mình vậy, cậu ta không thèm để ý đến những cảnh sát chung quanh, thật ra thì những viên cảnh sát ở đây cũng biết, xã hội bây giờ đều là như thế này, cho dù là cảnh sát có một số việc cũng phải có chỗ dựa. Ví dụ như chuyện Tiểu Triệu trở thành đại đội trưởng đại đội cảnh sát hình sự, có một số cảnh sát cũng âm thầm bàn tán xôn xao, theo những viên cảnh sát đó, sao Tiểu Triệu lại đột nhiên được lên làm đại đội trưởng đại đội cảnh sát hình sự đại chứ, quả thật là Tiểu Triệu cũng có chút tư lịch, nhưng như vậy cũng chưa đủ để Tiểu Triệu có thể lên làm đại đội trưởng đại đội cảnh sát hình sự, nói đi nói là, chỉ có thể kết luận là chỗ dựa của Tiểu Triệu rất lợi hại. Rất nhiều cảnh sát đều biết, năm đó lúc Chu Hân Mính còn ở đội cảnh sát hình sự, Tiểu Triệu là người đi theo Chu Hân Mính, Chu Hân Mính đã không ít lần đề bạt Tiểu Triệu, sau khi Chu Hân Mính vừa rời khỏi đội cảnh sát hình sự, Tiểu Triệu cũng thuận thế leo lên cao hơn, trong chuyện này không thể không nhắc đến quan hệ với Diệp Lăng Phi, rất nhiều cảnh sát đều biết sự lợi hại của Chu Hân Mính, Chu Hân Mính rất nổi danh ở đội cảnh sát hình sự, với tư cách một nữ cảnh sát hình sự, không có người nào dám trêu chọc cô ở nơi này cả, ai bảo cha người ta lợi hại chứ.
Nhưng mà so với cha của Chu Hân Mính thì chồng của Chu Hân Mính còn lợi hại hơn. Tuy rất nhiều người đã lén bàn tán về chuyện Chu Hân Mính gả cho một người đàn ông đã có vợ, chuyện này ở Trung Quốc tuyệt đối không được phép, nhưng mà ai bảo người ta có quốc tịch nước ngoài chứ! Những chuyện này cuối cùng cũng chẳng giải quyết được gì, mọi người cũng chẳng đem nó ra làm chuyện cười. Chuyện Tiểu Triệu trở thành đội trưởng đội cảnh sát hình sự có liên quan đến Diệp Lăng Phi, những cácảnh sát trong đội chỉ có thể âm thầm bàn tán, ai dám nói trước mặt Tiểu Triệu chứ, không muốn làm cảnh sát nữa à? Tiểu Triệu biết là có người bàn tán về mình, nhưng cậu ta không để trong lòng, theo Tiểu Triệu thấy những chuyện này cứ để bọn họ nói, dù sao chỉ cần cậu ta hoàn thành tốt chức trách của mình là được rồi. Quả nhiên, sau khi Tiểu Triệu trở thành đội trưởng đội cảnh sát hình sự, phá được vài vụ án lớn một cách xuất sắc, lúc này, không ai dám nghi ngờ năng lực của Tiểu Triệu nữa. Tiểu Triệu đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi liếc nhìn Tiểu Triệu, nói:
- Tiểu Triệu, phong tỏa hết các cửa ngõ ở thành phố Vọng Hải cho anh, anh không tin những tên khốn kiếp đó có thể chạy nhanh như vậy, nhất định bọn chúng vẫn đang ở thành phố Vọng Hải thôi, bởi vì anh còn chưa chết, bọn chúng sẽ chờ cơ hội để ra tay một lần nữa. Anh sẽ không cho bọn chúng co cơ hội này, cậu phong tỏa hết các con đường ở thành phố cho anh, cho dù có phải đào ba thước đất cũng phải tìm ra được lũ khốn kiếp đó!
- Diệp ca, chỉ là phong tỏa như thế nào...!
Tiểu Triệu vừa mới nói đến đây, cậu ta lập tức ý thức được mình đã hỏi một câu rất ngu ngốc, chuyện này căn bản là cần hỏi, nhưng cậu ta là cảnh sát, chuyện như vậy cậu ta cần làm chứ không phải đi hỏi Diệp Lăng Phi, Tiểu Triệu vội vàng nói:
- Diệp ca, em biết rồi, em sẽ đi thu xếp ngay bây giờ!
Diệp Lăng Phi không nói gì, chỉ liếc nhìn Tiểu Triệu, sau đó quay đầu cùng Dã Thú đi vào. Tiểu Triệu thấy Diệp Lăng Phi đi vào phía trong, cậu ta thầm thở phào nhẹ nhõm, trước lia Tiểu Triệu chưa bao giờ thấy Diệp Lăng Phi giống như hôm nay cả, Tiểu Triệu cảm thấy Diệp Lăng Phi hiện giờ cực kỳ đáng sợ, không ai biết lúc nào Diệp Lăng Phi lại đột nhiên nổi giận, lúc này Tiểu Triệu cũng không muốn chọc giận Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi và Dã Thú hai người đi vào trong sân biệt thự, biệt thự của Diệp Lăng Phi đã bị nổ không còn gì nguyên vẹn nữa, một số mảnh vỡ của đồ điện đồ gia dụng nằm la liệt ở trong sân. Sắc mặt Diệp Lăng Phi tái nhợt, mỗi bước đi của hắn đều có thể nhìn ra sắc mặt hắn càng lúc càng ngưng trọng, những chuyện như như vậy bất kể là ai gặp phải cũng sẽ nổi cơn lôi đình thôi. Diệp Lăng Phi chỉ là một người bình thường, không phải là thánh nhân, sắc mặt của hắn càng lúc càng khó coi, nhất là khi nhìn thấy trong đóng đổ nát còn có một tấm ảnh chụp cả gia đình, sắc mặt Diệp Lăng Phi trở nên xanh mét.
- Dã Thú, cậu thấy chuyện này do ai làm?
Diệp Lăng Phi đột nhiên hỏi, lúc trước Dã Thú trước đã sớm đi đến này, nhìn thấy tình cảnh ở đây, lúc đó cũng đã suy nghĩ về vấn đề này, kẻ gây ra chuyện này nhất định là một t ên lão luyện, hiện trường không có chút dấu vết gì, hơn nữa rút lui cũng rất nhanh chóng. Dã Thú dừng lại một chút, nói:
- Lão đại, em cũng không dám chắc, nhưng theo em thấy có lẽ chuyện này không thoát khỏi liên can đến đám lính đánh thuê, phương thức hành động khá tương đương, không phải do một người làm, ít nhất ở hiện trường có hai đến ba điểm phát nổ, điều đó chứng tỏ kẻ làm chuyện này không phải là một cá nhất, ít nhất là ba người, hơn nữa ra tay cực kỳ tàn độc, không lưu người sống, thủ đoạn rất giống với lính đánh thuê, cho nên, em cho rằng lính đánh thuê đã gây ra chuyện này!
Diệp Lăng Phi nghe Dã Thú nói xong, hắn dừng lại một chút rồi bảo:
- Cậu có biết không, mới ngày hôm qua, anh nhận được điện thoại của Phi Hổ từ Mỹ gọi sang, Phi Hổ nói với anh, căn cứ theo những tin tức tình báo mà bọn họ có được, có thể là tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm đã lẻn vào Trung Quóc đại lục, mục tiêu của bọn chúng là anh. Lúc đó anh cũng không ngờ những người kia hành động nhanh như vậy, trong mắt của ta, có thể triển khai hành động tập kích quy mô lớn như vậy, nhất định là do những tên liều mạng gây nên, không thể nghi ngờ gì, Khoa Nhung Hỏa Diễm là kẻ đáng nghi nhất, bọn chúng có năng lực và kinh nghiệm về chuyện này, quan trọng nhất là, anh đã từng tiêu diệt lính đánh thuê của Khoa Nhung Hỏa Diễm, anh tin rằng đám lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm đó trong lòng vẫn còn ghi hận anh!
- Nhưng mà, lão đại, chẳng phải tổ chức Khoa Nhung Hỏa Diễm đã bị tiêu diệt rồi sao, chẳng lẽ những tên lính đánh thuê đó không tìm chỗ để trốn, lại còn có thể đến báo thù, lão đại, có phải là chuyện này có vấn đề gì đó không?
Dã Thú không phải là người không có đầu óc, đôi khi hắn phân tích rất có đạo lý, đó chính là Dã Thú, một người khiến cho người khác đoán không ra, có đôi lúc khiến cho người khác cảm thấy tên này không biết động não, rất dễ đối phó, nhưng đôi khi lại cảm thấy thật ra thì người này rất biết suy nghĩ. Dã Thú nói không phải không có lý, Diệp Lăng Phi gật đầu, nói:
- Dã Thú, cậu nói không sai, nhưng mà nếu có người chịu bỏ tiền ra để lấy mạng anh thì tình huống lại khác rồi. Phải biết rằng rất nhiều người muốn anh chết, anh không nghi ngờ có người bỏ ra số tiền cực lớn để thuê những tên lính đánh thuê đó đến tiêu diệt anh, ví dụ như Đới Vinh Cẩm là một người trong số đó. Chỉ tiếc là hiện giờ Đới Vinh Cẩm còn chưa có kế hoạch tập kích anh, anh tin là hắn có rất nhiều chuyện phải xử lý, chưa thể quan tâm đối phó anh được!
Lúc Diệp Lăng Phi nói những lời này tỏ ra cực kỳ tự tin, hắn dám chắc rằng Đới Vinh Cẩm sẽ không tập kích hắn. Dã Thú nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy xong liền hỏi:
- Lão đại, vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì, chúng ta đã khẳng định là do đám lính đánh thuê đó làm, nhưng mà chúng ta không biết tướng mạo của những tên lính đánh thuê đó, phải làm sao để tìm ra bọn chúng đây?