Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Satan, bên phía tôi đã xảy ra chuyện!

Diệp Lăng Phi vừa nghe được thanh âm của Sean, hắn cười cười, nói:

- Tất nhiên là tôi biết bên ông đã xảy ra chuyện, mẹ kiếp. Tối ngày hôm qua tôi gọi điện cho ông, điện thoại di động của ông lại tắt máy, Sean, ông có biết không, nếu để cho Mộ Văn tìm được ông mà nói, cô ta nhất định sẽ giết chết ông, ngày hôm qua ở trước mặt tôi cô ta đã oán giận việc ông thủ tiêu cô ta. À, còn có đồng sự của ông nữa, tối ngày hôm qua hắn bị người ta giết chết rồi, Sean, một loạt chuyện này xem ra cũng có quan hệ với ông, như thế nào đây, có muốn nói với tôi vài câu không, dĩ nhiên, có nói không là quyền lợi của ông, nếu như ông không muốn nói cho tôi biết, tôi cũng sẽ không hỏi!

- Satan, tôi chính là muốn nói với anh chuyện này, tối ngày hôm qua tôi điện thoại cho anh, điện thoại của anh không có ai nghe máy, bây giờ, tôi nghĩ tôi cần hổ trợ của anh, nếu không, tôi có thể sẽ chết tại chỗ này!

Diệp Lăng Phi vừa nghe Sean nói như vậy, hắn bĩu môi, hừ lạnh nói:

- Trước tiên ông giải thích rõ ràng mọi chuyện đi đã, đừng có nói với tôi mấy cái chuyện loạn thất bát tao này, bây giờ tôi bắt đầu thấy hồ đồ rồi đấy, tôi thật sự muốn nghe xem ông định giải thích với tôi như thế nào! Diệp Lăng Phi nói rồi mặc quần đùi vào, cầm lấy điện thoại di động đi ra khỏi phòng ngủ, hắn vừa gọi điện thoại, vừa đi tới phòng vệ sinh, ngồi ở trên bồn cầu, cầm điện thoại di động, lầm bầm:

- Sean, mấy chuyện này ông không cần phải giải thích với tôi, tôi không phải là người trong cuộc, tôi không cần biết cái nguyên nhân gì đó của ông, ông đi tìm Mộ Văn mà giải thích!

Đầu kia điện thoại truyền đến thanh âm của Sean:

- Satan, bây giờ tôi nói thật cho anh, cái gã Macneill kia là do tôi giết!

- Cái gì, là do ông giết?

Diệp Lăng Phi vừa nghe Sean nói như vậy, chân mày hắn hơi nhíu lại, hiển nhiên, câu nói này của Sean khiến cho Diệp Lăng Phi rất bất ngờ, Diệp Lăng Phi không sao ngờ được chuyện cái gã Macneill kia chính là do Sean giết chết, nếu Sean đã nói thẳng ra như vậy, vậy thì chuyện này có thể liên quan đến một chuyện khác, nếu không, Sean cũng sẽ không nói ra. Diệp Lăng Phi nói vào trong điện thoại di động:

- Sean, nói đi, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì?



- Điều này...!

Sean hơi dừng lại một chút, rồi ngay lập tức nói:

- Satan, tôi giải thích có thể không rõ lắm, nếu phải nói thì là do Macneill muốn thủ tiêu tôi, hắn thuộc về Ám bộ, từ trước đã có lời đồn đại rằng cái tổ chức này đã sớm lập chi nhánh trong hệ thống đặc công Pháp. Khụ, tóm lại mọi chuyện trở nên rất phiền toái, nếu như anh có thời gian, anh hãy đến cục cảnh sát gặp tôi, bây giờ tôi cảm thấy cục cảnh sát là nơi an toàn nhất!

- Ám bộ gì cơ?

Lúc trước Diệp Lăng Phi cũng chưa từng nghe đến cái tổ chức này, lần này, từ trong miệng Sean nghe được, khiến cho Diệp Lăng Phi sửng sốt, Diệp Lăng Phi tự nhận hắn biết khá nhiều về mấy cái tổ chức ngầm trên thế giới, nhưng vẫn chưa từng nghe qua một tổ chức như vậy, hơn nữa từ cách nói chuyện của Sean, Diệp Lăng Phi có thể nghe ra được, tổ chức này chính là một cái tổ chức làm người ta rất đau đầu. Vậy mà, Diệp Lăng Phi không biết cái tổ chức này, hắn nói:

- Vậy có nghĩa là ông đang ở cục cảnh sát rồi, tôi bảo này Sean, ông cũng giỏi thật đó, giết chết đồng sự của mình, còn dám chạy đến cục cảnh sát.Dược rồi, thế này đi, chờ tôi xong việc tôi lập tức qua bên đó, tất nhiên là nếu ông còn chưa có chết!

Diệp Lăng Phi để di động xuống, hắn cười lắc đầu, Diệp Lăng Phi không nghĩ tới việc này còn liên lụy đến một tổ chức khác, Diệp Lăng Phi chưa từng nghe qua cái tên Ám bộ, đối với cái tổ chức mà hắn còn chưa biết này, Diệp Lăng Phi cũng sẽ không phát biểu ý kiến gì. Hắn từ phòng vệ sinh đi ra ngoài, rửa tay, vừa ngáp vừa đi tới phòng ngủ. Khi hắn vừa bước vào trong phòng ngủ, liền nhìn thấy Suzu Yamakawa vểnh mông khom người gấp chăn, trên người Suzu Yamakawa mặc một bộ quần áo nữ hầu. Biệt thự này so sánh với cái biệt thự bên Nam Sơn kia thì lớn hơn, nếu để cho một mình Trương Vân đến quản mà nói, quả thật có chút quản không được. Suzu Yamakawa liền tự nhiên mà giúp đỡ Trương Vân làm việc, tuy nói Diệp Lăng Phi vẫn chưa từng nói rõ rằng Suzu Yamakawa là nữ hầu, nhưng Suzu Yamakawa vẫn mặc vào quần áo nữ hầu, có thể nhìn thấy tất chân màu trắng phủ trên cặp đùi trắng muốt, hay là quần lót màu trắng của Suzu Yamakawa thấp thoáng dưới làn váy ngắn. Lần này Diệp Lăng Phi vừa đến, đã nhìn thấy tràng diện hương diễm làm người ta phải chảy máu mũi. Suzu Yamakawa còn không biết Diệp Lăng Phi đã trở lại, cô đưa lưng về phía Diệp Lăng Phi, trong miệng ngâm nga ca khúc, mãi cho đến Diệp Lăng Phi đi tới sau lưng cô, Suzu Yamakawa mới ý thức được là Diệp Lăng Phi đã quay trở lại.

- Diệp tiên sinh, thật xin lỗi, thật xin lỗi, tôi tưởng rằng ngài đã rời đi rồi!

Suzu Yamakawa vừa quay người lại, đã nhìn thấy Diệp Lăng Phi rồi, vội vàng nói xin lỗi. Diệp Lăng Phi mặc quần đùi, hạ thân hắn đang nhô lên, Diệp Lăng Phi không biết Bạch Tình Đình lúc nào sẽ đi vào, nếu để cho Bạch Tình Đình nhìn thấy một màn này, vậy thì cũng không tốt. Diệp Lăng Phi làm bộ như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra, đi vòng qua chỗ Suzu Yamakawa, hắn đi tới trước tủ quần áo, đưa lưng về phía Suzu Yamakawa, mở cửa tủ quần áo ra.

- À, đúng rồi, Tình Đình đâu?

Diệp Lăng Phi đưa lưng về phía Suzu Yamakawa, hỏi. Suzu Yamakawa vừa thấy Diệp Lăng Phi không trách tội cô, lai tiếp tục thu dọn chăn màn. Suzu Yamakawa nghe Diệp Lăng Phi hỏi đến Bạch Tình Đình, cô trả lời:



- Ngay sáng sớm hôm nay Bạch tiểu thư đã đi ra ngoài, bảo là muốn đến công ty, tôi cũng không rõ lắm, tôi tưởng là Diệp tiên sinh anh cũng đã đi ra ngoài rồi!

- Ý cô là Tình Đình đã ra ngoài?

Diệp Lăng Phi nghe Suzu Yamakawa nói như vậy, hắn cầm lấy một cái áo sơ mi, xoay người lại, đối mặt với Suzu Yamakawa, nói:

- Minako có cùng đi với Tình Đình không?

Suzu Yamakawa gật đầu, tỏ vẻ Minako theo Bạch Tình Đình cùng đi. Diệp Lăng Phi biết được Minako cùng với Bạch Tình Đình đi ra ngoài, mới buông gánh nặng trong lòng, chỉ là, Diệp Lăng Phi vẫn thấy không vừa ý, bởi vì Bạch Tình Đình đi ra ngoài mà lại không nói trước cho Diệp Lăng Phi một tiếng, điều này làm cho Diệp Lăng Phi không hài lòng cho lắm. Diệp Lăng Phi xoay người lại, thấy Suzu Yamakawa đã dọn dẹp chăn màn xong xuôi, Diệp Lăng Phi quay sang nói với Suzu Yamakawa:


- Suzu Yamakawa, cô giúp tôi chọn một bộ quần áo, xem tôi mặc cái gì đi ra ngoài mới hợp!


Suzu Yamakawa nghe Diệp Lăng Phi nói vậy, cô đi tới, trước hết quan sát Diệp Lăng Phi một lúc, rồi mới giúp đỡ Diệp Lăng Phi chọn quần áo. Diệp Lăng Phi thì lui về phía sau một bước, xấu xa đứng từ phía sau nhìn Suzu Yamakawa cong mông cúi người tìm quần áo trong tủ. Đến khi Suzu Yamakawa chọn xong một bộ y phục, Diệp Lăng Phi mặc vào, tiếp đó, lúc Suzu Yamakawa muốn giúp Diệp Lăng Phi mặc quần dài vào, ánh mắt của cô nhìn thấy phần thân dưới đang lồi lên của Diệp Lăng Phi, Suzu Yamakawa không biết nên làm như thế nào, cô liếc nhìn Diệp Lăng Phi, cắn cắn đôi môi, vươn ra hai tay, có vẻ như muốn giúp Diệp Lăng Phi mặc vào quần dài, chỉ là, khi cô vừa mới vươn tay ra, đã nghe thấy Diệp Lăng Phi nói:


- Suzu Yamakawa, không cần đâu, cô mau đi ra ngoài đi, tự tôi mặc được rồi!


Nghe được những lời này của Diệp Lăng Phi, Suzu Yamakawa giống như trút được gánh nặng, thở phào một cái, đi ra ngoài. Diệp Lăng Phi nhìn Suzu Yamakawa đi ra ngoài rồi, hắn cười cười, mặc quần vào.


Sau khi Diệp Lăng Phi ăn bữa sáng xong, còn đi qua gặp Chu Hân Mính một lát, sau đó mới lái xe rời khỏi biệt thự. Tối hôm qua Mộ Văn và Serena ngủ ở khách sạn, sáng sớm hôm nay, Mộ Văn phải đi tìm Triệu Đào, cô ta cần làm cho rõ mọi chuyện. Về phần Serena, thì ở lại tửu điếm đợi người bên phía nước Pháp tới đón cô ta, cô ta đã liên hệ với tổ chức đặc công nước Pháp, người mà tổ chức đặc công nước Pháp phái ra sẽ đến Vọng Hải ngay trong hôm nay, đưa Serena đi, đồng thời Serena cũng sẽ trở về nước Pháp. Diệp Lăng Phi không đi quản chuyện của Mộ Văn và Serena, theo ý của Diệp Lăng Phi, chuyện này cũng là chuyện riêng của mấy cô nàng này, tự bọn họ phải nghĩ biện pháp giải quyết, hiện nay điều mà Diệp Lăng Phi đang quan tâm là tình huống của Sean, hắn muốn từ trong miệng của Sean tìm hiểu xem Ám bộ là tổ chức như thế nào, muốn biết rốt cuộc Macneill là ai. Trong lòng của Diệp Lăng Phi hiện giờ có rất nhiều thắc mắc cần được Sean giải thích, người Diệp Lăng Phi muốn gặp nhất bây giờ chính là Sean. Hắn lái xe tới đến cục công an thành phố, vừa đến cục công an, Diệp Lăng Phi liền gọi điện thoại cho Sean, hỏi xem Sean đang ở nơi nào.


- Bây giờ tôi đang ở trên bờ biển!


Sean vừa nói ra câu này, thiếu chút nữa làm cho Diệp Lăng Phi tức chết, Diệp Lăng Phi sao có thể ngờ được rằng cái tên Sean này còn muốn cùng hắn chơi trò trốn tìm, lúc trước còn nói với Diệp Lăng Phi rằng hắn ở trong cục cảnh sát, chờ Diệp Lăng Phi đến cục cảnh sát thật, Sean lại nói với Diệp Lăng Phi là hắn đang ở bên ngoài, theo ý Diệp Lăng Phi, Sean chính là đang lôi hắn ra làm trò.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK