Bành Hiểu Lộ nói:
- Ngô Hằng, tối nay tôi có việc rồi, tối nay thực sự là tôi không thể đi được, anh mời người khác nhé!
Ngô Hằng nhìn Bành Hiểu Lộ một lát mà không biết trả lời sao đành phải nói:
- Huấn luyện viên Bành vậy tôi đi trước nhé!
- Vâng!
Bành Hiểu Lộ nói:
- Vậy tôi không tiễn anh nhé!
Ngô Hằng khẽ thở dài đi xuống lầu. Chờ Ngô Hằng đi xuống lầu Diệp Lăng Phi mới nói với Bành Hiểu Lộ rằng:
- Bành Hiểu Lộ anh thấy cậu đó cũng được đấy, em xem dáng vẻ của cậu ấy mắt mũi to vừa nhìn đã thấy thật thà trung hậu, dáng người khôi ngô đấy! Sức mạnh trên giường cũng mạnh mẽ lắm, đặc biệt là chòm râu rậm rạp thuộc về loại đàn ông dương khí quá vượng đấy Bành Hiểu Lộ!
Diệp Lăng Phi vẫn chưa kịp nói xong thì Bành Hiểu Lộ đã đập hắn một cái. Diệp lăng phi phản ứng cực nhanh trong nháy mắt đã tránh được cú đánh của Bành Hiểu Lộ và nói:
- Bành Hiểu Lộ, cái người phụ nữ này sao mà động một chút là như vậy, luôn muốn đánh người thế thật là điêu ngoa quá, ai mà dám làm chồng của em thì phải luyện được Kim Chung Tráo hay là Thiết Bố Sam đấy!
- Diệp Lăng Phi tên khốn nạn này anh không thể câm miệng được sao? Sao mà em càm thấy cái miệng của anh không lúc nào chịu để yên vậy? Lúc nãy nhìn anh đi, nói tầm bậy tầm bạ. Em nói cho anh biết em và anh ta chẳng có quan hệ gì cả!
Bành Hiểu Lộ thu tay lại trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi. Hai tay Diệp Lăng Phi bỗng dưng ôm chặt lấy Bành Hiểu Lộ và cười nói:
- Bành Hiểu Lộ, nếu không ai cần em thì anh cần em, em thấy thế nào?
Diệp Lăng Phi nói đến đây, Bành Hiểu Lộ bị Diệp Lăng Phi ôm chặt lấy vùng eo, cô ấy không hề dãy dụa mà nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Diệp Lăng Phi, anh có cái gan này sao? Vợ anh sẽ đồng ý để anh có người phụ nữ khác sao? Em thấy nếu để Bạch Tình Đình biết thì anh chắc chắn sẽ bầm dập mặt mũi cho xem, anh còn không buông tay ra, nếu anh muốn vui đùa với em thì em cũng làm thật!
Diệp Lăng Phi hai tay ôm Bành Hiểu Lộ bế đến trước ghế sofa rồi đặt Bành Hiểu Lộ nằm trên đó và hắn áp người nằm lên trên. Diệp Lăng Phi áp sát người vào thân thể Bành Hiểu Lộ và nhẹ nhàng nói:
- Anh không sợ Tình Đình, anh đâu có nói là lấy em, lẽ nào không cho anh ôm ấp nhân tình à?
Diệp Lăng Phi vừa nói những lời này ra thì thấy Bành Hiểu Lộ xì một tiếng khinh miệt và gắt giọng:
- Anh cái tên khốn nạn này để em là nhân tình của anh anh có gan không vậy?
- Sao lại không có gan, chỉ là xem thử em có gan làm nhân tình của anh không thôi!
Tay phải Diệp Lăng Phi đặt lên bộ ngực sữa của Bành Hiểu Lộ, bàn tay to của hắn vuốt ve khiến mặt mày Bành Hiểu Lộ đỏ cả lên.
Đôi mắt xinh đẹp của cô nhìn thẳng Diệp Lăng Phi và nói:
- Diệp Lăng Phi, nếu anh thật sự là một người đàn ông bây giờ mà anh muốn em thì Bành Hiểu Lộ em cả đời này nhất định sẽ theo anh!
Bành Hiểu Lộ nói những lời này ra thì Diệp Lăng Phi choáng váng. Diệp Lăng Phi chỉ muốn chơi bời với Bành Hiểu Lộ thôi nhưng lại không có gan để làm thật. Bây giờ nghe Bành Hiểu Lộ nói câu nói này một cách trực tiếp như vậy, Diệp Lăng Phi biết Bành Hiểu Lộ đã bị mình khiêu khích đến động tình rồi, Bành Hiểu Lộ vốn đã thích Diệp Lăng Phi rồi. Diệp Lăng Phi lần này khiêu khích Bành Hiểu Lộ tự nhiên Bành Hiểu Lộ nói ra những lời này khiến cho Diệp Lăng Phi khó xử. Hắn vội vàng từ người Bành Hiểu Lộ ngồi dậy, ngượng ngùng cười nói:
- Bành Hiểu Lộ, khi nãy anh chỉ là đùa với em thôi, chúng ta là bạn tốt mà đặc biệt là ông của em và anh lại quan hệ rất tốt. Anh và em đã quá quen rồi làm vậy không hay, ha ha, chỉ là đùa thôi mà!
Bành Hiểu Lộ mặt mày đỏ bừng từ ghế sofa ngồi dậy. Cô ta nhìn Diệp Lăng Phi rồi bỗng nhiên tát Diệp Lăng Phi một bạt tai và nói:
- Cái tát này là dành cho anh, ai khiến anh vừa nãy sờ mó tôi!
Diệp Lăng Phi bị Bành Hiểu Lộ đánh một bạt tai. Hắn chưa sờ đã bị Bành Hiểu Lộ tát một cái vào mặt, lúc này Bành Hiểu Lộ nhìn thấy hắn cắn cắn môi rồi buông ra, đột nhiên lại một lần nữa áp người Bành Hiểu Lộ lên ghế sofa, đôi môi của hắn lại miết vào môi của cô. Đôi môi của Bành Hiểu Lộ cũng miết chặt vào môi Diệp Lăng Phi, hai tay ôm chặt cổ Diệp Lăng Phi không muốn buông ra. Môi Diệp Lăng Phi mải miết hôn môi của Bành Hiểu Lộ rồi hắn hôn từ môi xuống chiếc cổ trắng mịn của cô. Áo của Bành Hiểu Lộ bị Diệp Lăng Phi cởi ra, nịt ngực cũng bị hắn cởi và vứt xuống dưới, đôi môi của Diệp Lăng Phi hôn xuống đến bộ ngực sữa của Bành Hiểu Lộ, tay kia của hắn đưa vào trong quần lót của Bành Hiểu Lộ.
Khi hai người đang cực sung thì nghe thấy tiếng người lật từ ghế sofa xuống nền. Đầu của Diệp Lăng Phi va vào nền đất phát ra tiếng “uỵch” một cái rất rõ, lúc này khiến cho Bành Hiểu Lộ đang trong ý loạn tình mê chợt về lại thực tại. Cô không để ý đến áo quần của mình mà vội nhìn Diệp Lăng Phi đang nằm bất động trên sàn thì vội vang hỏi:
- Diệp Lăng Phi, anh không sao chứ, anh nói với em một tiếng gì đi chứ?
Diệp Lăng Phi nằm thẳng trên sàn không động đậy gì cả. Bành Hiểu Lộ lúc này rất sợ. Cô lấy tay đặt lên mũi Diệp Lăng Phi thì thấy Diệp Lăng Phi không còn thở nữa. Bành Hiểu Lộ sợ xanh mặt, cô nghĩ đến hô hấp nhân tạo. Cô lấy tay mở miệng Diệp Lăng Phi và đưa môi mình gần lại định hô hấp nhân tạo nhưng môi của cô vừa chạm vào môi của Diệp Lăng Phi thì Diệp Lăng Phi hai tay ôm chặt lấy Bành Hiểu Lộ và hôn một cách say đắm. Sau đó Bành Hiểu Lộ ngẩng đầu lên vừa thẹn vừa giận đánh lên ngực Diệp Lăng Phi một cái và nói:
- Anh cái tên này, lại lừa em nữa à?
- Ai da, Bành Hiểu Lộ, em đừng đánh anh, anh thực sự là bị thương mà!
Diệp Lăng Phi miễn cưỡng đứng dậy, lấy tay che đầu và nói:
- Hiểu Lộ, phía sau đầu anh sao mà ướt sũng thế này, em nhìn giúp anh xem!
Bành Hiểu Lộ còn cho rằng Diệp Lăng Phi lại đang lừa cô nên đưa tay đẩy hắn một cái và nói:
- Lần này em không thể để anh gạt nữa, tên chuyên thích lừa gạt người khác, em sẽ không tin anh nữa!
Diệp Lăng Phi đưa tay lại thì Bành Hiểu Lộ nhìn thấy trên tay Diệp Lăng Phi dính máu thì sợ đến xanh mặt. Diệp Lăng Phi lần này thực sự không gạt Bành Hiểu Lộ, đầu Diệp Lăng Phi đang chảy máu. Lúc nãy khi Diệp Lăng Phi từ ghế sofa lăn xuống nền thì đầu đập trên nền đất, máu chảy ra.