Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Tình Đình nghe câu nói đó của Johann Vương liền đứng bật dậy, cặp mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Johann Vương, lúc trước Bạch Tình Đình không suy nghĩ đến vấn đề này, ở trong lòng Bạch Tình Đình, chồng cô là một người đàn ông không gì không làm được, từ trước tới giờ cô không cần phải lo lắng về chồng mình, nhưng hiện giờ, Bạch Tình Đình bỗng nhiên ý thức được chồng của mình cũng chỉ là một người bình thường, cũng không phải là thần tiên, cho dù là thần tiên thì cuungx còn có khắc tinh. Chỉ có điều, Bạch Tình Đình vẫn không muốn tin rằng chồng cô gặp phải nguy hiểm, Bạch Tình Đình càng muốn tin đó chỉ là Johann Vương cố ý làm ra thôi, Bạch Tình Đình trừng mắt nhìn Johann Vương, hừ lạnh nói:

- Anh cho rằng anh làm như vậy thì có tác dụng sao, tôi nói cho anh biết, tôi sẽ không tin tưởng anh đâu, những lời đó theo tôi thấy chỉ là giả dối mà thôi, anh đang muốn châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và chồng tôi phải không!

Sau khi Bạch Tình Đình nói ra những lời này, chợt nghe thấy Johann Vương cười ra tthành tiếng, hắn làm một cái thủ thế gọi điện thoại đối với Bạch Tình Đình, nói:

- Nếu cô không tin lời tôi thì có thể gọi điện cho chồng cô xem, để xem cô có thể liên lạc được với hắn không, chuyện đi sang Anh lần này là một cái bẫy, một cái bẫy mà tôi thiết kế cho chồng cô. Bạch Tình Đình, tôi tới đây là để bàn với cô xem làm thế nào để cứu chồng cô, chứ không phải là ngồi đây đấu khẩu với cô, tất nhiên, nếu cô khăng khăng cho là như vậy thì tôi cũng không biết phải nói gì, tôi đã bộc lộ quan điểm của mình một cách rất rõ ràng rồi, đó là suy nghĩ của tôi, bây giờ cô có thể làm chuyện mà mình muốn làm rồi...!

Bạch Tình Đình không đợi Johann Vương nói dứt lời, đã lấy điện thoại di động ra, bấm số máy của Diệp Lăng Phi, nhưng điện thoại lại ở trong tình trạng không có người nghe máy, liên tiếp bốn năm lần, đều là như thế, Bạch Tình Đình thoáng cái ngồi phịch xuống ghế sô-pha, cô lẩm bẩm:

- Chuyện này không thể nào, không thể nào là như vậy!

Bạch Tình Đình giống như là đang nhắc nhở chính bản thân mình, cô tự trấn an mình đây chẳng qua chỉ là một lần ngẫu nhiên, ngày bình thường cũng lúc điện thoại ở trong khu vực ngoài vùng phủ sóng, có thể là điện thoại của Diệp Lăng Phi đã hết pin, cũng có thể Diệp Lăng Phi đang ngủ đã tắt điện thoại, có thể Diệp Lăng Phi..., Bạch Tình Đình cố gắng tìm kiếm lý do cho việc Diệp Lăng Phi không nghe điện thoại, cô muốn thuyết phục chính mình, tự nói với mình là điện thoại của Diệp Lăng Phi không nghe máy không phải bởi vì Diệp Lăng Phi xảy ra chuyện, nhưng Bạch Tình Đình lại hiểu rõ, Diệp Lăng Phi đột nhiên không nghe máy, cũng có thể là đã xảy ra chuyện rồi, nhưng bất kể thế nào, cô cũng không muốn thừa nhận đó là sự thật.

Johann Vương không nhanh không chậm ngồi ở đó vừa nhìn Bạch Tình Đình, đối với phản ứng của Bạch Tình Đình, Johann Vương cũng đoán ra được, hắn không nói câu gì, để mặc cho Bạch Tình Đình ở đó tự nhủ với bản thân, mãi cho đến khi Bạch Tình Đình ngừng lại, Johann Vương mới lên tiếng:

- Thật ra thì trong lòng cô hiểu rất rõ, chồng của cô đã xảy ra chuyện, hiện giờ chỉ có tôi mới có thể cứu hắn thôi!

- Tôi không tin!

Bạch Tình Đình đứng dậy, nhìn thẳng vào mắt Johann Vương, hừ lạnh nói:

- Chồng của tôi không làm sao cả, anh ấy không gặp chuyện gì đâu!

- Xem ra cô thuộc loại chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, Bạch Tình Đình, tôi đề nghị cô sang Anh một chuyến, cô sẽ hiểu cả thôi!



Johann Vương đứng dậy, hắn ta nhìn Bạch Tình Đình, cười nói:

- Thật ra tôi đã sớm biết cô sẽ không tin tôi rồi, chỉ là như vậy cũng không sao cả, chỉ cần co oáng Anh quốc tận mắt thấy chồng cô thì cô sẽ hiểu cả thôi!

- Tôi biết rồi!

Bạch Tình Đình nói,

- Johann Vương, anh đừng tưởng rằng anh đã thắng, chồng tôi nhất định sẽ không thua đâu!

- Dường như đây chỉ là lời động viên bản thân của thôi, với tôi mà nói, nó chả có ý nghĩa gì cả, tôi không quan tâm cô nói gì với tôi. Bạch Tình Đình, tôi sẽ liên hệ lại với cô, tốt nhất đừng quên số điện thoại của tôi, nếu không lời thì chồng của cô sẽ không ra được đâu, hơn nữa còn chết ở Anh quốc, ngẫm lại cũng cảm thấy rất đáng tiếc à!

Johann Vương đang định rời đi, bỗng nhiên quay lại, nói:

- Tôi khuyên cô một câu, đừng để chồng cô biết được chúng ta đã nói chuyện gì với nhau, như vậy sẽ chỉ khiến chồng cô càng thêm đau khổ, có những lúc nói dối là cái cớ tốt nhất, sẽ không làm chồng cô phải đau khổ, nếu hắn biết được toàn bộ âm mưu đều là do tôi đặt ra để bẫy hắn, tâm tình của hắn nhất định sẽ cực kỳ không xong, đến lúc đó, bất luận cô làm gì cũng sẽ khiến hắn phải chịu tổn thương nhiều hơn, Bạch Tình Đình, tôi đây là muốn tốt cho cô đấy!

- Không cần ngươi phải nói, ta biết mình phải làm gì!

Bạch Tình Đình hừ lạnh nói,

- Chồng tôi nhất định sẽ không sao đâu, ta sẽ đem cuộc nói chuyện giữa chúng ta hôm nay nói lại với anh ấy, ta muốn để anh ấy biết đây đều là do ngươi đặt bẫy, anh ấy sang bên đó là đã rơi vào bẫy của ngươi!

- Cô cứ tự nhiên, tôi chỉ nhắc nhở cô như vậy mà thôi!

Johann Vương cười nói.

- Johann Vương, thật ra ngươi đã thua, ngươi là kẻ thua mà không dám nhận!



Bạch Tình Đình đột nhiên nói ra những lời này ở sau lưng Johann Vương, Johann Vương thoáng cái khựng lại, đưa lưng về phía Bạch Tình Đình, chậm rãi nói:

- Ta không thua, ta vĩnh viễn đều sẽ không thua đâu, lần này, kẻ thua nhất định là hắn, nhất định là hắn!

Johann Vương quay người lại, nhìn Bạch Tình Đình, ánh mắt Johann Vương lúc nhìn Bạch Tình Đình giống như là tóe lửa vậy.

- Bạch Tình Đình, ngươi đừng có tưởng bở, ta cho ngươi biết, ta sẽ không thua đâu, ngươi, Diệp Lăng Phi, đều là con cờ của ta, các ngươi phải nghe lời ta đấy!

Johann Vương kêu lên,

- Lần này, ta nhất định phải làm cho Diệp Lăng Phi biết rõ, kẻ thua cuộc cuối cùng là hắn!


Johann Vương nói xong, hắn bỏ ra ngoài. Bạch Tình Đình nhìn Johann Vương rời khỏi phòng làm việc của mình, cô cảm giác toàn thân không còn chút khí lực nào, phảng phất như đã biến mất trong khoảnh khắc đó, Bạch Tình Đình cảm giác toàn thân rất mệt mỏi, giờ phút này cô cũng không biết nên làm gì nữa. Hiện giờ Bạch Tình Đình cần người có khả năng giúp đỡ cô, tất nhiên, cô không thể đem chuyện này nói cho Chu Hân Mính biết, Chu Hân Mính sẽ không giúp đỡ được gì, Johann Vương quá lợi hại, đây là điều mà Bạch Tình Đình lo lắng nhất. Bạch Tình Đình lấy điện thoại di động ra, theo Bạch Tình Đình thấy, mình nhất định phải sang Anh quốc, nhưng trước khi đi Anh quốc, cô muốn tìm sự giúp đỡ, chỉ có Bành Hiểu Lộ là thích hợp nhất, cũng chỉ có Bành Hiểu Lộ mới có thể giúp mình.


Bạch Tình Đình lập tức gọi điện thoại cho Bành Hiểu Lộ, trong điện thoại, Bạch Tình Đình không nói về việc cô đã gặp Johann Vương, chỉ nói với Bành Hiểu Lộ là cô muốn gặp Bành Hiểu Lộ, hơn nữa còn càng nhanh càng tốt. Bành Hiểu Lộ và Bạch Tình Đình hẹn nhau ở quán cà phê gần tòa nhà tập đoàn, Bạch Tình Đình sắc mặt rất khó coi, bất cứ ai gặp chuyện như vậy cũng sẽ cảm thấy nặng nề, Bạch Tình Đình vẫn lo lắng về những điều mà Johann Vương nói, trong lúc đợi Bành Hiểu Lộ đến quán cà phê, cô không ngừng gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi, nhưng mãi mà vẫn không liên lạc được, cuối cùng, nhưng đầu dây bên kia đã tắt điện thoại rồi, Bạch Tình Đình không biết rốt cuộc Diệp Lăng Phi xảy ra chuyện gì ở Anh quốc, nhưng vấn đề bây giờ là cô không thể nào liên hệ với Diệp Lăng Phi được, sự lo lắng trong lòng Bạch Tình Đình càng ngày càng tăng.


Bành Hiểu Lộ vừa mới nhìn thấy Bạch Tình Đình trong lòng đã thầm kêu không ổn, hai ngày này tâm thần của cô luôn bất an, cứ cảm giác sắp xảy ra chuyện gì đó, chỉ là cô lại không biết rốt cuộc là chuyện gì, hôm nay khi nhận được điện thoại của Bạch Tình Đình gọi tới, Bành Hiểu Lộ cảm thấy như đá đè trong ngực, trong lòng thầm nghĩ chẳng lẽ là vì chuyện Diệp Lăng Phi? Bành Hiểu Lộ vừa nảy ra suy nghĩ như vậy, cô cảm thấy cực kỳ bất an, vừa thấy bộ dạng của Bạch Tình Đình, cảm giác chẳng lành trong lòng Bành Hiểu Lộ càng mãnh liệt, Bành Hiểu Lộ vội vàng nói:


- Tình Đình, có phải là Diệp Lăng Phi đã xảy ra chuyện không, nếu có thì nhất định phải nói với mình!


Lúc này không phải là lúc để giấu diếm nữa, mối quan hệ giữa Bành Hiểu Lộ và Diệp Lăng Phi Bạch Tình Đình đã biết từ lâu, Bành Hiểu Lộ cũng không cần phải giấu diếm gì ở trước mặt Bạch Tình Đình nữa, cứ như vậy mà hỏi về chuyện này, Bạch Tình Đình cũng không muốn giấu diếm, sau khi nghe Bành Hiểu Lộ hỏi như vậy, Bạch Tình Đình khẽ gật đầu, nói:


- Quả là như vậy, hiện giờ trong lòng mình đang rất lo lắng ông xã xảy ra chuyện ở Anh quốc, Hiểu Lộ, mình hi vọng cậu có thể cho mình một lời khuyên, rốt cuộc thì mình phải làm gì?


Bộ dạng của Bạch Tình Đình cực kỳ buồn bã, Bành Hiểu Lộ thấy Bạch Tình Đình như vậy, cô có thể đoán được chuyện này rất khó giải quyết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK