Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có một số việc Bạch Tình Đình không biết, Bạch Cảnh Sùng lo lắng Bạch Tình Đình biết được chân tướng của vụ việc sẽ cả nghĩ, bởi vậy, ông ta đã giấu diếm Bạch Tình Đình một số chuyện, sau khi Diệp Lăng Phi được Bạch Cảnh Sùng nói cho chuyện này, hắn cũng giấu Bạch Tình Đình. Suy nghĩ của Diệp Lăng Phi và Bạch Cảnh Sùng có thể nói là không mưu mà hợp, hai người bọn họ đều lo lắng Bạch Tình Đình biết được chuyện này sẽ có phản ứng tiêu cực. Chu Hân Mính vô tình nói ra chuyện này, sau khi công nói xong, phản ứng của Bạch Tình Đình khiến cho Chu Hân Mính hơi hối hận, cô nhớ lúc trước Bạch Cảnh Sùng đã từng nhờ cô đừng nói việc này cho Bạch Tình Đình biết. Bạch Cảnh Sùng đã sớm nghĩ đến Chu Hân Mính thân là cảnh sát hình sự, có thể tiếp xúc với đám hồ sơ phủ đầy bụi đó, bởi vậy, khi Chu Hân Mính biết được việc này, cô đã hỏi thẳng Bạch Cảnh Sùng là có nên nói chuyện này cho Bạch Tình Đình biết không, Bạch Cảnh Sùng đã nhờ Chu Hân Mính không nên nói với Bạch Tình Đình. Chỉ bởi Chu Hân Mính vừa mới sinh con, tâm tình đang rất tốt, cô không cân nhắc quá nhiều, cứ như vậy nói ra chuyện này, cô vừa nói xong thì hối hận, những lời này nói ra giống như bát nước hắt đi, đã nói ra rồi thì khó có thể thu lại được. Chu Hân Mính không nói tiếp đoạn sau, nhưng Bạch Tình Đình đã biến sắc, Bạch Tình Đình nhìn Chu Hân Mính, nắm tay Chu Hân Mính thật chặt, hỏi:

- Hân Mính, cậu vừa nói cái gì?

Chu Hân Mính muốn nói sang chuyện khác, cô nhìn về phía Diệp Lăng Phi, nói:

- Tình Đình, cậu bảo rốt cuộc thì ông xã của chúng ta có điểm gì tốt, vì sao cậu và mình đều yêu mến anh ấy, mình nhận ra...!

Chu Hân Mính bị Bạch Tình Đình ngắt lời, trong lòng Bạch Tình Đình chỉ muốn biết những gì mà Chu Hân Mính vừa mới nói có phải là thật hay không, cô tiếp tục truy vấn:

- Hân Mính, vừa rồi rốt cuộc câu muốn nói cái gì, sao cậu chỉ nói một nửa thế, chẳng lẽ còn muốn mình đoán sao? Hân Mính, chúng ta từ nhỏ đến lớn đều là bạn tốt, thân như tỷ muội, cậu không nên giấu diếm mình chuyện gì cả, đúng không?

Bạch Tình Đình đã nói đến nước này rồi, cho dù Chu Hân Mính muốn giấu cũng không thể nào giấu được, cô nhìn Bạch Tình Đình, khẽ thở dài, nói:

- Tình Đình, mình không nên giấu cậu những chuyện này, nhưng mà lúc trước mình có hỏi qua bác Bạch, bác Bạch lo lắng cậu biết những chuyện này sẽ mất hứng, thậm chí còn phiền não, cho nên bác ấy không để cho mình nói cho cậu biết. Tình Đình, rốt cuộc đầu đuôi câu chuyện như thế nào cậu phải hỏi bác Bạch, bác ấy là người biết rõ nhất!

Bạch Tình Đình cắn cắn môi, cô quay sang phía Diệp Lăng Phi, tự nhủ:

- Mình lo nếu anh ấy biết được chuyện này, có thể nào anh ấy sẽ cả nghĩ không?

Chu Hân Mính nói:

- Tình Đình, cậu nghĩ lung tung gì vậy, chuyện này có lẽ cậu nên bàn bạc với ông xã, đây không phải là một chuyện nhỏ, ông xã cũng có quyền được biết. Hơn nữa, người phụ nữ đó nhìn rất giống cậu, không loại trừ khả năng đó chính là chị em của cậu, nếu như người phụ nữ đó tiếp tục lừa gạt người khác, ai biết sẽ có ảnh hưởng như thế nào. Tình Đình, có lẽ cậu nên nói với ông xã chuyện này!

Bạch Tình Đình nghe Chu Hân Mính nói như vậy, cô khẽ gật đầu, nói:

- Hân Mính, cậu nói đúng, chuyện này không phải là chuyện nhỏ, có lẽ mình nên bàn bạc với ông xã!

Tâm kết của Bạch Tình Đình đã được Chu Hân Mính cởi bỏ, trong lòng không còn gánh nặng gì nữa, cô lại cười nói:



- Hân Mính chuyện này mình không bàn bạc với cậu nữa, bây giờ cậu cứ yên tâm bế con đi, ông xã nói là chờ khi nào sức khỏe của cậu khôi phục lại sẽ dẫn bọn mình về quê của anh ấy đấy!

- Mình cũng chưa bao giờ về quê của ông xã, mình cũng muốn đến đó!

Chu Hân Mính nói,

- Chỉ là mình phải tĩnh dưỡng một tháng đã, mẹ mình đã nói rồi, nếu như mình bị bệnh trong lúc đang ở cữ thì sẽ bị bệnh đó cả đời, tóm lại, mình nên cẩn thận một chút thì tốt hơn!

- Cũng phải, Hân Mính, cậu cẩn thận một chút, ngày mai mình sẽ đi tìm một người bảo mẫu tốt nhất, tiện cho việc chăm sóc cậu!

Bạch Tình Đình nói những lời này hoàn toàn phát ra từ nội tâm, Chu Hân Mính là bạn tốt của cô, trước là vậy, bây giờ vẫn vậy và tương lai cũng sẽ không thay đổi. Nhưng mà, Chu Hân Mính lại cười nói:

- Cần gì phải thuê bảo mẫu chứ, những bảo mẫu đó không phải người trong nhà, lại không thể toàn tâm toàn ý chăm sóc mình, mẹ của mình sẽ ở lại, đến lúc đó, bảo Trương Vân đến chăm sóc cho mình là được rồi, cậu đừng tìm người bên ngoài làm gì. Hiện giờ mình rất lo người ngoài, mọi người đã nói rồi nhất định phải tìm những người đáng tin cậy để chăm sóc đứa bé này, nếu không thì đứa bé rất dễ xảy ra chuyện. Cậu không đọc về những cái tin bảo mẫu đối xử không tốt với trẻ em sao, mình lo lắng về chuyện này lắm, tóm lại, mình sẽ không tìm người ngoài để chăm sóc con mình đâu!

Bạch Tình Đình cười nói:

- Hân Mính, mình cảm thấy bây giờ cậu đã thay đổi không ít đó, chẳng lẽ vì sinh con mà cậu thay đổi sao?- Mình không thay đổi!

Chu Hân Mính nói,

- Mình vẫn là Chu Hân Mính ngày xưa, chỉ là, mình càng yêu con mình, càng yêu chồng mình, càng yêu gia đình mình hơn thôi. Tình Đình, mình đã nghĩ rất rõ ràng rồi, hiện giờ cuộc sống của mình gắn chặt với chồng con mình, cả gia đình của chúng ta nữa, mình hi vọng chúng ta có thể sống bên nhau mãi mãi, đó là suy nghĩ của mình, chỉ đơn giản vậy thôi!

Bạch Tình Đình gật đầu cười, nói:

- Hân Mính, đơn giản thì đơn giản thật, nhưng sẽ có không ít khó khăn đấy, được rồi, để mình gọi ông xã, mình muốn nói chuyện của mình với ông xã!

Lúc nãy Bạch Tình Đình trò chuyện với Chu Hân Mính, dường như cuộc nói chuyện đã ổn định tâm tình của cô, cảm xúc của cô đã gần như bình thường lại, lúc này Bạch Tình Đình mới gọi Diệp Lăng Phi:

- Ông xã, em có chuyện muốn nói với anh!

Diệp Lăng Phi tuy đang đứng nói chuyện với mấy người Dã Thú, Dã Lang, nhưng ánh mắt hắn thì luôn luôn chú ý đến chỗ hai người phụ nữ của mình, hắn không biết rốt cuộc thì Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính đang nói cái gì, thỉnh thoảng hắn thấy Chu Hân Mính và Bạch Tình Đình cau mày, trong lòng Diệp Lăng Phi đã sớm định ra hỏi xem hai người có chuyện gì. Bạch Tình Đình vừa gọi hắn, Diệp Lăng Phi lập tức đáp một tiếng rồi chạy sang. Hắn vừa đi tới, Chu Hân Mính đã cười nói:



- Hai người cứ trò chuyện đi, em không muốn nói nhiều, ông xã, Tình Đình, hai người cứ lo việc riêng của mình đi, không cần phải lo lắng cho mình đâu!

Chu Hân Mính ném lại một câu không đầu không đuôi, khiến cho Diệp Lăng Phi càng thêm hoang mang, hắn không biết rốt cuộc thì Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính vừa mới nói về chuyện gì. Diệp Lăng Phi hướng ánh mắt về phía Bạch Tình Đình, hỏi:

- Tình Đình, rốt cuộc thì em và Hân Mính vừa nói những chuyện gì, vì sao Hân Mính lại nói như vậy?

Bạch Tình Đình nở nụ cười thật tươi, nói:

- Em và Hân Mính không nói gì cả, em chỉ nói chuyện phiếm với Hân Mính thôi, ông xã, anh cho rằng em có thể nói gì với Hân Mính chứ, Hân Mính bây giờ đã có con rồi, em cũng không dám trêu chọc cậu ấy. Trước kia, cậu ấy làm cảnh sát, em không dám trêu chọc, bây giờ cậu ấy còn có con nữa, em lại càng không dám trêu chọc, nói không chừng Hân Mính sẽ dẫn con gái ra bắt nạt em, một mình em sao có thể đánh thắng được hai mẹ con họ chứ, cho nên, em phải giữ quan hệ tốt với Hân Mính!

Bạch Tình Đình đây là đang nói đùa với Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cũng nhận ra được, hắn cười nói:

- Tình Đình, chuyện này thì anh có thể giúp được em, anh ôm con gái ra chỗ khác, em và Hân Mính hai người cứ đánh nhau đi nhé!

- Anh nghĩ hay quá nhỉ, dựa vào cái gì mà bọn em lại đánh nhau chứ, có lẽ bọn em nên liên hợp lại để đối phó với anh!


Trong lúc Bạch Tình Đình vẫn cười khúc khích, Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình như vậy, hắn cảm giác được Bạch Tình Đình không có chuyện gì, có lẽ vừa rồi chỉ là bản thân mình cả nghĩ thôi. Trong lúc Diệp Lăng Phi đang nghĩ như vậy, Bạch Tình Đình đột nhiên nói một câu:


- Ông xã, có thể em còn có một người chị nữa!


Bạch Tình Đình nói câu này khiến cho Diệp Lăng Phi giật mình, chuyện này Bạch Cảnh Sùng đã nói với hắn, sau khi Diệp Lăng Phi biết được chuyện này, hắn cũng không nói cho Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi lo lắng Bạch Tình Đình biết được chuyện này thì sẽ nghĩ lung tung, nhưng Bạch Tình Đình đột nhiên nói ra câu đó, thật sự khiến cho Diệp Lăng Phi càng cảm thấy hoảng sợ, Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình, hỏi:


- Chuyện gì vậy, Tình Đình, sao đang yên đang lành em lại nói như vậy!


- Ông xã, em nói anh nghe một chuyện, anh đừng có kinh ngạc quá đấy, chuyện này cũng là do vừa nãy Hân Mính vô ý nhắc đến, em vẫn không thể khẳng định thật giả thế nào. Có thể em còn có một chị em sinh đôi, đó là sự thật, Hân Mính nói cậu ấy từng xem qua hồ sơ bản tường trình vụ án của cha em, nếu đó là thật, em có thể hiểu được vì sao lại có người nói em lừa tiền lừa tình rồi. Ông xã, anh bảo em nên làm sao bây giờ!


Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói đến nước này, hắn cũng không cần phải tỏ ra quá kinh ngạc, nói:


- Tình Đình, chuyện này cũng không sao cả, nếu em thực sự có một chị em song sinh thì đó là chuyện tốt mà, như vậy thì em sẽ không cảm thấy cô đơn nữa. Theo anh thấy thì có lẽ em nên nói chuyện với nhạc phụ trước, làm cho rõ ràng chuyện này, như vậy thì mới biết được nên xử lý như thế nào. Tình Đình, em thấy có đúng không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK