Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Lăng Phi uống khá nhiều rượu, vừa đặt người xuống giường hắn đã ngủ mê mệt. Tiếng chuông quen thuộc báo cuộc gọi đến vang lên làm hắn bất ngờ tỉnh giấc. Mơ màng hồi lâu hắn mới lần được ra chiếc điện thoại của mình lẫn đâu đó trong lúc ngủ, màn hình hiển thị số của Bạch Tình Đình.

Hắn giơ tay bật đèn phòng, cả người rã rời, đầu đau như búa bổ, nói qua ống nghe:

-Bà xã à, mấy giờ rồi?

Diệp Lăng Phi hỏi,

-1 giờ sáng.

Bạch Tình Đình đáp,

-uhm, đã một giờ sáng rồi à.

Hắn dụi mắt nói tiếp với bà xã hắn:

-Bà xã à, sao giờ này em vẫn chưa ngủ?

-Em không ngủ được!

Đầu dây bên kia Bạch Tình Đình nũng nịu nói, cô dịu dàng cười:

-Cứ nghĩ đến đám cưới ngày mai là em lại trằn trọc không ngủ được.

-Uhm, cũng đúng. Mai em sẽ từ một cô gái trở thành một người phụ nữ rồi mà lại.

Diệp Lăng Phi miễn cưỡng nói:

-Anh cũng thấy hơi khó ngủ một chút.

Diệp Lăng Phi vừa cầm điện thoại nói chuyện với Bạch Tình Đình vừa cố gắng mò dậy bước xuống giường, đi ra khỏi phòng ngủ.

-Anh…!

Bạch Tình Đình nghe đến câu “từ-một-cô-gái-biến-thành-một-người-phụ-nữ” của Diệp Lăng Phi thì bỗng chốc không thốt lên lời. Cô cố ý lộ ra giọng điệu tức giận nói:

-Anh là đồ xấu xa, em đang nghĩ không biết mai anh sẽ ức hiếp em như thế nào đây.

-Um, anh sẽ ức hiếp em, đúng vậy, không những thế anh còn mạnh tay ức hiếp em.

Diệp Lăng Phi đi dọc hành lang, đi thẳng đến hành lang trước cửa phòng tắm, hắn mở vòi nước, nói:

-Anh và em đăng kí kết hôn lâu như vậy rồi, mà chưa từng được quan hệ với em, cả thiên hạ này làm gì có ông chồng nào như anh, có vợ cô vợ xinh đẹp như hoa như ngọc mà lại không dám chạm đến. Em còn nói anh vẫn không nên ức hiếp em hả?

-Không thể chạm vào?

Bạch Tình Đình nghe xong, nhắc lại lẩm bẩm nói:

-Vậy tối qua việc anh đã làm gọi là gì?

-Tối hôm qua à…

Diệp Lăng Phi đang định nói, thì bỗng nhiên nghe thấy binh một tiếng. Bạch Tình Đình nghe thấy âm thanh đầu dây bên phía Diệp Lăng Phi, vội vàng hỏi:

-Ông xã, anh sao vậy?

-Vừa nãy anh không cẩn thận đâm vào cửa phòng tắm.

Diệp Lăng Phi nói xong, rồi giơ tay đóng luôn cửa phòng tắm lại.

-Nửa đêm nửa hôm anh chạy đến phòng tắm làm gì?

Bạch Tình Đình thắc mắc hỏi.

-Anh tắm!

Diệp Lăng Phi nói:

-Anh cùng với mấy thằng Dã Thú, Dã Lang uống rượu. Uống xong thì về nhà ngủ luôn, chưa kịp tắm rửa gì cả. Em chắc không muốn ông xã em ngày mai người ngợm hôi rình đến đón em chứ?

-Anh với bọn họ đi uống rượu à?

Bạch Tình Đình cười nói:

-Em cũng có nghe người ta nói. Con trai có thói quen trước khi lấy vợ sẽ đi chơi bời xả láng một tối, lại còn lấy cớ cáo biệt đời độc thân để đi chơi. Ông xã à, có phải anh cùng với đám Dã Thú đã làm gì đó linh tinh rồi không?

-Đâu có. Chỉ là anh em uống với nhau vài chén thôi.

Diệp Lăng Phi nói xong thì tắt vòi nước đã xả đầy bồn, vừa cởi quần áo vừa nói:

-À, bà xã, suýt nữa thì anh quên mất. Lão già đến Vọng Hải. ông ấy nói mai sẽ đến tham gia hôn lễ của chúng ta. Đến lúc đó chúng ta phải cố gắng bóc lột ông ấy, làm cho ông ấy tức thổ huyết.

-Thủ trưởng đến tham dự lễ cưới của bọn mình á.

Bạch Tình Đình kinh ngạc hỏi lại,

-Có thật không anh?



Diệp Lăng Phi cười đáp:

-Anh còn lừa em làm gì? Thật!

-Vậy em sẽ đi nói với ba ngay!

Diệp Lăng Phi nghe vậy, vội vàng ngăn cản:

-Bà xã, em định làm gì? Tầm này mấy giờ rồi, bố vợ anh ngủ lâu rồi không thức đợi em báo tin đâu. Thực ra cũng không cần phải chuẩn bị gì đặc biệt, lão già cũng không ở lại quá lâu, kệ ông ấy đi. Chúng mình chỉ lo cho hôn lễ ngày mai là được rồi!

Diệp Lăng Phi nói xong, nằm xuỗng bồn tắm lớn, tay cầm điện thoại nói với Bạch Tình Đình:

-Bà xã à, anh có một chuyện cần hỏi em, em phải trả lời thật thà anh đấy.

-Chuyện gì cơ ạ?

Bạch Tình Đình hỏi.

-Tối qua, lúc anh hôn em thân mật như vậy, có cảm giác gì?

Diệp Lăng Phi thấy việc mình và Bạch Tình Đình sắp kết hôn, những câu hỏi như vậy muốn tránh cũng không được, nên hắn trực tiếp hỏi.

Bạch Tình Đình nghe xong, nũng nịu nói:

-Anh là đồ vô lại, anh định làm gì em?

-Không có gì, anh chỉ muốn giúp bà xã anh được giải tỏa đôi chút.

Diệp Lăng Phi cười nói:

-Bà xã, anh biết em rất sợ những chuyện này, nhưng ngày mai em và anh sẽ quan hệ với nhau, dù hôm qua chúng ta đã diễn tập rồi, nhưng anh vẫn cảm thấy sự lo lắng trong lòng em, vì vậy, anh muốn an ủi em một chút.

-Anh là đồ háo sắc!

Bạch Tình Đình nũng nịu nói,

-Em không nói cho anh biết đâu, không sau này anh lại cười vào mũi em!

-Bà xã ơi, có gì đáng xấu hổ đâu.

Diệp Lăng Phi nói,

-Kì thực chuyện nam nữ đều thích đó là chuyện xưa như trái đất rồi. Con người chúng ta chỉ có thể sinh sôi nảy nở từ thế hệ này qua thế hệ khác thông qua chuyện này, thực ra ở thời cổ đại, người ta chỉ giao phối theo bản năng, mà mục đích của việc giao phối chỉ có một, em biết là gì không? Duy trì nòi giống.

-Anh lại nói linh tinh gì vậy?

Bạch Tình Đình thẹn thùng nói, cô cố tình dài giọng cảnh cáo:

-Anh mà còn ăn nói linh tinh nữa em không nói chuyện với anh nữa đâu, em sẽ tắt máy đi ngủ!

-Đừng, đừng mà, anh nói thật mà.

Diệp Lăng Phi nghe thấy Bạch Tình Đình dọa tắt máy đi ngủ thì vội vàng nói:

-Bà xã à, hay là anh nói cho em nghe về nguồn gốc của gia đình nhé?

-Nguồn gốc của gia đình?

Bạch Tình Đình rất có hứng thú với chủ đề Diệp Lăng Phi vừa đưa ra, cô vẫn thật sự không biết quan điểm gì về gia đình**.

Cô hào hứng nói:

-Anh nói đi, nhưng không cho phép phát biểu lung tung.

-Anh sao có thể?

Diệp Lăng Phi cười nói,

-Bã xã à, anh kể em nghe, em nghe cho rõ nhé,

Hắn cố tình hắng giọng, giọng điệu nghiêm túc nói:

-Kì thực trong xã hội nguyên thủy nhất chưa hề có quan niêm gì gì đó về gia đình, mọi người chỉ đơn giản là sống bầy đàn cùng nhau, nếu một người đàn ông có cảm tình với một người phụ nữ trong cộng đồng lớn đó, thì có thể ra hiệu với người phụ nữ đó rồi đem người phụ nữ đó đến một nơi nào đó giao phối.

-Linh tinh!

Bạch Tình Đình vừa nghe thì lập tức phản bác nói:

-Làm sao có thể dã man như vậy được, toàn là do anh bịa đặt linh tinh cả.

-Anh không nói linh tinh. Không tin em lên mạng tìm tư liệu là biết ngay.

Diệp Lăng Phi kiên quyết nói,

-Những điều anh nói đều có căn cứ khoa học cả đấy.

Bạch Tình Đình bị Diệp Lăng Phi hù dọa nên lẩm bẩm nói:

-Thôi được rồi, coi như anh nói đúng!



Diệp Lăng Phi cười nói:

-Anh vốn luôn đúng mà!

-Được rồi, được rồi, anh nói nhanh lên đi, anh vẫn chưa nói cho em nghe quan điểm gia đình** đến từ đâu?

Bạch Tình Đình giục, cô rất muốn biết quan điểm** về gia đình bắt đầu từ khi nào.

Diệp Lăng Phi đằng hắng nói tiếp:

-Thực ra thì, lúc đó nam nữ đều sinh sống cùng nhau, sau khi phụ nữ mang bầu xong thì sinh con. Nhưng đàn ông lại có một mối bận tâm là, họ không biết trong số mấy chục đứa trẻ kia đứa nào thực sự là con của họ, kết quả là, họ nghĩ ra cách, họ tách những người phụ nữ ra, mọi người đều phải tách. Nhưng tách như thế nào đây, thế là trong số đó có một người đàn ông thông minh nhất nói chúng ta sẽ chơi đoán số, những người đàn ông còn lại cảm thấy ý tưởng này không tồi nên đều hưởng ứng. Mọi người đều đoán số chọn vợ. Kết quả là sau khi phân đi phân lại thì số nữ giới vừa đủ cho mỗi một người nam giới, rồi lâu dần thành chế độ một vợ một chồng như hiện nay.

-Linh tinh. Anh chắc chắn lại bịa đặt linh tinh nữa rồi.

Mặc dù Bạch Tình Đình vẫn không biết gia đình đến như thế nào, nhưng cô vẫn biết Diệp Lăng Phi đang ăn nói hàm hồ, cô nũng nịu nói:

-Em không thèm để ý đến anh nữa, anh đi ngủ sớm đi!

-Đừng mà!

Diệp Lăng Phi vội vàng nói:

-Bà xã, anh chỉ nói đùa với em thôi, đừng giận anh nhé em!

-Anh chỉ chuyên đi trêu chọc em, lẽ nào em không được tức giận.

Bạch Tình Đình hỏi vặn lại.

Diệp Lăng Phi cười to:

-Anh chỉ muốn bà xã anh vui vẻ một chút, bà xã à, em yên tâm, ngày mai anh sẽ rất cẩn thận, thật cẩn thận, anh sẽ không làm em bị thương đâu!

Bạch Tình Đình im lặng hồi lâu, rồi nhẹ nhàng nói:

-Em đã xem qua rất nhiều tư liệu rồi, lần đầu tiên của con gái có lẽ sẽ rất đau!

-Bà xã, tối qua em có thấy đau không?

Diệp Lăng Phi hỏi,

-Em không cảm thấy cơ thể rất sảng khoái à?

Bạch Tình Đình nghĩ lại màn nóng bỏng tối qua với Diệp Lăng Phi, phần hạ thân cô bị Diệp Lăng Phi cuốn lấy đến đê mê. Lúc đó cô cảm thấy vô cùng khoái cảm, trong lòng kích động mong Diệp Lăng Phi nhanh chóng vào trong cơ thể mình. Nhưng giờ nghe Diệp Lăng Phi nói vậy, Bạch Tình Đình ngượng ngùng nhỏ giọng nói:

-Em… em không nói cho anh biết.

-Vậy là thừa nhận rồi, bà xã à, yên tâm đi em, khi em cảm nhận được khoái cảm em sẽ không thấy đau đớn nữa đâu.

Diệp Lăng Phi lại giở giọng điệu của nhà tâm lý học chính hiệu ra nói:

-Theo lý luận tâm lý học, con gái cảm thấy đau ở lần đầu tiên phần lớn xuất phát từ tâm lý lo lắng sợ hãi chứ kì thực nỗi đau thể xác không hề ghê gớm như các cô ấy biểu hiện. Và phần lớn trong số đó là để nhắc nhở người mình yêu rằng cô đã phải hi sinh rất nhiều cho người đó, từ đó muốn nhận được sự quan tâm, yêu chiều hơn nữa của người yêu hay chồng của cô. Ngoài ra vẫn còn một bộ phận khác xuất phát tù sự hưng phấn đến cực độ, hay nói cách khác, những cô gái này có tâm lý bị ngược đãi, hành hạ.

-Thôi, anh đừng nói nữa, càng nói càng chẳng ra sao. Em không thèm nói chuyện với anh nữa. Ông xã ngủ ngon!

Nói xong Bạch Tình Đình vội cúp điện thoại.

Diệp Lăng Phi nghe tiếng Bạch Tình Đình lầm bầm vài tiếng bên kia đầu dây, nói:

-Không phải chứ, chưa chi đã ngắt điện thoại rồi.

Diệp Lăng Phi vừa định đặt điện thoại xuống thì đột nhiên chuông điện thoại lại reo lên ngay sau đó. Lần này vẫn là Bạch Tình Đình gọi đến. Diệp Lăng Phi bắt máy, cười nói:

-Bà xã, có chuyện gì không em?

-Chuyện anh vừa nói có đúng không vậy?

Bạch Tình Đình ấp úng hỏi:

-Có thật là lần đầu tiên sẽ không đau không?

-Uhm, vậy đấy, bà xã, anh đã bảo em cứ yên tâm đi rồi cơ mà. Anh sẽ khiến em thật thoải mái.

Diệp Lăng Phi nằm thư giãn trong bồn tắm, cười nhẹ nói:


-Anh sẽ mang lại cho em một đêm cả đời cũng khó quên!


Diệp Lăng Phi nói đến đây thì tự dưng hắn cảm thấy rất căng thẳng, dường như có một nguy cơ rất gần nào đó đang rình rập hắn.


Bạch Tình Đình đang nghe Diệp Lăng Phi thao thao bất tuyệt thì đột nhiên lại thấy hắn im bặt nên cô gặng hỏi ngay lập tức:


-Ông xã à, sao tự dưng anh lại chẳng nói gì nữa thế?


Lúc này Diệp Lăng Phi đang mải căng tai nghe tiếng động rất lạ trong biệt thự. Mặc dù âm thanh này rất khẽ nhưng hắn có thể cảm nhận đó là tiếng bước chân.


-Bà xã, đừng nói nữa, có việc gì mai nói tiếp.


Diệp Lăng Phi nhỏ giọng nói, nói xong không đợi Bạch Tình Đình nói tiếp hắn cúp luôn máy, chầm chậm bước ra khỏi bồn tắm, mặc quần áo vào, áp sát tai vào cửa phòng tắm, nghe ngóng mọi động tĩnh bên ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK