- Ông xã, vừa nãy em cũng nghĩ như vậy, em chỉ lo lắng phần anh thôi, em sợ ông xã anh sẽ có ý kiến khác!
Diệp Lăng Phi nghe những lời này của Bạch Tình Đình, hắn cười nói:
- Tình Đình, em đừng ngốc như vậy, sao anh lại có ý kiến gì chứ, chuyện này đối với anh mà nói không ảnh hưởng gì cả, người anh yêu là em, không cần quan tâm đến chuyện nhà em có gia cảnh thế nào. Nhưng mà cũng phải nói lại, hình như là tài sản nhà em chuyển cho em hết rồi, bà xã, em thấy hai chúng ta có phải là gia đình giàu nhất Trung Quốc không?
Bạch Tình Đình cười hì hì, cô nũng nịu nói:
- Những chuyện này thì liên quan gì chứ, ông xã, chỉ cần chúng ta sống vui vẻ là được rồi. Ừm, ông xã, bây giờ em định đi gặp cha em, nếu anh có thời gian thì có thể đi gặp cha em cùng em được không?
Trong lòng Bạch Tình Đình vẫn hi vọng Diệp Lăng Phi có thể đi gặp cha cùng với cô, hiện giờ Bạch Tình Đình đã coi Diệp Lăng Phi là nơi mình nương tựa, có chuyện gì cô cũng hi vọng Diệp Lăng Phi có thể ở bên cạnh mình. Chỉ là, trong lòng Bạch Tình Đình còn lo lắng Diệp Lăng Phi càng coi trọng con gái mới sinh hơm chuyện của mình, Bạch Tình Đình lo lắng Diệp Lăng Phi không chịu cùng cô đi gặp Bạch Cảnh Sùng. Thật ra thì, Bạch Tình Đình suy nghĩ như vậy hoàn toàn là dư thừa, Diệp Lăng Phi yêu cô con gái vừa mới ra đời, nhưng đồng thời cũng yêu Bạch Tình Đình, hắn cũng biết ý nghĩa của chuyện này Bạch Tình Đình là như thế nào, Bạch Tình Đình đã nói như vậy, đương nhiên Diệp Lăng Phi sẽ đi cùng với Bạch Tình Đình.
- Tình Đình, vậy chúng ta còn do dự gì nữa, đi ngay bây giờ thôi, nhưng mà trước khi đi, để anh nhìn con gái đáng yêu của anh một cái đã!
Diệp Lăng Phi nói như vậy khiến cho Bạch Tình Đình cảm thấy cao hứng, cô ôm Diệp Lăng Phi, hôn lên môi Diệp Lăng Phi một cái, nói:
- Ông xã, em còn tưởng rằng anh chỉ quan tâm đến con gái rượu của anh mà bỏ mặc em chứ!
- Ngốc ạ, sao anh có thể bỏ mặc em được!
Diệp Lăng Phi đưa tay phải ra, véo má Bạch Tình Đình một cái, nói:
- Anh yêu cả hai!
Diệp Lăng Phi nói câu này hữu dụng hơn cả trăm câu khác, giờ phút này trong lòng Bạch Tình Đình đang do dự không chắc, cô không biết Diệp Lăng Phi có đi với cô không, vấn đề ở đây không phải là có đi hay không, mà nó liên quan đến chuyện ai quan trọng hơn với Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi nói câu này giống như là cho Bạch Tình Đình uống một viên thuốc an thần, những sự lo lắng của Bạch Tình Đình dần dẫn qua đi, tâm trạng của cô cũng bình ổn trở lại. Bạch Tình Đình không lái xe tới, xe của cô đang để ở cửa hàng ô-tô, vốn cửa hàng muốn chuẩn bị cho Bạch Tình Đình một chiếc xe khác, nhưng Bạch Tình Đình không cần, cô bắt taxi đến bệnh viện. Bạch Tình Đình vừa lên xe của Diệp Lăng Phi, cô lấy tấm danh thiếp kia ra, trên tấm danh thiếp này có số điện thoại của người đàn ông đến tìm Bạch Tình Đình hôm qua, Bạch Tình Đình vẫn chưa gọi cho số điện thoại này, lúc trước cô không chắc là mình có nên gọi điện thoại không, có lẽ đây là một lần lăng xê cũng có thể, hiện giờ đang thịnh hành mốt lăng xê kiểu này. Bạch Tình Đình cầm điện thoại, nhìn Diệp Lăng Phi, trong lòng cô vẫn không tài nào quyết định được, chỉ nhìn Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Tình Đình, có chuyện gì mà em không quyết định được chứ?
- Em lo đây là một kiểu đánh bóng tên tuổi, em thấy người đàn ông này là giám đốc một công ty văn hóa, ai biết có phải hắn định lăng xê cho mình nên mới cố ý như vậy làm không. Còn cả đám phóng viên ngày hôm qua nữa, đến một cách rất kỳ lạ, trong chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ!
Diệp Lăng Phi ngồi vào ghế lái, hắn cột dây an toàn, nhìn Bạch Tình Đình, nở nụ cười, nói:
- Coi như là lăng xê cũng được, là sự thật cũng được, em cũng phải đối mặt, đúng không? Bà xã, gọi điện thoại đi, cho dù là thật hay là giả, có lẽ em nên gọi cú điện thoại này!
Đã có những lời này của Diệp Lăng Phi, trong lòng Bạch Tình Đình không còn gì phải lo lắng nữa, cô cầm điện thoại, bấm tên số điện thoại của tên giám đốc Vương giám đốc công ty Hàn Văn Bắc Kinh kia. Điện thoại từ nối máy, từ đầu dây bên kia truyền đến giọng nói nặng nề của một người đàn ông, Bạch Tình Đình nghe được giọng nói của người đàn ông này thì cảm thấy rất không thoải mái, không biết vì cái gì, cô cảm thấy không quen khi nghe những giọng nói kiểu này.
- Ông là giám đốc Vương?
Giọng nói êm tai của Bạch Tình Đình vang lên trong điện thoại, người đàn ông ở đầu dây bên kia hiển nhiên không nghe ra được đó là giọng nói của ai, ông ta hỏi:
- Cô là ai?
Bạch Tình Đình nghe ông ta hỏi vậy, cười nhạt nói:
- Giám đốc Vương, chẳng lẽ ông thật sự không nghe ra được tôi là ai sao?
- Tất nhiên là tôi không nhận ra rồi!
- Tên của tôi là Bạch Tình Đình, là người bị nói thành kẻ lừa tiền lừa tình đấy. Giám đốc Vương, ông không nhận ra được giọng nói của tôi, sao lại nói là tôi lừa tiền lừa tình được chứ?
- Tôi… tôi chưa từng nghe giọng nói của cô, nhưng lmà tôi có thể nhận dạng được cô, cô có thể biến đổi giọng nói bằng cách nào đó, chuyện này tôi có thể xác nhận, kẻ lừa tiền lừa tình chính là cô. Tôi đã bắt chuyện với giới truyền thông rồi, nếu cô không chịu ra mặt, tôi sẽ tiếp tục kể lại những chuyện này cho giới truyền thông, tôi tin tưởng giới truyền thông nhất định sẽ chủ trì công đạo cho tôi, trong tay tôi có ảnh của cô, không sợ cô trốn đâu! - Giám đốc Vương, tốt nhất là ông không nên làm tôi cảm thấy ghê tởm, ông có là những gì ông vừa nói khiến tôi cảm thấy sắp ói ra không? Từ trước tới giờ tôi không có hứng thú với loại đàn ông như ông, càng sẽ không đi lừa tiền lừa tình, tiền của tôi nhiều hơn ông nhiều, về phần tình, ông xã nhà tôi đẹp trai hơn ông gấp mấy trăm lần, ông lấy cái gì để mà so sánh chứ, cho dù ông nói những chuyện đó ra, cũng sẽ không có ai tin tôi lừa tiền lừa tình ông đâu. Có thể trong chuyện này còn có uẩn khúc gì đó, nhưng mà hiện giờ tôi đã có thể khẳng định một điều, đó là ông đã biết rõ tôi không phải là người ông muốn tìm, nhưng mà ông không thể bỏ qua như vậy được, ông cố ý vu oan cho tôi, có đúng vậy không?
Đầu dây bên kia truyền đến giọng ồm ồm của gã giám đốc, ông ta nói:
- Tôi thấy cô đây là đang bôi nhọ tôi, đừng tưởng rằng nơi này là thành phố Vọng Hải, cô có thể muốn làm gì thì làm, từ trước tới giờ tôi chưa từng sợ cô đâu. Trong tay tôi có băng ghi âm chuyện cô lừa tôi hai trăm nghìn tệ, nếu cô không trả tôi số tiền này, vậy thì đừng trách tôi, tôi sẽ khiến chuyện này càng lúc càng lớn!
- Hai trăm nghìn?
Bạch Tình Đình hiển nhiên không ngờ cái gã giám đốc đó đuổi từ Bắc Kinh đến Vọng Hải chỉ vì số tiền hai trăm nghìn tệ, Bạch Tình Đình cau mày, cô vẫn cầm điện thoại, nhưng mà không nói gì, người đàn ông ở đầu dây bên kia tiếp tục nói:
- Bạch Tình Đình, cô có nghe thấy tôi nói không vậy, nếu cô trả lại cho tôi hai trăm nghìn, chuyện của chúng ta coi như xong, nếu như cô không chịu trả lại cho tôi, vậy thì đừng trách tôi không khách khí!
- Thế thì tôi sẽ chờ xem ông sẽ làm gì!
Bạch Tình Đình trực tiếp dập máy, cô quay sang phía Diệp Lăng Phi, trên mặt hiện lên vẻ tức giận, nói:
- Ông xã, rất có thể người đàn ông cố ý lừa bịp tống tiền em đấy, em không cho rằng ông ta thật sự bị lừa tiền lừa tình, ít nhất là em không cho rằng lão ta bị lừa tình!
Diệp Lăng Phi bất động thanh sắc dò hỏi:
- Tình Đình, vậy em định xử lý thế nào!
- Em không để ý tới lão ta là được!
Bạch Tình Đình nói,
- Đã biết rất rõ ràng rằng ông ta cố ý lừa bịp tống tiền em, em không cần phải để ý đến lão ta, tránh để cho lão ta có cơ hội!
- Tình Đình, anh lại thấy chưa chắc
Diệp Lăng Phi cười nói,
- Em nên đi gặp nhạc phụ trước, xác nhận xem mình có chị em sinh đôi nào không, đến lúc đó lại liên hệ với lão kia, anh cho rằng mặc dù người phụ nữ đó không lừa tình, nhưng lừa tiền là chắc chắn rồi. Anh quên nói cho em một chuyện, anh đã từng thấy thông tin truy nã một người phụ nữ rất giống em trên tivi, anh quên mất là bản tin của đài nào rồi, nhưng có thể khẳng định người phụ nữ đó lừa đảo!
- Cái gì?
Bạch Tình Đình cả kinh, nhìn Diệp Lăng Phi, hỏi:
- Ông xã, anh thật sự nhìn thấy người phụ nữ đó sao?
Diệp Lăng Phi khẽ gật đầu, nói:
- Đúng vậy, bà xã, hôm đó anh quả thật đã nhìn thấy, mấy người Trương Vân cũng xem bản tin đó, chỉ là mọi người cho rằng tốt nhất là không để em biết chuyện này, cho nên không ai nói gì
- Thì ra là như thế!
Bạch Tình Đình nghe xong, cô khẽ gật đầu, quay đầu sang một bên. Diệp Lăng Phi cho rằng Bạch Tình Đình đang cảm thấy khó chịu, vừa định mở miệng an ủi vài câu, bỗng nhiên hắn thấy Bạch Tình Đình quay mặt sang, nhìn mình, cô cười nói:
- Ông xã, anh bảo nếu tương lai em có một người chị em song sinh thì sẽ như thế nào, em vừa nghĩ đến là đã cảm thấy rất háo hức, cho dù cô ấy lừa đảo thì sao chứ, điều đó có nghĩa là cô ấy rất thông minh, đúng không?
Diệp Lăng Phi nghe vậy thì cũng đành bó tay…