Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe người phụ nữ kia nói như vậy, Lý Khả Hân bất đắc dĩ nhìn Diệp Lăng Phi, ý muốn nói là em đã sớm biết rồi sẽ thành ra thế này mà. Mẹ của Lý Khả Hân không xen vào, chờ cho người phụ nữ kia nói hết đã. Sau khi người phụ nữ kia nói xong, thấy không có ai lên tiếng, rốt cục bà ta cũng không nhịn được nữa, nói:

- Lý đại tẩu, em thấy Khả Hân nhà chị cũng có chút năng lượng ở thành phố Vọng Hải, không biết có thể giúp Hạo nhi nhà em không? Em cũng biết, nếu làm như vậy thì gia đình em sẽ thiếu nợ mọi người, nhưng mà, em cam đoan tương lai Hạo nhi nhất định sẽ trả món nợ nhân tình cho gia đình. Lần này, bọn em lên thành phố cũng phải có cái gì đó, nếu về quê cũng để cho người khác phải nhìn vào mà nể!

Lý Tường không nói lời nào, ông ta rót rượu cho mình và Diệp Lăng Phi, nhìn lão Lục, lắc đầu, người đàn ông đó cúi đầu, tất cả đều không thoát khỏi ánh mắt của Diệp Lăng Phi, trong lòng không nhịn được thầm nghĩ người này là người nào mà sao da mặt lại dày đến độ vô sỉ như thế này chứ. Mẹ của Lý Khả Hân quay sang phía Lý Khả Hân, mở miệng nói:

- Khả Hân, đây cũng là đồng hương của nhà mình, lần này đến nhờ chúng ta, con xem có thể....!

Bà còn chưa nói hết, Lý Tường đã ngắt lời:

- Bà xã, bà không cần quan tâm đến mấy chuyện này, Khả Hân làm việc cũng không dễ dàng gì, bà bảo con bé phải làm thế nào đây. Khả Hân suốt ngày mệt mỏi thành thế nào không phải bà chưa từng nhìn thấy, chúng ta cũng không phải là người có tiền có thế ở đây, biết giúp thế nào. Lão Lục đến đây, tôi rất cao hứng, nếu như Khả Hân không có bạn trai, tôi sẽ không để ý chuyện Khả Hân và Hạo tử ở chung, nhưng vấn đề là bây giờ Khả Hânđã có bạn trai rồi, những chuyện khác chúng tôi không cần nhiều lời nữa, nào, uống rượu, ăn cơm đi!

Nghe Lý Tường nói như vậy, người phụ nữ kia không biết phải nói thế nữa. Lý Khả Hân nở nụ cười, trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cũng hiểu, Lý Khả Hân cảm thấy rất cao hứng vì những gì cha mình nói. Bữa cơm này có chút nặng nề, những người trên bàn cơm đều có suy nghĩ riêng của mình, một lúc lâu sau mới ăn cơm xong, Diệp Lăng Phi nói phải đi rồi. Lý Khả Hân nhìn ra Diệp Lăng Phi không thích ở chỗ này, cô liền nói:

- Cha, buổi chiều anh ấy còn có việc, để con đi tiễn anh ấy!

Lý Tường cũng đồng ý, nói:

- Được, Diệp tiên sinh, tôi cũng không tiễn cậu!

- Dạ, chú, chú cứ ngồi đi ạ!

Diệp Lăng Phi đi ra khỏi nhà Lý Khả Hân, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Khả Hân, vừa rồi anh rất khẩn trương, chỉ sợ sẽ làm cha em mất hứng!

Lý Khả Hân khoác tay Diệp Lăng Phi, cùng Diệp Lăng Phi đi xuống lầu, cô nói:

- Vừa rồi em cũng cảm thấy rất áp lực, anh nói xem cái nhà đó là người như thế nào chứ, định đến đây để đòi tiền. Mẹ em còn định gả em cho hắn nữa, nếu em biết rõ nhà bọn họ là như thế này thì ngay cả cửa nhà em cũng đừng hòng bước vào, hừ, náo loạn hồi lâu hóa ra là nhằm vào tiền của nhà em. Cái tên Hạo Hạo gì đó lại càng không ra gì cả, nhìn cái ánh mắt của tên đó là biết rồi, em sợ nếu ở một mình với hắn ta thì chắc hắn đã đè em ra cưỡng bức rồi!

Diệp Lăng Phi thiếu chút nữa bị những lời này của Lý Khả Hân làm cho sặc, hắn không ngờ Lý Khả Hân lại nói chuyện thẳng thừng như vậy, những câu này sao có thể thốt ra từ miệng của người phụ nữ xinh đẹp như vậy chứ. Chỉ là, điều này cũng phù hợp với cá tính của Lý Khả Hân. Lý Khả Hân thấy ánh mắt Diệp Lăng Phi nhìn cô như vậy, cô hừ lạnh nói:

- Nhìn cái gì, chẳng lẽ em như vậy có vấn đề gì sao?

- Không có gì!

Diệp Lăng Phi lắc đầu, nói:

- Anh chỉ đang nghĩ bao giờ thì tên nhóc đó rời đi, anh không muốn nữ người phụ nữ của mình gặp chuyện không may!

Diệp Lăng Phi nói những này xong, chợt thấy Lý Khả Hân bĩu, nói:



- Nói như vậy mới coi như có chút lương tâm!

Diệp Lăng Phi nhớ tới chuyện của Tiêu Vũ Văn, hắn nói với Lý Khả Hân nói:

- Khả Hân, anh nói chuyện chính sự với em nhé, anh đã bắt chuyện với Tiêu Vũ Văn rồi, lát nữa anh sẽ đến chỗ Tiêu Vũ Văn bàn bạc, sau khi công ty của hai em sáp nhập, các em có thể phát triển ở trong nước. Mấy năm gần đây ngành điện ảnh và truyền hình ở trong nước rất phát triển, có không ít các tác phẩm lớn, nếu như có thể làm được một tác phẩm như vậy, tiền sẽ không ngừng chảy vào công ty đó!

- Chuyện đó tất nhiên là em biết!

Lý Khả Hân nói,

- Nhưng mà quan hệ giữa em và Tiêu Vũ Văn cũng không thân thuộc lắm, nếu abg không ra mặt lời thì làm sao em có thể nói chuyện hợp ý với cô ấy được? Diệp Lăng Phi, chuyện này phải nhờ anh ra mặt rồi!

- Anh ra mặt cũng không sao, chỉ có điều, sau khi đàm phán xong, em và Tiêu Vũ Văn hai người phải chung sống hòa thuận, anh không muốn hai em lại đấu tranh gay gắt với nhau!

Diệp Lăng Phi lại bổ sung thêm một câu,

- Hai em đều là người phụ nữ của anh!

- Điều đó thì em biết chữ, nữ những người phụ nữ của anh thì nhiều lắm!

Lý Khả Hân hừ lạnh một tiếng, nói:

- Cái đồ háo sắc nhà anh, anh có thể yên tâm, em sẽ không để anh phải khó xử đâu, ai chả biết cái tên đàn ông như anh, lúc nào chả nghĩ đến chuyện trái ôm phải ấp. Em vẫn còn nhớ chuyện lần đó anh làm với em ở biệt thự, anh chưa quên chứ? - Chuyện lần đó là lần nào?

Diệp Lăng Phi hỏi.

Lý Khả Hân đưa tay véo sườn Diệp Lăng Phi một cái, nói:

- Anh còn giả bộ hồ đồ à?

Bộ dạng Diệp Lăng Phi không giống như là đang nói giỡn, hắn thật sự không nhớ rốt cuộc lần đó là lần nào. Đi đến dưới nhà Lý Khả Hân vẫn không chịu nói rõ lần đó là chuyện gì với Diệp Lăng Phi, cô nhìn Diệp Lăng Phi lên xe, sau đó Lý Khả Hân ghé môi hôn tạm biệt Diệp Lăng Phi, nhưng cô còn bồi thêm:

- Diệp Lăng Phi, em rất thích một khu nhà đối diện với khu biệt thự nhà anh, mấy ngày nữa em định qua đó ở, đến lúc đó, anh muốn tránh em cũng không tránh được nữa rồi!

- Cái gì?

Diệp Lăng Phi cả kinh, hắn nhìn Lý Khả Hân, nói:

- Khả Hân, em không đùa với anh đó chứ?

- Chuyện đó mà cũng phải nói đùa sao?

Lý Khả Hân nói với giọng nghiêm túc,



- Khu nhà đó hoàn cảnh rất tốt, cũng gần công ty của em, em định dọn về đấy, đến lúc đó…!

Lý Khả Hân thấy Diệp Lăng Phi nhăn mày, cô cười nói:

- Được rồi, được rồi, anh không cần phải sầu muộn làm gì, em chỉ định mua nhà ở chỗ đó làm chỗ ở cho công nhân thôi, anh đừng nghĩ lung tung nữa, yên tâm đi, em sẽ không để anh phải khó xử đâu!

Diệp Lăng Phi nghe Lý Khả Hân nói như vậy, cảm thấy như trút được tảng đá ở trong lòng. Diệp Lăng Phi thật sự lo lắng Lý Khả Hân dọn qua đó ở, vạn nhất để cho Bạch Tình Đình nhìn thấy, hắn không biết phải ứng phó với Bạch Tình Đình như thế nào. Bạch Tình Đình bây giờ đã thay đổi rất nhiều so với trước kia, nhưng vẫn cần phải có thời gian, để cho Bạch Tình Đình chậm rãi thay đổi, dục tốc bất đạt, Diệp Lăng Phi cũng hiểu đạo lý này. Hắn véo mũi của Lý Khả Hân một cái, nói:

- Anh biết ngay là em lại nói giỡn với anh mà, anh đi trước, có gì thì chúng ta gọi điện thoại liên hệ!

- Anh đi đường cẩn thận!

Lý Khả Hân khoát tay với Diệp Lăng Phi, nhìn Diệp Lăng Phi lái xe rời đi, Lý Khả Hân lẩm bẩm:

- Em sẽ chính thức bước vào cửa nhà anh, Diệp Lăng Phi, rm sẽ trở thành vợ chính thức của anh!

Diệp Lăng Phi rời khỏi khu nhà Lý Khả Hân, hắn lấy điện thoại di động ra, gọi cho Tiêu Vũ Văn. Tối hôm qua hắn đã hẹn Tiêu Vũ Văn là chiều nay gặp nhau, lúc hắn gọi cho Tiêu Vũ Văn lúc, cảm thấy giọng nói của Tiêu Vũ Văn trong điện thoại mang theo sự mệt mỏi:

- Diệp đại ca, người ta còn đang ngủ mà, lại bị anh đánh thức rồi!

- Bây giờ đã mấy giờ rồi mà em còn ngủ, em không sợ mình sẽ béo lên sao?

Diệp Lăng Phi cầm điện thoại, nói:

- Bây giờ anh lái xe đến đón em, em nói đi, chúng ta gặp nhau ở chỗ nào!

- Nhà em!


Tiêu Vũ Văn thì thào,


- Diệp đại ca, chờ khi nào đến trước cửa nhà em thì gọi lại cho em nhé, thôi em ngủ tiếp đây, buồn ngủ quá!


Tiêu Vũ Văn nói xong câu đó, cũng mặc kệ Diệp Lăng Phi nói gì tiếp sau, trực tiếp cúp máy. Diệp Lăng Phi tay cầm điện thoại, nghe thấy đầu dây bên kia truyền đến những tiếng “tút, tút” liên tục, Diệp Lăng Phi cũng dập máy, lẩm bẩm:


- Rốt cuộc thì tiểu nha đầu này bận cái gì nhỉ?


Hắn lái xe đến chỗ ở của Tiêu Vũ Văn, đã lâu rồi Diệp Lăng Phi chưa đến nơi này, lúc hắn đến khu nhà ở Tiêu Vũ Văn còn lạc đường, quên mất nhà của Tiêu Vũ Văn ở đâu, không còn cách nào, đành phải gọi điện thoại cho Tiêu Vũ Văn. Vất vả mãi mới đến được nhà Tiêu Vũ Văn, Diệp Lăng Phi xuống xe, bảo Tiêu Vũ Văn mở cửa chống trộm ra.


- Tiểu nha đầu này, chờ lát nữa xem anh thu thập em thế nào!


Diệp Lăng Phi lẩm bẩm, đi đến nhà của Tiêu Vũ Văn, Tiêu Vũ Văn mở cửa chống trộm ra, Diệp Lăng Phi bước vào, vừa định nói với Tiêu Vũ Văn mấy câu, hai tay Tiêu Vũ Văn đã ôm chặt lấy cổ Diệp Lăng Phi, hôn hắn một cách nồng nhiệt. Ầm, Diệp Lăng Phi đóng cửa chống trộm lại, ôm Tiêu Vũ Văn đi vào phòng ngủ của cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK