Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Diệp Lăng Phi lái xe rời khỏi nhà đhu, trên đường quay về biệt thự, hắn gọi cho Vu Đình Đình, đem chuyện tối hôm nay Đường Hiểu Uyển không về biệt thự nói cho Vu Đình Đình.

Vu Đình Đình nói với Diệp Lăng Phi là đang ở bệnh viện chăm sóc bạn học của cô, xem bộ dạng thì tối nay cô phải ở lại bệnh viện chăm sóc cho bạn học rồi vốn cũng định gọi cho đhu.

Vu Đình Đình không nói bạn học của cô đã xảy ra chuyện gì, Diệp Lăng Phi cũng không có hỏi, vì Diệp Lăng Phi nghi chỉ cần Vu Đình Đình không có chuyện gì là được rồi hà tất gì phải quan tâm người khác nữa chứ.

Diệp Lăng Phi trở về biệt thự vừa đúng bảy rưỡi tối, giờ này thì Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính cũng đã trở về. Hai người phụ nữ này không có ở phòng khách, mà đang ngooig tám chuyện ở hồ bời sau biệt thự.

Diệp Lăng Phi cho đổ xe ở gara, cầm chìa khóa trên tay đi tới hồ bơi. Diệp Lăng Phi ném chiếc chìa khóa lên bàn plastic, đặt mông ngồi xuống ghế, vắt hai chân lên, đưa tay ra mò thuốc.

- Đừng hút thuốc, sao anh lại hút thuốc ở đây.

Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi muốn hút thuốc tại hồ bơi nên vộ vàng ngăn cản.

Diệp Lăng Phi đặt thuốc lại chổ cũ, cười ha hả nói:

- Em xem hôm nay trời nóng quá, hay chúng ta bơi đi.

- Anh đến muộn rồi, tụi em đã bơi xong rồi!

Bạch Tình Đình nói.

Ai bảo anh về muộn chi.

Diệp Lăng Phi cười nói:

- Lần sau anh sẽ về sớm hơn.

Nói xong Diệp Lăng Phi nhìn Chu Hân Mính hỏi:

- Hân Mính, đã bắt được Triệu Trường Đào chưa?

Chu Hân Mính lắc đầu, nói:

- Không có tung tích gì của Triệu Trường Đào cả. Giống như là bốc hơi giữa nhân gian vậy, khôn hề tìm thấy được. Em nghi ngờ hắn đã trốn khỏi thành phố Vọng Hải rồi.

- Cái này có thể lắm!

Diệp Lăng Phi gật đầu nói:

- Nếu như là anh, anh đã sớm trốn đi thật xa rồi, ai còn ở lại chổ này để chờ bị chộp chứ. Nhưng nói đi thì cũng nói lại, tên Triệu Trường Đào chung quy là đã theo Lâm Tuyết, tuyệt đói không có khả năng, anh nghi ngờ Lâm Tuyết biết Triệu Trường Đào đang ở đâu.

- Chúng ta đem Lâm Tuyết ra cũng không có biện pháp gì. Bây giờ không có chứng cớ chúng minh chuyện nhà xưởng hóa học có lien quan đến Lâm Tuyết. sau lưng người đàn bà này còn có chỗ dựa, rất khó để điều tra.

Chu Hân Mính cũng đành chiu nói:

- Ngay cả bố em nói vụ án này nên bỏ qua trước đã. Không nên dính líu nhiều người vào.

Diệp Lăng Phi vừa nghe xong cười ha hả :

- Anh thấy bố em nói ra những lời này rất có tri thức.

Chu Hân Mính và Bạch Tình Đình đều không hiểu câu nói này của Diệp Lăng Phi là có ý gì. Hai người nhìn Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi nói:

- Bố em tại sao lại muốn thả ra? Anh thấy nhất định bố em và thv đã ngầm thỏa hiệp với nhau rồi. Bên phía thv đã nhượng bộ một bước, còn bên bố em cũng không truy xét nữa. Như vậy đã đạt được cân bằng. Nếu thật như vậy thì mười hạng mục của nhà xưởng sợi hóa học sẽ có cơ hội tiến triển rất nhanh.

Diệp Lăng Phi nói xong. Nhìn Bạch Tình Đình nói:

- Bà xã đại nhân. Hôm nay bên tỉnh ủy thành phố đã có tin vui gì về hạng mục bên nhà xưởng sợi hóa học không?



Bạch Tình Đình liếc nhìn Diệp Lăng Phi một cái. Nói:

- Sao anh biết hôm nay tỉnh ủy công bố về thời gian biểu di dời nhà xưởng sợi hóa học hả?

- Anh đón thôi!

Diệp Lăng Phi cười ha hả nói:

- Bà xã. Xem ra lần này anh đoán chính xác rồi. Thế nào, nói anh nghe đi, rốt cuôc là ngày nào di dời vậy?

Bạch Tình Đình cười nói:

- Ông xã. Anh đoán chính xác, em thấy anh nên đổi sang nghề xem tướng số được rồi đấy.

Bạch Tình Đình nói xong, nghiêm túc nói:

- Việc di dời nhà máy sợi hóa học tổng cộng được chia ra làm nhiều giai đoạn, đầu tiên là đến cuối tháng sáu thì xây dựng xong bước đầu khu nhà máy Tân Thành. Từ đầu tháng bảy, sợi hóa học từng bước chuyển dần sang khu Bàn Thiên. Trong khoảng thời gian này sẽ tốn rất nhiều thời gian, ước chừng phải cần khoảng 4 đến 5 tháng, tương đương với việc đến cuối năm mới di dời xong…

Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói, khẽ gật đầu. khi Bạch Tình Đình nói xong Diệp Lăng Phi cười nói:

- Bà xã, xem ra tuần sau em bắt đầu bận rộn rồi, theo bảng công bố thời gian di dời nhà máy sợi hóa học của chính phủ, dự án Gia Viên của tập đoàn thê kỷ sẽ bán lớn, rất nhiều người chờ đợi sẽ dùng Gia Viên Dương Quang sẽ tăng giá rất nhanh. Cho nên, anh đề nghị tuần sau em hạn chế bán các tòa nhà. Đầu tiên hãy chặn toàn chung cư cao ốc lại rồi thả từng tí từng tí một, nếu như vậy, giá phòng của Gia Viên Dương Quang sẽ tăng nhanh như xe vượt núi, nhanh chóng lao đến đỉnh điểm của giá cao. Đây là điểm thứ nhất, còn điểm thứ hai là, cần phải liên kết với thị trưởng Chu tìm bên ngân hàng, thông qua áp lực của chính phủ, để ngân hàng cho tập đoàn thế kỷ quốc tế vay. Anh thấy, vấn đề này cũng không hẳn lớn, thị trưởng Chu cũng muốn khu Tân Thành làm chiến tích của mình, sẽ dốc toàn lúc để giúp đỡ. Tóm lại, anh cho rằng nguy cơ khủng hoảng lớn nhất của tập đoàn thế kỷ quốc tế đã qua rồi.

Bạch Tình Đình cười nói:

- Ông xã, sao anh nói giống hệt với ba, ba em cũng nói vậy, ba còn nói có thể tạm thời được nghỉ ngơi rồi. Mấy ngày nay vì dự án của nhà máy sợi hóa học mà bận tối mắt tối tối mũi, em cũng có ý định nghỉ ngơi cho khỏe.

- Nghỉ phép?

Diệp Lăng Phi vưa nghe xong, mắt sáng lên, cười nói:

- Tốt đấy, bà xã, dù sao anh cũng không có việc gì, hay là chúng ta cùng nhau đi nghỉ mát nhỉ, uh, chí ít cũng phải nghỉ ngơi được bốn năm ngày, chúng ta đơn độc ở với nhau.

Diệp Lăng Phi nói xong quay qua nhìn Chu Hân Mính nói:

- Còn có Hân Mính, chúng ta ba người sẽ ở cùng nhau.

Bạch Tình Đình liếc Diệp Lăng Phi một cái nói:

- Nghĩ hay quá nhỉ, em không đơn độc ở với anh đâu, ai biết anh có đột nhiên giở trò ác ý hay không, đến lúc đó chẳng phải em rất nguy hiểm sao?

Nói đến đây, tự Bạch Tình Đình thấy vui vẻ hẳn.

Chu Hân Mính nghe Diệp Lăng Phi nói muốn cùng Bạch Tình Đình đi nghỉ mát cô cười nói:

- Em có việc, em không đi được, hai người đi với nhau đi,

- Như vậy sao được, chúng ta ít ra cũng phải đi cùng nhau chứ.

Diệp Lăng Phi nói.

- Hân Mính, gần đây em cũng bận rộn nhiều rồi, anh thấy em cũng nên thư giãn một chút đi rồi đấy.

- Em thật sự không có thời gian, anh cũng không phải không biết tính chất công việc của em rồi đấy, em không có thời gian để đi ra ngoài chơi bốn năm ngày.

Chu Hân Mính nói:

- Em nhiều nhất thì cũng chỉ nghỉ hai ngày, cũng chỉ là thứ bảy chủ nhật, lỡ có chuyện gì, còn có thể tăng ca nữa, tóm lại em không có thời gian. Em thấy anh với Tình Đình cứ đi chơi đi.

Bạch Tình Đình nghe Chu Hân Mính nói không đi, cô cũng nói:

- Ông xã không nên ra ngoài chơi ở thành phố Vọng Hải chẳng phải cũng rất tốt đó sao, em muốn nghỉ ngơi cho thoải mái, mấy ngày nay thật sự rất mệt, rất muốn ngủ, em sẽ không đi ra ngoài chơi đâu.



Diệp Lăng Phi vốn tưởng có thể cùng Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính đi ra ngoài biển chơi cho thoải mái, nhìn thấy Chu Hân Mính và Bạch Tình Đình đều từ chối không chịu đi nghỉ mát, Diệp Lăng Phi có chút thất vọng mà nói:

- Vậy thì không ra ngoài chơi. Anh rất mệt, hai người cứ nói chuyện tiếp đi, anh về ngủ trước.

Diệp Lăng Phi vừa nói xong, liền đứng lên rời hồ bơi.

Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính nhìn nhau, hai người đều cảm nhận được Diệp Lăng Phi có chút thất vọng. Chu Hân Mính do dự nói:

- Tính Đình hay cậu cùng anh ấy đi nghỉ mát đi!

Bạch Tình Đình nhìn ra được Diệp Lăng Phi có phần hơi thất vọng, trong lòng bắt đầu cảm thấy hối hận. mình và Diệp Lăng Phi vốn là vợ chồng, vợ chồng đơn độc đi với nhau rất là bình thường. Bạch Tình Đình cũng muốn cùng Diệp Lăng Phi đơn độc đi nghỉ mát, nhưng Bạch Tình Đình lo lắng nếu như mình cùng Diệp Lăng Phi đơn độc đi nghỉ mát sẽ khôngtránh khỏi việc tiếp xúc với Diệp Lăng Phi, cô lo lắng một khi Diệp Lăng Phi không kiềm chế được, muốn cùng cô phát sinh quan hệ, cô phải làm sao đây???

Bạch Tình Đình trong lòng vẫn rất sợ cái gọi là ** (đả tự: ** là gì em cũng khôg hiểu), cô sợ thậm chí có chút quá mức rồi. Nhưng nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Diệp Lăng Phi như vậy, giống như có kim châm thật sâu vào tim khiến cho Bạch Tình Đình nghe đau nhói. (đả tự: tính cách của con này khôg hiểu được, tới đoạn của con này là ức chế).

Bạch Tình Đình nhìn Chu Hân Mính nói:

- Hân Mính, cuối tuần cậu có thời gian phải không?

Chu Hân Mính ừ một tiếng, trả lời:

- Thứ bảy chủ nhật tuần này mình cũng tạm thời rãnh hai ngày không có việc gì, nhưng mình không biết tình hình bên đội cảnh sát hình sự có chuyện gì đột xuất không.

- Hân Mính, mình có chủ ý, không biết cậu có đồng ý không?

Bạch Tình Đình hỏi.

- Chủ ý gì, nói mình nghe thử đi.

Bạch Tình Đình nói:

- Bố mình quen với ông chủ công ty chuyên cho thuê du thuyền sang trọng, hay cuối tuần này bà người chúng ta cũng đi du thuyền trên biển chơi, nhanh thì một ngày, lâu thì hai ngày sẽ trở về rồi.

Chu Hân Mính vừa nghe xong, cảm thấy việc này thì có thể, có điều cũng không biết bên Diệp Lăng Phi nghĩ thế nào. Cô nhìn Bạch Tình Đình nói:

- Bên mình thì được, nhưng mà mình lo Diệp Lăng Phi không đồng ý.

- Việc này để mình nói lại với anh ấy, như vậy là quyết định rồi, bây giờ đi nói cho Diệp Lăng Phi đây!

Bạch Tình Đình thấy Chu Hân Mính không có ý kiến gì, lúc này mới đứng dậy đi nói Diệp Lăng Phi

Bạch Tình Đình đến trước của phòng ngủ của Diệp Lăng Phi, gõ cửa, nghe thấy bên trong không có động tĩnh gì, cô đẩy cửa phòng Diệp Lăng Phi ra, nhìn thấy Diệp Lăng Phi đang đeo tai nghe lên mạng ở trong phòng

Bạch Tình Đình vừa mới bước vào phòng liến nghe Diệp Lăng Phi nói:

- Tiêu Tiếu, sao em lại kéo anh làm tay súng vậy, đánh trận, anh ngất, em cũng không xem thử em đã tìm được đội ngũ chưa, đội ngũ toàn một đám con gái, anh lại một đại nam nhân làm sao mà đánh hả, anh không đồng ý, em tìm người khác đi.


Bạch Tình Đình đi tới chỗ máy tính, nhìn thấy Diệp Lăng Phi đang xem webcame với một cô gái xinh đẹp. Bạch Tình Đình giật mình, cảnh giác nhìn cô gái đó.


Diệp Lăng Phi lúc này mới để ý thấy Tình Đình đã tới phía sau mình rồi, lúc này có muốn tắt webcame cũng không kịp rồi. Mà lúc này Vu Tiếu Tiếu lại đang ngồi trong ký túc xá, chỉ mặt áo ngủ có dây, rãnh ngực sâu hiện rõ trước mắt.


Vu Tiêu Tiếu cũng thấy rõ Bạch Tình Đình sau lưng Diệp Lăng Phi, thoạt đầu cô có chút sửng sốt, ngay lập tức thì ý thức được sắp có chuyện. Tiểu ni nô này cố ý nâng lấy bộ ngực vủa mình lên, hiện rõ rãnh ngực giữa cặp vú của cô càng sâu thêm.


Sắc mặt Bạch Tình Đình có chút khó coi, sau khi Diệp Lăng Phi bỏ tai nghe xuống, cô bất động thần sắc mà hỏi:


- Ông xã, cô gái này là ai hả, thật xinh đẹp!


- Cô ta… cô ta là một người bạn của anh!


Diệp Lăng Phi xoay chuyển ý nghĩ rất nhanh, trong lòng đang tính nên giải thích cho Bạch Tình Đình như thế nào, lại đúng vào lúc này, Vu Tiêu Tiếu lại làm một động tác hôn gió, sau đó vội nhanh chóng tắt webcame. Bạch Tình Đình nhìn thấy Vu Tiêu Tiếu làm động tác hôn gió này, sắc mặt lúc này lại trở nên rất khó coi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK