Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Lộ Tuyết ngồi dậy, cô an ủi Bạch Tình Đình:

- Tình Đình, cậu đừng nên nghĩ lung tung, nói không chừng anh ấy chỉ ra ngoài uống rượu với bạn thôi!

Vừa nãy Bạch Tình Đình còn mơ mơ màng màng, bây giờ cô hoàn toàn tỉnh táo. Bạch Tình Đình chớp chớp mắt, nói:

- Dã Thú không ở thành phố Vọng Hải, Dã Lang vẫn còn đang ở Hồng Kông, mình không biết anh ấy còn có thể đi uống rượu với ai ở thành phố Vọng Hải này nữa. Lộ Tuyết, cậu không biết chứ, anh ấy rất ít khi tin tưởng người khác, những người bạn đích thực không nhiều lắm, anh ấy lại không cần đi xã giao, quan trọng nhất là vừa rồi anh ấy còn tắt điện thoại. Cậu nói xem, chẳng lẽ trong chuyện này không có vấn đề sao?

Trương Lộ Tuyết nghĩ đến Trịnh Khả Nhạc, lúc trước, cô và Trịnh Khả Nhạc đã từng đi chơi với Diệp Lăng Phi, chỉ là khi đó quan hệ giữa cô và Bạch Tình Đình vẫn còn trong tình trạng căng thẳng, bây giờ, cô nghiễm nhiên đã trở thành chị em tốt của Bạch Tình Đình, trong lòng Trương Lộ Tuyết do dự không biết có nên nói chuyện của Trịnh Khả Nhạc và Diệp Lăng Phi cho Bạch Tình Đình nghe không. Trương Lộ Tuyết không nói gì, Bạch Tình Đình tưởng rằng Trương Lộ Tuyết đồng ý với cô, cô chu miệng ra, nói:

- Lần này anh ấy thật quá đáng, mình không ở bên cạnh, anh ấy lập tức đi chơi với người phụ nữ khác. Chẳng lẽ anh ấy muốn mình cũng làm như vậy sao, nếu mình hẹn hò với người đàn ông khác, anh ấy sẽ có phản ứng thế nào?

Bạch Tình Đình nói như vậy hoàn toàn là nói nhmr, nhưng Trương Lộ Tuyết vẫn lo lắng, nhắc nhở:

- Tình Đình, cậu là phụ nữ đã kết hôn rồi, không thể xằng bậy được!

Bạch Tình Đình tức giận nói:

- Sao mình lại không biết chứ, từ sau khi kết hôn với anh ấy, mình rất ít qua lại với những người đàn ông khác, chỉ lo anh ấy nghĩ lung tung, nhưng anh ấy cứ làm mình phải thương tâm....!

Bạch Tình Đình nói đến đây, cô ý thức được mình không nên nói như vậy ở trước mặt Trương Lộ Tuyết và Vu Tiêu Tiếu, cô liền nói:

- Tóm lại, lần này không thể dễ dàng bỏ qua cho anh ấy như vậy được, mình nhất định phải nghe được câu trả lời thuyết phục của anh ấy, nếu không thì......!

Bạch Tình Đình dừng lại, cô không biết phải nói thế nào, nếu thật sự là Diệp Lăng Phi đi ra ngoài chơi bời, cô có thể làm cái gì, chẳng lẽ lại ly hôn? Lúc này Trương Lộ Tuyết vội vàng khuyên:

- Tình Đình, cậu đừng nên tức giận, theo mình nghĩ thì chuyện này còn chưa chắc như vậy đâu. Chi bằng câu gọi điện thoại cho anh ấy, bảo anh ấy đến đây, tóm lại, cậu không nên nghĩ lung tung như vậy!

Vu Tiêu Tiếu cũng khuyên:

- Chị, em thấy chuyện chưa chắc đã như chị nghĩ đâu, không thì chị bảo anh rể đến rồi hỏi rõ ngọn ngành, chị nghe anh rể trình bày xong rồi nói sau!

Sau khi được Trương Lộ Tuyết và Vu Tiêu Tiếu an ủi, lửa giận vô danh trong lòng Bạch Tình Đình cũng tiêu tan, cô nghĩ lại cũng thấy đúng, mình còn chưa nghe Diệp Lăng Phi nói cái gì mà đã tức giận như vậy, vạn nhất chuyện xảy ra không như những gì mình tưởng tượng, chẳng phải là mình không biết giấu mặt vào đâu sao? Bạch Tình Đình không còn tức giận như lúc nãy nữa, cô ngồi trên giường, cầm lấy điện thoại, nói:

- Mình gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi, mình muốn anh ta đến đây giải thích rõ ràng với mình, hừ!

Trong lúc nói chuyện trên mặt Bạch Tình Đình vẫn còn mang theo nộ khí, giọng điệu của cô giống như là nếu Diệp Lăng Phi không đến đây thì cô nhất định sẽ không tha cho Diệp Lăng Phi. Khẩu khí của Bạch Tình Đình rất cường ngạnh, cô cầm điện thoại, gọi cho Diệp Lăng Phi. Khi người ở đầu dây bên kia nghe máy, giọng của Bạch Tình lập tức mềm nhũn ra, cô dịu dàng nói:



- Ông xã, bây giờ em đang ở nhà Lộ Tuyết, anh có thể tới ngay được không?

Giọng nói dịu dàng của Bạch Tình Đình khiến cho Vu Tiêu Tiếu phải cố nín cười, vừa nãy cô còn cho rằng Bạch Tình Đình thật sự sẽ cứng rắn với Diệp Lăng Phi, nhưng ai ngờ Bạch Tình Đình chỉ nói miệng như vậy thôi, nhưng trên thực tế, Bạch Tình Đình không làm như thế. Giọng Diệp Lăng Phi toát lên vẻ mệt mỏi, hắn nói:

- Bà xã, anh hơi mệt, muốn về nhà ngủ, nhất định anh phải đến đó sao?

- Ông xã, em muốn gặp anh, ngay bây giờ!

Bạch Tình Đình nói,

- Chẳng lẽ đã nửa đêm rồi, anh muốn để em về biệt thự một mình sao?

- Minako đâu? Cô ấy không ở cùng em sao?

Minako là nữ vệ sỹ của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi tưởng rằng Minako đang ở cạnh Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình nói:

- Không, em bảo cô ấy về rồi, ông xã, em muốn gặp anh....!

Bạch Tình Đình là con gái, bản lĩnh làm nũng là trời sinh, nghe Bạch Tình Đình nũng nịu như vậy, Diệp Lăng Phi đành phải đồng ý:

- Vậy được rồi, bà xã, bây giờ anh qua đó!Diệp Lăng Phi đáp.

Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi đồng ý đến, cô để điện thoại xuống, thấy Vu Tiêu Tiếu và Trương Lộ Tuyết đang nhìn mình, cô khẽ lắc đầu, nói:

- Mình đã quen nói chuyện với anh ấy như vậy rồi, mình... mình không sửa được!

Diệp Lăng Phi không để Tôn Hổ đưa hắn đến thẳng nhà Trương Lộ Tuyết, sau khi vào trong nội thành, Diệp Lăng Phi bảo Tôn Hổ đỗ xe lại bên đường, ở đây có xe taxi, Diệp Lăng Phi bảo Tôn Hổ tự bắt xe taxi quay về, Diệp Lăng Phi thì lái xe đến nhà Trương Lộ Tuyết gia. Lúc Diệp Lăng Phi lái xe đến trước cửa nhà Trương Lộ Tuyết thì đã hơn một giờ sáng, Diệp Lăng Phi không dám bật đèn xe, nửa đêm rồi, nếu bật đèn xe không chừng vợ chồng Trương Khiếu Thiên tưởng rằng có chuyện gì mất. Diệp Lăng Phi cầm lấy điện thoại, gọi cho Bạch Tình Đình, kết quả là hắn vừa mới bấm nút goi, Bạch Tình Đình đã lập tức nghe máy, giống như là Bạch Tình Đình đang ngồi chờ điện thoại của Diệp Lăng Phi gọi.

- Bà xã, anh đến rồi!

Diệp Lăng Phi nói,

- Chỉ là bây giờ đã nửa đêm rồi, nếu chúng ta quay về biệt thự thì không biết bao giờ mới được ngủ đây?

- Anh ngủ lại nhà Lộ Tuyết là được rồi, Lộ Tuyết đã cho chuẩn bị xong phòng cho anh rồi đấy!

Bạch Tình Đình nói,

- Ông xã, anh chờ một lát, em và Lộ Tuyết ra đón anh ngay đây!



Diệp Lăng Phi cười cười, dập máy. Hắn quay sang, cầm lấy cái ống đựng ở hàng ghế sau, bên ngoài được phủ kín bằng băng dính. Diệp Lăng Phi vẫn chưa xem bên trong rốt cuộc là cái gì, trong lúc chờ Bạch Tình Đình đi ra, Diệp Lăng Phi rất kiên nhẫn bóc hết những tầng băng dính ở bên ngoài ra. Diệp Lăng Phi muốn xem rốt cuộc ở trong lòng cái gì, nếu như không có giá trị, trực tiếp đưa cho Trương Lộ Tuyết xử lý là xong việc. Diệp Lăng Phi mở cái ống ra, phát hiện bên trong có một mảnh giấy cuộn lại, chỉ là mảnh giấy đó đã ố vàng, trông bộ dạng thì đã có từ lâu, mảnh giấy đã có một số chỗ mục nát. Diệp Lăng Phi muốn mở hắn ra, nhưng trong xe nhỏ quá, Diệp Lăng Phi không mở ra được. Hắn nghĩ nghĩ rồi cuộn mảnh giấy cho vào trong, sau đó dán băng dính lại kỹ càng. Trong lúc hắn đang niêm phong cái ống lại, Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết choàng tạm áo khoác ngoài, mặc đồ ngủ đi ra đón Diệp Lăng Phi. Trương Lộ Tuyết mở cổng, Diệp Lăng Phi lái xe vào trong sân, hắn xuống xe, cầm cái ống còn chưa dán xong, ngáp một cái nói:

- Buồn ngủ chết đi được!

- Ông xã, anh đang cầm cái gì vậy?

Bạch Tình Đình nhìn thấy Diệp Lăng Phi cầm một cái ống, cô rất ngạc nhiên đi tới, hai bắp chân nõn nà lộ ra dưới váy ngủ. Cô vẫn choàng áo khoác ngoài, nhưng vẫn có thể nhìn thấy bộ ngực ngạo nhân của cô dưới cổ áo ngủ. Lúc trước Diệp Lăng Phi đã triền miên với Trần Ngọc Đình rồi, nhưng khi hắn nhìn thấy bộ ngực tuyệt mỹ của Bạch Tình Đình, hắn vẫn không nhịn được thừa dịp đưa cái ống đựng cho Bạch Tình Đình hắn liền thò tay bóp bóp ngực của Bạch Tình Đình mấy cái. Bạch Tình Đình dịu dàng nói:

- Ông xã, đây là nhà của Lộ Tuyết, anh đừng làm bậy, mau vào nhà đi! Trương Lộ Tuyết làm như không có nhìn thấy động tác vừa rồi của Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi, cô đóng cửa lại. Lúc này Bạch Tình Đình giờ đã cầm lấy cái ống, Diệp Lăng Phi thè lưỡi, nói:

- Chuyện đó thì anh cũng không rõ lắm, nói thật nhé, anh cũng không biết đó là cái gì, hình như là thi họa thì phải, nhưng mà anh biết chắc đây là cổ vật!

- Sao anh lại cầm cổ vật đến đây?

Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói đây là đồ cổ, cô lập tức buông ra, vội vàng nói:

- Em không thích những thứ đồ cổ này, nói không chừng là trộm từ chỗ nào đó, nghĩ đến là đã thấy sợ rồi! Ông xã, anh mau cầm lấy đi!

- Chẳng phải là em bảo anh đưa cho em sao?

Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình như vậy, hắn cảm thấy buồn cười,

- Tình Đình, rốt cuộc thì em muốn làm gì?


- Ai biết là anh lại cầm thứ này chứ!


Bạch Tình Đình nói,


- Biết thế này em không bảo anh đến đây nưa. Ông xã, anh đừng nói với em thứ này là anh mua đấy nhé, em đã từng nói rất rõ ràng rồi, không được phép để nào ở trong nhà!


Diệp Lăng Phi cười nói:


- Bà xã, cái này không phải mua mà là anh lấy trộm đấy!


Diệp Lăng Phi ôm eo Bạch Tình Đình, thấy Trương Lộ Tuyết đi tới, Diệp Lăng Phi nói:


- Buổi tối hôm nay đã xảy ra không ít chuyện, nào, chúng ta vào trong rồi nói sau, bà xã, anh tin rằng nhất định em sẽ cảm thấy hứng thú đấy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK