Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm nay là thứ sáu, tối ngày hôm qua Diệp Lăng Phi cùng Chu Hân Mính về nhà rất muộn, lúc người hai người bọn họ về thì Bạch Tình Đình đã ngủ rồi. Sáng hôm sau, Chu Hân Mính đã dậy sớm đi làm. Chuyện nhà máy sản xuất sợi nàng còn chưa xử lý xong, Triệu Trường Đào cũng chưa bắt được. Bạch Tình Đình thì vẫn ở nhà chờ Diệp Lăng Phi thức dậy, nàng cùng Diệp Lăng Phi ngồi ở trong phòng khách,nói về chuyện xế chiều ngày hôm qua. Diệp Lăng Phi không tiết lộ quá nhiều, chỉ nói qua với Bạch Tình Đình là chuyện nhà máy sợi đã được giải quyết ổn thỏa, tiếp theo tranh thủ như thế nào để thắng được mảnh đất kia, hắn đề nghị Bạch Tình Đình thương lượng cùng Chu thị trưởng một chút, tốt nhất có thể nâng giá đất của nhà máy lên, như vậy sẽ hù dọa mấy thương nhân bất động sản có ý đồ với mảnh đất này, về lâu dài số tiền lợi nhuận sẽ vượt xa số tiền mà tập đoàn đầu tư. Bạch Tình Đình gật đầu đông ý, nhưng khi Bạch Tình Đình vừa nhắc tới vấn đề tiền đền bù, Diệp Lăng Phi cười nói:

- Bà xã, chẳng lẽ em quên chung cư Dương Quang sao, anh tin răng chỉ cần chính phủ tuyên bố với truyền thông tin tức nhà máy sợi dời đi, các căn hộ của chung cư Dương Quang sẽ rất đắt khách. Chuyện nhà máy sợi di dời cần có thời gian, mà khoảng thời gian này vừa lúc giúp cho tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế có thể huy động vốn, chắc chắn phương diện tài chính sẽ không có vấn đề gì.

Bạch Tình Đình hết sức tán đồng ý kiến của Diệp Lăng Phi, nói chuyện cùng Diệp Lăng Phi xong lập tức lái xe đi tới tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế. Còn ở chỗ tập đoàn Tân Á, dưới sự can thiệp của John David ,tập đoàn đã trải qua sự thay đổi khổng lồ từ xế chiều hôm qua, lúc này bắt đầu ổn định. Diệp Lăng Phi không lo lắng một chút nào về tương lai phát triển của tập đoàn Tân Á vì Trần Ngọc Đình khác hẳn với Tiền Thường Nam, nàng luôn toàn tâm toàn ý vì tập đoàn Tân Á. Diệp Lăng Phi mấy ngày nay cảm thấy hơi mệt mỏi, chuyện của hai đại tập đoàn cũng đã gần như ổn định, Diệp Lăng Phi nghĩ nên thư giãn một chút. Hắn gọi điện thoại cho hai người Dã Lang với Dã Thú, hẹn hai người bọn họ người đi xoa bóp, thư giãn một chút. Ở trung tâm xoa bóp Thủy Phù Dung, Diệp Lăng Phi nằm trên giường, ở bên cạnh là một cô gái mặc váy ngắn rất gợi cảm, đang mát xa cho hắn. Diệp Lăng Phi vừa hưởng thụ cảm giác thư thái khi được cô gái xoa bóp vừa cùng Dã Lang nói chuyện:

- Dã Lang, bạn gái mày lúc nào có thể mang đi để cho tao gặp mặt!

- Lúc nào cũng có thể! Dã Lang nói.

Diệp Lăng Phi cười nói:

- Vậy cũng tốt, khuya hôm nay có được không. Dã Thú, mày cũng đưa Lục Tuyết Hoa đi cùng đi.Chúng ta vừa uống rượu vừa ca hát!

- Lão Đại. Không thành vấn đề ! Em cùng Tuyết Hoa lúc nào cũng sẵn sàng! Dã thú cười toe toét miệng cười nói.

Diệp Lăng Phi cười nói:

- Xem ra quan hệ của tiểu tử nhà ngươi và Lục Tuyết Hoa tiến triển nhanh chóng a, tốt lắm. Nhìn giọng điệu này của mày mười phần là đang ở cùng nhau.

Dã thú cười toe toét, Diệp Lăng Phi còn đang định nói tiếp thì điện thoại của hắn đã vang lên. Diệp Lăng Phi nhận điện thoại. Cú điện thoại này do Đường Hưng Cường gọi tới.Trong điệnthoại, Đường Hưng Cường ấp a ấp úng nói:

- Diệp tiên sinh, Hiểu Uyển ra sao rồi?

- Đường bá bá, bác chưa gọi điện thoại cho Hiểu Uyển sao?"Diệp Lăng Phi hỏi.

Đường Hưng Cương lắc đầu, nói:

- Bác lo Hiểu Uyển vẫn còn tức giận chuyện kia nên không dám đánh.

- Đường bá bá, chuyện kia cũng qua rồi, cháu thấy Hiểu Uyển hẳn không còn giận đâu.

Diệp Lăng Phi nghe giọng nói của Đường Hưng Cường dường như muốn van xin mình chuyện gì đó, hắn không có ý định cùng Đường Hưng Mạnh vòng vo tam quốc, nói thẳng:

- Đường bá bá, bác có phải có chuyện gì hay không, cứ nói thẳng ra đi.

- Ừ, là thế này, Hiểu Uyển đã bỏ nhà ra ngoài hơn một tuần lễ rồi, tối nay mẹ nàng muốn gọi Hiểu Uyển về nhà ăn cơm.

Đường Hưng Cường nói tới đây, lại bổ sung:

- Tôi cũng muốn mời Diệp tiên sinh tới nhà ăn cơm để cám ơn Diệp tiên sinh.

Diệp Lăng Phi ừ một tiếng, nói:

- Bá phụ, như vậy đi, cháu sẽ gọi cho điện thoại Hiểu Uyển hỏi nàng nghĩ thế nào, dù sao cháu cũng không thể làm chủ chuyện của nàng, nếu như nàng thật sự không muốn trở về nhà..., cháu cũng không có biện pháp ép buộc, bác thấy đúng không?

- Ừ, ừ, vậy thì đã làm phiền Diệp tiên sinh rồi.



Diệp Lăng Phi sau khi cúp điện thoại, bất đắc dĩ lắc đầu, nói:

- Khụ, tao phát hiện chuyện của tao có rất nhiều, lúc nào mới có thể nghỉ ngơi một chút đây!

- Lão Đại, cái đó phải trông chờ vào anh thôi. Dã thú cười toe toét miệng cười nói.

Diệp Lăng Phi khẽ thở dài một cái, bấm điện thoại Đường Hiểu Uyển, trực tiếp đem lời của Đường Hưng Cường cho Đường Hiểu Uyển. Đường Hiểu Uyển do dự hồi lâu sau, nói:

- Diệp đại ca, buổi tối anh theo em về nhà ăn cơm đi, em cũng rất muốn gặp lai cha mẹ.

- Được rồi! Diệp Lăng Phi đáp ứng. Nếu đã đáp ứng đi đến nhà Đường Hiểu Uyển ăn cơm, tự nhiên Diệp Lăng Phi không thể đi cùng Dã Lang, Dã Thú. Diệp Lăng Phi cùng Dã Lang, Dã Thú ba người một mực ngồi nơi này đến xế chiều mới rời đi làm riêng chuyện của mình. Đường Hiểu Uyển lúc xế chiều đã xin nghỉ, nàng gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi khi đó đang ở quán cà phê Mộng Viên tán gẫu với Lý Khả Hân. Nhận được điện thoại của Đường Hiểu Uyển, Diệp Lăng Phi cười nói:

- Cái cô bé này, lại bỏ làm, còn chưa tới tan việc mà đã xin nghỉ rồi.

Đầu điện thoại bên kia,Đường Hiểu Uyển cười khanh khách nói:

- Bộ Tổ chức cũng không công việc gì, em liền xin nghỉ, em muốn gặp Diệp đại ca lắm rồi. Diệp đại ca, bây giờ anh đang ở đâu ?

- Anh đang ở quán cà phê Mộng Viên. Diệp Lăng Phi cười nói.

- Tốt, em sẽ đi đến đấy. Diệp Lăng Phi cúp điện thoại, ném di động sang bàn bên cạnh, nâng ly cà phê lên uống một hớp. Lý Khả Hân ngồi đối diện Diệp Lăng Phi, nàng cười nói:

- Làm sao thế , là điện thoại của Hiểu Uyển à?

- Ừ, cô bé này chiều nay đã xin phép rồi, muốn tới đây. Diệp Lăng Phi vừa nói, nhìn lướt qua phòng cà phê, nói:

- Căn phòng đẹp quá nhỉ, em sửa sang, bài trí lại lúc nào vậy?

- Em sớm đã sửa sang lại rồi, ông chủ này có đến được mấy lần đâu, dĩ nhiên là không biết rồi. Lý Khả Hân tay cầm cái muỗng nhỏ, quấy ly cà phê trước mặt, làm như không có chuyện gì, hỏi:

- Quan hệ của anh với Hiểu Uyển rất tốt đúng không?

- Ha ha, quan hệ của anh cùng Hiểu Uyển vẫn rất tốt, dĩ nhiên, quan hệ với em cũng rất tốt. Diệp Lăng Phi ngẩng mặt lên nhìn Lý Khả Hân, cười hỏi:

- Em rốt cuộc muốn nói cái gì?

- Không có, không có... . Lý Khả Hân cuống quít che dấu nói:- Em chỉ thuận miệng hỏi thôi.

Diệp Lăng Phi nhìn Lý Khả Hân có chút tiều tụy, khẽ thở dài, nói:

-Em cũng không cần vất vả quá mức như vậy, anh thấy quán cà phê này kinh doanh cũng không tệ, ừ, chờ nó phát triển thêm chút nữa, chúng ta sẽ mua cửa hàng bên cạnh, mở rộng quán cà phê hơn nữa, có thể thuê thêm mấy người giúp việc nữa.

Lý Khả Hân gật đầu, nói:

- Chỗ này làm ăn cũng không tệ, nhưng đến tháng bảy, học sinh lại nghỉ hè mất rồi, em lo thu nhập của quán cà phê sẽ giảm sút , dù sao khách quen đến phòng cà phê của em chủ yếu là những học sinh kia.

- Nói cũng phải, à, hiện tại không phải thịnh hành kinh doanh một chuỗi các cửa hàng sao,có thời gian em đi chợ trung tâm xem có chỗ nào thuận lợi, thuê thêm người mở một quán cà phê nữa.

Nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, Lý Khả Hân nói ấp úng:



- Hai ngày trước, em đi một chuyến đến bách hóa Việt Dương mua đồ, phát hiện tầng bốn bách hóa Việt Dương đang sửa sang lại, muốn đem tầng bốn đổi thành tầng chuyên dành cho ăn uống tiêu khiển, em trong lòng tính toán có nên thuê một cửa hàng ở đó không nhưng mà em lại lo lắng. . . .

Lý Khả Hân vừa nói vừa nhìn Diệp Lăng Phi một cái, ý tứ không cần nói hắn cũng biết. Bách hóa Việt Dương thuộc về tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế, mà Bạch Tình Đình lại là phó tổng giám đốc của tế tập đoàn này, Lý Khả Hân lo lắng Bạch Tình Đình không đồng ý cho mình mở quán cà phê ở đó.

- Cái này có vấn đề gì đâu, nếu em coi trọng nơi đó thì cứ thuê đi. Anh cũng quen biết người quản lý của bách hóa Việt Dương, hôm nào anh sẽ đi bảo hắn cho em thuê chỗ mình ưng ý. Diệp Lăng Phi vừa nói, lại uống sạch ly cà phê rồi nói:

- Khả Hân, pha cho anh thêm một chén.

Đường Hiểu Uyển không lâu sau đã đến quán cà phê, dựa theo Đường Hiểu Uyển thời gian tới, nha đầu này đi taxi tới đây. Nhìn thấy Đường Hiểu Uyển mặc một bộ váy hoa liền áo, bộ ngực cao, săn chắc hiện ra trong quán cà phê. Diệp Lăng Phi vội vàng vẫy vẫy tay, gọi Đường Hiểu Uyển đến bên cạnh. Đường Hiểu Uyển tới chỗ Diệp Lăng Phi rồi ngồi xuống, nàng đem túi xách đặt ở ghế đối diện mà Lý Khả Hân để trống, reo lên:

- Khả Hân tỷ, sao chị không chủ động mang cho em một ly cà phê, chẳng lẽ muốn em tự mình đi rót ư, Khả Hân tỷ, sao lại xấu tính như vậy?

Lý Khả Hân cười nói:

- Con bé chết tiệt này, đã học được cách nói ngọt từ lúc nào rồi, em đến nơi này còn muốn để cho chị chiêu đãi em à, tự đi lấy cà phê đi.

- Ái da, xem ra giao tình của em với Khả Hân tỷ chưa sâu lắm nhỉ.

Đường Hiểu Uyển nói xong, cười nhẹ rồi chạy đi lấy cà phê. Nhìn Đường Hiểu Uyển rót cà phê, Lý Khả Hân nói một câu đầy thâm ý:

- Hiểu Uyển xem ra cũng thay đổi rồi, thì ra hoàn cảnh quả thật có thể làm thay đổi tính cách một con người.

Diệp Lăng Phi nghe được trong lời nói có ý vị khác lạ, đưa tay véo nhẹ mũi Lý Khả Hân, nói:

- Lời này của em nghe có vẻ là lạ , hình như là đang nói anh thì phải.

Lý Khả Hân cười ha hả nói:

- Em chưa nói gì cả, chỉ có anh tưởng tượng ra thôi.

Vừa nói, Lý Khả Hân vùa liếc nhìn Đường Hiểu Uyển một cái, nhìn nàng đang cười vui vẻ đem ly cà phê trở lại, Lý Khả Hân thấp giọng nói:

- Diệp đại ca, Hiểu Uyển rất thuần khiết, suy nghĩ còn đơn giản, anh cần phải chiếu cố nàng nhiều hơn đó.


Diệp Lăng Phi nghe được ý tứ trong câu nói của Lý Khả Hân , hắn mỉm cười. Chờ Đường Hiểu Uyển vừa ngồi trở lại bên cạnh Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi mới lên tiếng:


- Hiểu Uyển, thái độ công tác của em không tốt, không phải nghỉ ốm mà dám rời khỏi công ty, cẩn thận bị trừ hết tiền lương đấy .


Đường Hiểu Uyển ha hả cười nói:


- Diệp đại ca, em mấy ngày nay cũng có chút chuyện, hơn nữa, anh là lãnh đạo của em, nếu anh dam khấu trừ tiền lương, em liền tìm anh để lấy tiền, nếu không cho em tiền thì ít nhất cũng phải dẫn em đi mua quần áo, hoặc là theo em đi chơi.


Lý Khả Hân há hốc miệng, nàng quả thật không thích ứng được đối với sự biến hóa này của Đường Hiểu Uyển. Đường Hiểu Uyển không chú ý cách nói chuyện thân mật giữa nàng với Diệp Lăng Phi ở trước mặt Lý Khả Hân nên để lộ ra một chút manh mối. Khi Đường Hiểu Uyển nhìn thấy bộ dáng giật mình Lý Khả Hân, nàng mới vội vàng nói:


- Em chỉ đùa một chút thôi, đừng coi là thật.


Vừa nói, nàng vừa lúng túng uống một ngụm cà phê

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK