- Diệp tiên sinh, anh đây là đang uy hiếp tôi à?
Chu Bội nói,
- Tôi không sợ đâu!
- Tôi đã sớm biết là ông sẽ không sợ, cho nên tôi không đến để uy hiếp ông gì cả, đò chỉ là thiện chí muốn nhắc nhở ông, có lẽ ông cũng hiểu, mục đích tôi làm vậy chỉ để nhắc nhở ông rằng, tình cảnh hiện giờ của ông rất nguy hiểm!
Diệp Lăng Phi cười nói,
- Tôi biết, tôi làm như vậy có vẻ như là đang nhúng mũi vào chuyện của người khác, có lẽ là nên ngồi yên xem diễn biến thế nào thì hơn! Ông chủ Chu, có lẽ bây giờ con của ông đang ở trong cục cảnh sát rồi, tôi thấy ông nên đến xem tình hình con ông thế nào thì tốt hơn đấy!
Lúc Diệp Lăng Phi nói đến đây, hắn cố ý nhìn về phía Chu Bội, rồi ngay sau đó, Diệp Lăng Phi bật cười một cách đầy đắc ý, trong lúc Chu Bội còn đang tỏ ra hoang mang không hiểu có chuyện gì, Diệp Lăng Phi và Vương Vĩnh rời khỏi chỗ này. Chu Bội ngồi trên ghế, ông ta cảm thấy sức lực của mình đã cạn kiệt, vốn tưởng rằng chuyện này có thể xử lý một cách dễ dàng, nhưng không ngờ giữa đường lại gặp chuyện, không biết từ nơi nào xuất hiện tay Diệp Lăng Phi này, khiến cho tất cả đều đảo lộn, về phần những người mà mình phái ra, hiện giờ đã bị cảnh sát bắt, Chu Bội ý thức được sự tình đã trở nên nghiêm trọng, ông nhất định phải nghĩ cách khác để giải quyết chuyện này. Diệp Lăng Phi và Vương Vĩnh đi ra ngoài, sau khi Diệp Lăng Phi lên xe xong, Vương Vĩnh hỏi:
- Diệp tiên sinh, bây giờ chúng ta đi đâu?
- Quay trở lại khách sạn đi!
Diệp Lăng Phi nói
- Bây giờ tôi phải chờ để xem kịch vui, tôi tin là rất nhanh thôi sẽ có những màn kịch còn đặc sắc hấp dẫn hơn nữa, tôi không thể rời khỏi Chương Châu vào lúc này được, tôi còn muốn tiếp tục xem tiếp mấy trò vui ở đây!
Diệp Lăng Phi luôn thích nói những câu nhiều hàm ý như vậy khiến cho Vương Vĩnh không rõ rằng lắm, nhưng Vương Vĩnh cũng không cần hiểu rõ ràng rốt cuộc thì trong hồ lô của Diệp Lăng Phi có bán thuốc gì, anh ta biết mình chỉ cần làm theo những gì Diệp Lăng Phi phân phó là mọi chuyện sẽ xong xuôi.
..................
Đại đội cảnh sát hình sự được canh phòng nghiêm ngặt hơn mọi ngày, những viên cảnh sát có quan hệ với Chu La Quân đều đã được yêu cầu rời khỏi đại đội cảnh sát hình sự, những viên cảnh sát đó đều không cần đến đại dội cảnh sát hình sự nữa, trong trụ sở cảnh sát hình sự có rất nhiều cảnh sát vũ trang, nghe nói trước đó không lâu, đặc công của thành phố đã tiếp quản đại đội cảnh sát hình sự, chỉ có điều, đó chẳng qua chỉ là những lời đồn đại mà thôi, bởi vì không ai nhìn thấy những đặc công đó ở chỗ nào. Hiện giờ bầu không khí ở Chương Châu đã trở nên rất khẩn trương và áp lực, không ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có rất nhiều những tin đồn xuất hiện ở Chương Châu, có người nói là bên trên có mệnh lệnh phải điều tra xã hội đên, mà Chương Châu là nơi bị điểm mặt chỉ tên, cũng có người nói bởi vì sắp có lãnh đạo cấp cao tới Chương Châu để thị sát, cho nên Chương Châu muốn thực hiện một lần hành động đả hắc nghiêm khắc để tình hình an ninh trật tự của Chương Châu đỡ hơn một chút….
Bất kể nói như thế nào, bầu không khí ở Chương Châu rất căng thẳng, điều đó không có ai hoài nghi, hiện giờ tất cả mọi người ở Chương Châu đều cảm thấy bất an không biêt lúc nào sẽ có người đến tìm bọn họ để nói chuyện. Không khí trong đội cảnh sát thành phố cũng khẩn trương như vậy, có thể nói là không khí ở đây còn căng thẳng hơn, bất kỳ chỗ nào cũng có thể nhìn thấy cảnh sát được võ trang đầy đủ. Vương Trác dẫn theo cảnh sát đưa Chu La Quân vào trong đội, trước kia Chu La Quân nào đã bao giờ gặp những cảnh này, tuy hắn hung hăng càn quấy đã quen, nhưng từ trước tới giờ chưa bao giờ bị người ta áp giải như vậy, nhất là nhìn thấy rất nhiều cảnh sát có vũ trang liên tục tuần tra trong đại đội cảnh sát hình sự, Chu La Quân không khỏi bị loại không khí áp lực ở đây chấn nhiếp, hắn nhìn khắp nơi một cách vô mục đích, giống như là muốn tìm sự trợ giúp, hiện giờ trong lòng hắn không hề có cảm giác an toàn, hắn không biết tiếp theo đây có chuyện gì đang đợi hắn. Chu La Quân không còn vẻ vô pháp vô thiên như trước đây nữa, ở chỗ này, hắn cảm thấy mình vô lực, đây cũng là lần đầu tiên hắn cảm thấy vô lực như vậy, trước kia tuy Chu La Quân cũng gặp phải những chuyện như thế này, nhưng đó chẳng qua là làm bộ làm tịch mà thôi, không giống như bây giờ khiến cho Chu La Quân cảm thấy sợ hãi. Vẻ mặt Vương Trác xanh mét, căn bản không tỏ vẻ hòa hảo với Chu La Quân, trực tiếp đưa Chu La Quân mang vào trong phòng thẩm vấn, Vương Trác tay kẹp một điếu thuốc, ngồi đối diện với Chu La Quân, anh thiết nghiêm mặt, nói:
- Chu đại công tử, đừng lãng phí thời gian của mọi người nữa, thành thật khai báo những chuyện anh đã làm đi!
Chu La Quân thấy bộ dạng đó của Vương Trác, hắn ta ngẩng mặt lên, sau đó lại cúi đầu xuống, tỏ vẻ không muốn hợp tác, Vương Trác cũng không nóng vội, anh ta ngồi đối diện với Chu La Quân, nói:
- Chu đại công tử, anh yên tâm, tôi có rất nhiều thời gian để chơi với anh, anh muốn chơi như thế nào cũng được cả, tôi sẽ tiếp hết!
Chu La Quân nghe Vương Trác nói như vậy, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Vương Trác, nói:
- Ngươi không dọa được ta đâu, ta cho ngươi biết......!
Chu La Quân còn chưa nói hết câu, đã nghe Vương Trác cười nói:
- Chu đại công tử, anh tạm thời đừng nên nói như vậy, để tôi nói mấy chuyện cho anh nghe đã!
Vương Trác mở tập tài liệu trước mặt ra, chậm rãi nói:
- Ở trên này đều tôi đã ghi lại rất kỹ mọi chuyện của anh rồi, chuyện thứ nhất ở trong này là vừa rồi có mấy thủ hạ của anh muốn tấn công xe cảnh sát, may mà chúng tôi đã có chuẩn bị từ sớm, những tay chân đó của anh đều bị chúng tôi bắt cả rồi, hiện giờ có lẽ đang bị thẩm vấn ở chỗ khác đấy, không biết Chu đại công tử anh có biết chuyện này không?
Chu La Quân nhíu mày, hắn ta thật sự không ngờ lại còn có chuyện như vậy nữa, hắn chỉ biết là mình bị cảnh sát đưa tới chỗ này, về phần những chuyện xảy ra trong lúc đó, Chu La Quân không biết được, chỉ có điều, Chu La Quân tin tưởng rằng cha của hắn sẽ không đứng nhìn hắn bị đưa về cục cảnh sát đâu, nhất định sẽ có hành động gì đó, chỉ là Chu La Quân không ngờ được rằng cha mình lại muốn cướp xe cảnh sát. Phải biết rằng nếu như là trước kia căn bản không cần làm như vậy, chỉ cần cha mình gọi một cuộc điện thoại, những viên cảnh sát đó sẽ ngoan ngoãn đưa Chu La Quân về nhà, không cần cha hắn Chu Bội phái người làm như vậy. Trong lòng Chu La Quân có chút bất an, dựa vào tình hình hiện giờ có thể thấy tình thế đang tiến triển bất lợi cho hắn, Chu La Quân rất không thích cảm giác như vậy, nói khiến cho hắn ta cảm thấy thấp thỏm. Vương Trác thấy phản ứng của Chu La Quân, trong ánh mắt toát lên vẻ khinh thường, trước kia Chu La Quân kiêu ngọa không ai sanh được nhưng hiện giờ Chu La Quân lại trở nên đáng thương hơn cả một con lợn nhỏ, cái gì mà Tiểu Bá Vương, chẳng qua chỉ là người ta gọi vậy mà thôi. Vương Trác luôn cho rằng sẽ không có ngày này, nhưng một khi đến lúc thì anh ta nhất định sẽ đòi nợ Tiểu Bá Vương. Vương Trác cho rằng hiện giờ đã đến thời khắc đó rồi, anh ta muốn đòi lại những gì mà Tiểu Bá Vương đã gây ra. Trông bộ dạng uể oải chán chường của Chu La Quân, trong lòng Vương Trác không hề có sự vui sướng, anh ta chỉ nghĩ rằng cơ hội này tới quá muộn, đã có rất nhiều người nỗ lực nhiều, quá nhiều vì chuyện này, anh ta lật giở một trang khác trong tập hồ sơ, tiếp tục nói:
- Chu đại công tử, tiếp theo thì nói về vụ án anh phái người ám sát Diệp tiên sinh nhé, từ chứng cớ mà chúng tôi thu thập ở hiện trường, cho thấy tên kia sát thủ đó có liên quan trực tiếp đến Chu đại công tử p, chúng tôi cũng có nhân chứng vật chứng, có thể chứng minh người đó là do Chu đại công tử phái tới. Hiện giờ anh có thể lựa chọn trả lời hoặc là không trả lời, bất kể như thế nào, những chuyện đó cũng không quan trọng lắm, nói một cách thẳng thắn hơn, đó lần này bất kể như thế nào, chúng ta đều sẽ định tội anh!