Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Lăng Phi đứng ở trước các ngôi mộ, Tiêm Đao cầm ô che mưa cho Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi ngồi xổm xuống, lấy tay vuốt những tấm bia mộ lạnh như băng, tất cả đều yên tĩnh như vậy, dường như ẩn trong sự yên tĩnh đó là một cơn bão rất lớn, đây chỉ là sự tĩnh lặng trước khi những cơn bão ập đến. Có mấy chiếc xe màu đen đỗ ở bên ngoài, một người đàn ông hỏi đầu bước ra từ một trong những chiếc xe đó. Anh ta vừa bước xuống xe thì những viên cảnh sát ở đây đều vây quanh anh ta. Rồi một đám người mặc đồng phục cảnh sát bước xuống từ những chiếc xe kia, đây đều là cấp cao của cảnh sát Luân Đôn Anh. Người đàn ông đó cùng mấy người đi về phía Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi đang ngồi xổm trên đất, tay vuốt tấm bia mộ. Nước mắt hắn lưng tròng, mọi người đàn ông đều không dễ khóc, chỉ khi chạm đến nỗi đau của họ mà thôi. Nằm ở đây đều là anh em của hắn, Diệp Lăng Phi không thể ngờ rằng sẽ gặp họ trong hoàn cảnh như thế này.

- Lão đại. Cục trưởng Cục cảnh sát Luân Đôn Marco đến kìa!

Tiêm Đao cúi người xuống, khẽ nói vào bên tai Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi không hề quan tâm, vẫn đưa tay vuốt băng trên bia mộ.

Marco đến trước mặt Diệp Lăng Phi, nói một cách khách khí:

- Diệp Tiên sinh! Rất vui khi được gặp lại anh, tôi thay mặt cho toàn thể cục cảnh sát Luân Đôn gửi lời tiếc thương sâu sắc đến những người bạn không may của anh!

Diệp Lăng Phi nghe đến câu nói này, đứng lên, đột nhiên Diệp Lăng Phi túm lấy cổ áo của Marco, rồi nhìn những mộ phần trước mặt. Hành động này của Diệp Lăng Phi khiến những tên cảnh sát đi theo Marco sợ ngây người, những tên này đều rút súng ra đứng ở tư thế tấn công, Marco vội quát:

- Dừng tay, không ai được nhúc nhích!

Diệp Lăng Phi nắm cổ áo Marco, nói một cách dữ dằn:

- Marco, chúng ta là bạn cũ, anh đương nhiên biết rõ phong cách làm việc của tôi, tôi nói cho anh biết, đừng làm tôi giận, không thì anh gánh lấy hậu quả đấy!

Marco nhìn cảnh sát cấp cao của mình tiến đến, thì thấp giọng nói:

- Satan, chúng ta tìm nơi nào đó nói chuyện được không?

- Đi đâu nói chuyện? Tôi muốn nói chuyện ở đây!

Diệp Lăng Phi lạnh lùng nói tiếp:

- Kêu thủ hạ của anh cút hết cho tôi, bây giờ tâm trạng tôi không tốt đâu!

- Satan, anh buông tay ra đi!

Marco nói.

Diệp Lăng Phi buông tay ra. Marco chỉnh lại cổ áo mình, quay sang thủ hạ của mình bảo họ ra ngoài đứng đợi hắn, không được lệnh của hắn thì bất cứ ai cũng không được lại gần đây. Sau khi những viên cảnh sát đi khỏi, Marco mới đến trước Diệp Lăng Phi, khẽ thở dài nói:

- Nghị viên Waener cũng không ngờ lại xảy ra chuyện này. Tôi nghe được tin anh trở về Anh thì cùng Nghị viên Wagner qua đây, Nghị viên Wagner muốn nói chuyện riêng với anh!

- Lão già Wagner kia còn sống à? Tôi tưởng hắn chết rồi chứ!

Diệp Lăng Phi không khách khí nói.

- Tôi nghe nói lúc trước, phát hiện thấy có đặc công Anh gần căn cứ chúng tôi, lẽ nào các người muốn động thủ với tổ chức chúng tôi à? Marco, chuyện này tôi sẽ nhớ kỹ và nói chuyện với Nghị viên Wagner, bây giờ chúng ta nói chuyện về chuyện Tổng bộ của chúng tôi bị nổ. Tôi nghe nói cảnh sát các anh không những không dốc sức phá án mà lại còn nghi ngờ tổng bộ chúng tôi tàng trữ vũ khí trái phép nên gây ra chuyện này, tôi muốn biết ai nói điều này, anh thấy có đúng không?

Marco vội vàng xua tay nói:

- Satan, anh sai rồi, chúng ta biết nhau đã nhiều năm rồi, khi tôi còn là một viên cảnh sát bình thường thì chúng ta đã quen nhau rồi, mấy năm nay, tôi đều qua lại với các bạn anh rất thân thiết, lẽ nào anh cho rằng tôi sẽ làm như vậy à?

- Vậy thì ai làm?

Diệp Lăng Phi hỏi.

- Chuyện này, chuyện này không tiện nói lắm!

Marco nói.

- Gần đây bọn theo chủ nghĩa khủng bố ở Luân Đôn hoành hoành khá nhiều, những vụ nổ này cũng cứ nối tiếp phát sinh. Nhân dân Luân Đôn hoảng loạn. Chúng tôi ở đây áp lực rất lớn, uy lực vụ nổ này khủng khiếp, nếu vụ nổ này là tập kích khủng bố thì tôi lo lắm!

- Anh lo con khỉ, lẽ nào người của tôi chết như vậy à?

Diệp Lăng Phi bực tức đứng lên, lôi Marco đến trước bia mộ, chỉ vào bia mộ và nói:

- Marco, anh nhìn cho rõ tên khắc trên tấm bia này, đây đều là anh em của tôi, anh biết tính tôi rồi, tôi sẽ không để anh em mình chết như vậy được, anh không phải nói là lo cho vụ nổ Luân Đôn sao? Được, tôi sẽ làm cho bất kỳ nơi nào ở Luân Đôn cũng sẽ phát nổ. Marco, tôi nói vậy không phải uy hiếp anh, tôi có khả năng đó hay không trong lòng anh biết rất rõ mà!

- Satan, anh đừng kích động!

Marco nghe khẩu khí của Diệp Lăng Phi, hắn vội giải thích:

- Nghị viên Wagner muốn cùng anh nói về chuyện này. Kỳ thực, cảnh sát chúng tôi chỉ nói vậy thôi, nhưng nội bộ chúng tôi lại đang ráo riết điều tra vụ này, chúng tôi đã xác định được bốn tên người Mỹ, và đang truy nã chúng!

- Thật sao?

Diệp Lăng Phi hỏi.

- Tất nhiên là thật rồi.

Marco nói.

- Lẽ nào tôi nói dối anh à?

- Vậy thì tốt!

Diệp Lăng Phi buông tay, lấy trên người ra một gói thuốc, đưa cho Marco một điếu, hắn đưa lên miệng châm lửa hút rồi đưa bật lửa cho Marco. Sau khi hút một hơi, Diệp Lăng Phi hỏi Marco:



- Marco, tôi đang quan tâm đến 4 tên người Mỹ đó, nếu anh tìm được thì giao 4 tên đó cho tôi, chuyện này không liên quan đến anh!

- Việc này tôi biêt rồi!

Marco vừa hút vừa nói:

- Cảnh sát chúng tôi sở dĩ điều tra chuyện này là muốn tìm ra nguyên nhân, Satan, anh cứ yên tâm, cảnh sát chúng tôi nhất định sẽ dốc lực truy tìm!

Lúc này Marco có thể ngầm xưng hô tước hiệu Satan với Diệp Lăng Phi, chỉ khi trước mặt người khác mới xưng hô với Diệp Lăng Phi là Diệp tiên sinh. Bất luận là Diệp Lăng Phi và nghị viên Anh. Đại thần nội chính có mối quan hệ thế nào, trong tình huống bình thường, những người trong chính quyền đều xác nhận với công chúng bọn họ và những tổ chức quân hỏa ngầm đó không có bất kỳ mối quan hệ gì.

Diệp Lăng Phi gật đầu, nói:

- Marco, tôi cho anh ba ngày, trong vòng ba ngày tôi phải nhìn thấy 4 tên người Mỹ đó. Đây là một yêu cầu không quá đáng chứ!

- Đương nhiên, đương nhiên. Tôi nhất định cố gắng hết sức!

Marco liên tục gật đầu, rồi nói thêm:

- Satan, anh xem khi nào anh có thời gian thì gặp mặt Nghị viên Wagner, ông ấy rất muốn gặp anh đấy!

- Bây giờ tôi không có tâm trạng!

Diệp Lăng Phi xua tay, nói:

- Nêu lão già Wagner kia muốn gặp tôi thì kêu hắn đích thân đến gặp!

Diệp Lăng Phi gọi Tiêm Đao lại, nói với Tiêm Đao:

- Tiêm Đao, ghi lại địa chỉ cho lão già Wagner, nói cho lão biết làm thế nào mới đến gặp anh!

Tiêm Đao gật đầu, khi Tiêm Đao đưa cho Marco địa chỉ cụ thể của biệt thự, Diệp Lăng Phi lại đi đến trước bia mộ, ngồi xổm xuống. Trên con đường dẫn đến nghĩa địa, tâm trạng Diệp Lăng Phi luôn không tốt. Hắn luôn xoa xoa thái dương, cảm thấy đầu rất đau. Angel ngồi ở Diệp Lăng Phi, ân cần hỏi thăm:

- Satan, anh có cần đi khám bác sĩ không?

Diệp Lăng Phi xua xua tay, nói rằng:

- Không cần đâu, anh có lẽ là quá mệt mòi rồi, trở về nghỉ ngơi, ngày mai anh muốn đi xem tổng bộ sao rồi!

- Satan, anh nhất định phải chú ý đến sức khỏe đấy!

Angel nói.

- Trước mắt anh cũng thấy rồi đấy. Lang Nha hiện tại cần anh, anh không thể xảy ra chuyện được!

- Angel, anh đang suy nghĩ một chuyện, rốt cuộc là 4 tên nào, vì sao người Mỹ lại làm nổ tổng bộ chúng ta?

Diệp Lăng Phi thở dài nói:

- Anh suy nghĩ rất lâu rồi, nhưng không tìm được lý do hợp lý. Tuy nói tổ chức quân hỏa Lang Nha đã đắc tội với không ít tổ chức và cá nhân, nhưng không có ai dám cả gan làm nổ tổng bộ Lang Nha ở Anh được, hơn nữa căn cứ của tổng bộ cũng rất bí mật, không phải ai cũng có thể biết được!

Angel cũng không phải là một người con gái thích suy nghĩ. Diệp Lăng Phi nói chuyện về vấn đề này với Angel giống như nước đổ đầu vịt. Angel không gợi cho Diệp Lăng Phi bất cứ một kiến nghị gì hữu ích cả.

Diệp Lăng Phi sau khi về biệt thự, hắn đi tắm nhưng không nghỉ ngơi liền mà gọi Dã Lang và Tiêm Đao vào phòng mình. Diệp Lăng Phi cầm điếu thuốc trong tay, nói với Dã Lang và Tiêm Đao:

- Lúc nãy khi anh trở về đã suy nghĩ một việc, vì sao tổng bộ bị nổ vào lúc này?

Dã Lang và Tiêm Đao nhìn nhau, hai người cũng không sốt ruột, họ đang đợi Diệp Lăng Phi.

Quả nhiên. Diệp Lăng Phi sau khi hút một hơi thuốc lá thì chậm rãi nói:

- Anh nghĩ có một khả năng. Có phải là câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ đang giở trò?

Sau khi Diệp Lăng Phi nói xong. Tiêm Đao nhìn Dã Lang, rồi lại nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Satan, chúng tôi không phải là không suy xét qua, nhưng trước mắt không có bằng chứng gì cả, không tiện nói!

Dã Lang không nói gì, chỉ chau mày suy nghĩ. Diệp Lăng Phi đặt điếu thuốc vào trong gạt tàn, đứng dậy đi đến trước cửa sổ, mở cửa và nhìn ra bên ngoài. Một lúc lâu sau, Diệp Lăng Phi xoay người lại, nhìn Dã Lang hỏi:

- Dã Lang, cậu thì sao?

- Khả năng do Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ làm là rất lớn!

Dã Lang sau một hồi lâu suy nghĩ cuối cùng cũng nói.

- Sau khi Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ mất đi sự ủng hộ của chính khách Mỹ, đã thiếu một sự hậu thuẫn rất mạnh, hơn nữa không phải Phi Hổ lần trước đã có nhắc đến rồi sao? Anh ấy nhân cơ hội chèn ép Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ, như vậy, rất dễ khiến cho Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ muốn phá hủy Tổng bộ Lang Nha, trực tiếp đả kích Lang Nha!

Diệp Lăng Phi nghe Dã Lang nói, hắn gật gật đầu nói:

- Dã Lang, suy nghĩ của cậu rất hợp với những gì anh đang nghĩ, lúc nãy anh cũng đã nghĩ đến điểm này, anh nhớ Phi Hổ cũng đã từng nhắc anh rồi. Anh ta tiếp xúc với Mỹ, lúc đầu anh vẫn giúp anh ta và Mỹ củng cố mối quan hệ, theo như anh thấy, Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ nhất định cảm thấy rằng không gian sinh sống của họ bị xâm chiếm rất lớn, mà họ lại muốn tiếp tục duy trì việc kinh doanh vũ khí, với mâu thuẫn này Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ có lẽ sẽ hạ thủ, chỉ cần phá hủy được tổng bộ Lang Nha thì sẽ làm Lang Nha tổn hại lớn, đồng thời sẽ phơi bày Lang Nha cho công chúng biết. Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ muốn khiến cho Lang Nha không thể nào củng cố quan hệ được với Mỹ, mà họ đến lúc đó sẽ chộp lấy cơ hội đó, cũng cố quan hệ với Mỹ lại từ đầu!

Tiêm Đao nghe xong, vỗ tay phải xuống bàn, nói một cách rất khẳng định:



- Nhất định là như vậy, Satan, tôi đã đoán là Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ đã giở trò sau lưng, vậy anh nên để chúng tôi đi đập nát Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ đó, cho bọn khốn nạn đó quả báo!

Diệp Lăng Phi lắc đầu nói:

- Tiêm Đao, cậu đừng nóng vội, việc này chúng ta không có bằng chứng, phải biết rằng khai chiến với Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ thì sẽ không có cơ hội thương lượng hòa bình với họ đâu, chúng ta sẽ chết rất nhiều. Tiêm Đao, cậu hiểu chưa? Lang Nha chúng ta và Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ chỉ có thể có một bên sống sót, cho nên, anh nói phải thận trọng, nhất định phải thận trọng. Bây giờ cái quan trọng vẫn là tìm ra 4 tên người Mỹ đó!

Tiêm Đao nói một cách chắc chắn:

- Satan, bây giờ anh về rồi! Chúng tôi tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của anh, anh nói làm gì, chúng tôi sẽ làm vậy!

- Ừ!

Diệp Lăng Phi đáp lại một tiếng rồi nói:

- Lần này anh đến Anh quốc không phải về nhanh như lúc trước, mà sẽ ở lại chí ít hơn một tháng, anh phải giải quyết xong chuyện này rồi mới đi.

Diệp Lăng Phi nói rồi nhìn Dã Lang hỏi:

- Dã Lang, cậu thì sao?

- Tôi đương nhiên là ở lại Anh, khi nào giải quyết xong việc thì khi đó sẽ về Vọng Hải!

Dã Lang nói.

- Tôi vốn không thích Hồng Kông, nếu không có chuyện lần này, tôi cũng chuẩn bị rời khỏi Hồng Kông rồi!

Diệp Lăng Phi đến trước mặt Dã Lang, đưa tay vỗ vai Dã Lang nói:

- Dã Lang, nói thì nói vậy, nhưng cậu vẫn có một gia đình hạnh phúc, có một người quan tâm đến cậu, tôi thấy Tiêm Đao, bây giờ vẫn một mình, cứ cho là cậu ta có nhiều bạn gái thì thế nào, cuối cùng cũng không có được một chốn trở về thích hợp.

Tiêm Đao lắc đầu, thở dài nói:

- Bây giờ như vầy, ai mà dám kết hôn, tôi vẫn có thói quen ở một mình, như vậy có chết cũng nhẹ nhõm!

- Nói bậy gì thế? Chết gì mà chết!

Diệp Lăng Phi đưa tay vỗ vai Tiêm Đao nói:

- Cứ sống cho tốt là được, Tiêm Đao, cậu và Dã Lang sớm về nghi đi, anh cũng nghỉ ngơi tí. Mai chúng ta đi xem tổng bộ thế nào!

- Vâng. Satan, Vậy không làm phiền anh nghỉ ngơi nữa, anh nghỉ sớm đi!

Tiêm Đao đứng lên nói:

- Anh cũng đã mệt rồi, tôi sẽ chuẩn bị tốt mọi thứ, mai lúc nào cũng có thể đi sang tổng bộ!

Dã Lang và Tiêm Đao quay lưng đi, định đi ra ngoài, Diệp Lăng Phi đột nhiên gọi Tiêm Đao. Tiêm Đao quay lại, nhìn Diệp Lăng Phi một cách ngờ vực. Diệp Lăng Phi nói một cách hết sức nhỏ nhẹ:

- Tiêm Đao, suy nghĩ một chút về đề nghị của anh nhé, tìm một cô gái thích hợp và kết hôn đi!

- Để sau hãy nói anh nhé!

Tiêm Đao nói.

- Satan, tôi chưa nghĩ kỹ về chuyện này!

- Vậy đi đi, từ từ suy nghĩ, mai chúng ta gặp nhé!

Diệp Lăng Phi nói.

Tiêm Đao gật đầu nói:

- Chúng ta mai gặp nhé! Satan, anh nghỉ sớm đi.

Sau khi Dã Lang và Tiêm Đao rời khỏi phòng, Diệp Lăng Phi không gấp gáp lên giường mà lấy từ trong hành lý của mình ra cuốn sổ. Lần này hắn đến Anh có mang theo ảnh cưới của hắn và Chu Hân Mính, Bạch Tình Đình, đó là hai tập ảnh cưới hắn chụp. Một cuốn là ảnh cưới hắn và Bạch Tình Đình, cuốn kia là ảnh cưới của hắn và Chu Hân Mính. Diệp Lăng Phi cầm hai tập ảnh lên giường, hắn lật xem rồi trên mặt nở một nụ cười. Diệp Lăng Phi xem một lúc lâu sau mới đật hai cuốn sổ xuống, thở dài nói nhỏ:

- Anh thực sự hy vọng anh có thể trở về Vọng Hải, về bên cạnh hai em, nhưng anh lại không chắc là anh có thể trở về được hay không!


Diệp Lăng Phi có dự cảm là như vậy, việc này sẽ không có kết quả gì, có lẽ phía sau còn có một âm mưu khác nữa. Sau khi Diệp Lăng Phi đến Luân Đôn, trong lòng luôn có dự cảm như vậy, hắn luôn cảm thấy việc này sẽ không thể nào kết thúc, dường như âm mưu này là nhằm vào mình, Diệp Lăng Phi không nói cho người khác biết dự cảm của hắn, hắn không muốn làm mọi người lo lắng trong lúc này. Diệp Lăng Phi cảm thấy việc hạnh phúc nhất của hắn là có thể thấy Chu Hân Mính và Bạch Tình Đình tươi cười hạnh phúc, nụ cười đó làm hắn cảm thấy mãn nguyện.


Bây giờ họ đang làm gì nhỉ? Diệp Lăng Phi muốn gọi điện thoại cho Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, hay là thôi. Đợi mai rồi gọi, dù sao cũng phải để họ yên tâm.


Diệp Lăng Phi tắt điện rồi đi ngủ.


Dự cảm của Diệp Lăng Phi không có sai, thực ra khi Diệp Lăng Phi xuất hiện ở bệnh viện, thì đã sớm có hai ánh mắt theo dõi hắn ta rồi, nói chính xác hơn là hai ánh mắt đó đã theo dõi hắn lâu rồi, từ khi Diệp Lăng Phi đến bệnh viện, hai người đó đã theo đến đấy, hai người thay phiên nhau không ngừng theo dõi Diệp Lăng Phi suốt 24 tiếng đồng hồ, mục đích là để đợi Diệp Lăng Phi xuất hiện. Họ tin Diệp Lăng Phi nhất định sẽ xuất hiện. Họ nhận nhiệm vụ là tiêu diệt Diệp Lăng Phi, nếu làm được hai người có thể chia đều, tiền thưởng cao nhất là 100 triệu.


Họ mỗi người đều không dám bám chặt, luôn theo sau một quãng xa. Khi họ đến nghĩa địa, hai người lại không tìm thấy cơ hội thích hợp để hạ thủ, chỉ có thể tạm thời bỏ qua.


Họ nhìn thấy Diệp Lăng Phi và những người khác lên xe đi khỏi, định bụng đi theo nhưng hai người lại từ bỏ ý nghĩ ấy, bọn họ lại vờ canh ở bệnh viện, bởi vì nhiệm vụ của họ là tiêu diệt lãnh đạo của Lang Nha, bây giờ Phi Hổ chưa chết, họ cần phải đợi cơ hội, một khi Phi Hổ chết hai người không cần phải động thủ nữa, nếu Phi Hổ chưa chết thì hai người phải trực tiếp giết Phi Hổ.


Đợi một thời gian rất dài, nhưng do hai người đã quen cuộc sống chờ đợi. Đến tối, hai người sắp thay đổi kế hoạch là không ở bệnh viện chờ đợi nữa mà chọn một địa điểm phục kích khác, ở đó chính là tổng bộ súng ống đạn dược của tổ chức quân hỏa Lang Nha. ở góc độ nghề sát thủ thì nơi này là nơi phục kích hợp lý nhất, có thể ở trên đỉnh tòa nhà đối diện tiến hành ngắm bắn Diệp Lăng Phi, hai người phân ra ở hai địa điểm khác nhau, nếu một bên thất thủ thì bên kia bắn lần thứ hai tiêu diệt triệt để mục tiêu. Theo tính toán của hai tên sát thủ này thì Diệp Lăng Phi chết chắc rồi. Họ đoán chắc được hành tung của Diệp Lăng Phi, hai tên sát thủ này đã nghiên cứu tâm lý của Diệp Lăng Phi, là người sáng lập ra Lang Nha, nhất định sẽ đi xem tình hình tổng bộ, điều này là hiển nhiên rồi, chỉ cần Diệp Lăng Phi xuất hiện ở tổng bộ Lang Nha thì hắn chắc chắn sẽ chết, không còn gì phải nghi ngờ nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK