Mục lục
Đô Thị Tàng Kiều - Tam Dương Trư Trư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỷ Tuyết chuyển đến ở nhà của Diệp Lăng Phi có thể mang đến thêm phiền toái cho hắn. Bạch Tình Đình muốn biết rốt cuộc Diệp Lăng Phi quen biết với Kỷ Tuyết như thế nào, nhưng Diệp Lăng Phi lại không chịu nói, Bạch Tình Đình cũng không hỏi nữa. Bạch Tình Đình bảo Kỷ Tuyết ngủ cùng với Suzu Yamakawa các cô cùng một chỗ, cô rửa mặt hết về sau, mặc đồ ngủ về tới giường, Diệp Lăng Phi đang nằm ở trên giường, suy nghĩ những chuyện cần giải quyét, Bạch Tình Đình vừa leo lên giường, dòng suy nghĩ của Diệp Lăng Phi suy nghĩ bị Bạch Tình Đình làm cho gián đoạn. Hắn quay đầu lại, tay phải đặt lên bộ ngực đầy đặn của Bạch Tình Đình, nói:

- Bà xã, ngủ đi em!

Bạch Tình Đình không hề cảm thấy buồn ngủ, cô nằm nghiêng, nói với Diệp Lăng Phi:

- Ông xã, vừa rồi anh và Mộ Văn nói cái gì mà cục diện thay đổi thế? Rốt cuộc là chuyện gì, em rất muốn biết!

Vừa nãy Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi gọi điện thoại, trong đầu luôn luôn suy nghĩ chuyện này, cô rất muốn biết rốt cuộc thì cái cục diện chính trị thay đổi mà Diệp Lăng Phi nói đến là cái gì, nó có ảnh hưởng đến bọn họ không. Diệp Lăng Phi liếc nhìn Bạch Tình Đình, nói:

- Bà xã, những chuyện này em không cần hỏi đâu, nó không liên quan gì đến em cả, em không cần phải nghĩ nhiều làm gì!

Diệp Lăng Phi nói xong định nhắm mắt ngủ, nhưng Bạch Tình Đình lại không cho hắn được như ý, cánh tay mảnh khảnh của cô đặt lên ngực Diệp Lăng Phi, thì thầm:

- Ông xã, em chỉ muốn biết rốt cuộc là chuyện gì, không thể sự chuyện gì anh cũng giấu em được, em không còn là trẻ con nữa, có một số việc em cũng phải biết!

Diệp Lăng Phi nghe được Bạch Tình Đình nói như vậy, hắn do dự một lát, sau đó ôm Bạch Tình Đình vào trong ngực, nói:

- Thật ra thì cũng không có chuyện gì to tát lắm, chỉ là ngày xưa Mộ Văn có một người bạn trai không tệ, quan hệ giữa hai người rất thân mật, nhưng cuối cùng, người đàn ông đó lại phản bội Mộ Văn. Mộ Văn hận người đàn ông thấu xương, vừa rồi gọi điện thoại cho anh là để hỏi xem nên xử lý thế nào, tất nhiên anh không thể để Mộ Văn giết chết người đàn ông đó được. Vì thế anh đề nghị Mộ Văn thử quên đi quá khứ, chung quy cũng chỉ có như vậy thôi, Tình Đình, bây giờ chúng ta có thể ngủ được rồi chứ?

Sau khi Diệp Lăng Phi nói xong, hắn định nhắm mắt ngủ, nhưng xem ra Bạch Tình Đình vẫn còn rất hưng phấn, cô tiếp tục nói với Diệp Lăng Phi:

- Ông xã, em thấy người đàn ông đó đáng bị bắt, sao có thể làm như vậy được chứ, quả thật là ức hiếp Mộ Văn quá đáng. Hiện giờ em cảm thấy rất thông cảm với Mộ Văn, nếu ai tìm được bạn trai như vậy, chẳng phải sẽ tức chết sao?

Diệp Lăng Phi thì lầm bẩm:

- Chẳng biết có tức chết không, tóm lại là không liên quan gì đến anh, anh cũng chẳng hơi đâu mà quả chuyện này, anh chỉ cảm thấy bây giờ mình rất buồn ngủ. Bà xã, em đừng hỏi nữa, mua ngủ đi, chẳng lẽ ngày mai em không cần đến công ty sao?



- Tất nhiên là em có đến công ty rồi!

Bạch Tình Đình không hề có vẻ buồn ngủ, cô nằm nghiêng nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Ông xã, anh nói xem, rốt cuộc thì người đàn ông đó là cái dạng gì, sao có thể làm những chuyện hèn hạ như vậy. Vừa rồi em cứ nghĩ mãi mà không ra, rốt cuộc là loại đàn ông như thế nào mà có thể phản bội người phụ nữ của mình, anh nói xem, người đàn ông đó đáng giận tới bực nào?

Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, hắn tỏ vẻ rất phiền muộn, nói:

- Tình Đình, chuyện đó làm sao em biết được, nếu em thật sự muốn đi gặp thì ngày mai gọi điện thoại cho Mộ Văn, bảo cô ấy dẫn em đi chẳng phải là xong sao, cho dù anh nói cũng không rõ ràng được, anh không nói thì tốt hơn!

- Tại sao em phải gọi điện cho cô ấy, em và cô ấy không quen nhau lắm, em chỉ tùy tiện hỏi như vậy thôi, không có ý gì đâu!

Sau khi Bạch Tình Đình nằm xuống, cảm giác tay của Diệp Lăng Phi sờ tới sờ lui trên ngực cô, Bạch Tình Đình thì thầm:

- Ông xã, anh đừng có sờ nữa, chẳng phải anh bảo anh buồn ngủ sao, thế mà vẫn còn sờ soạng em được. Nếu như anh còn sờ nữa, vậy thì dậy nói chuyện với em đi!

Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, hắn vội vàng rút tay về không dám sờ soạng Bạch Tình Đình nữa nhưng Diệp Lăng Phi không ngờ Bạch Tình Đình lại chủ động cầm lấy bàn tay Diệp Lăng Phi đặt lên ngực mình, nói:

- Ông xã, anh đã sờ đủ rồi mà, anh nói cho em nghe chuyện của Mộ Văn đi, rốt cuộc Mộ Văn và người đàn ông đó đã xảy ra chuyện gì?

- Từ lúc nào mà em cũng trở nên tọc mạch như vậy hả!

Diệp Lăng Phi biết tối hôm nay Bạch Tình Đình sẽ không dễ dàng đi ngủ đâu, không biết tối nay Bạch Tình Đình làm sao tự dưng thích ngồi lê đôi mách tọc mạch chuyện của người khác. Diệp Lăng Phi dứt khoát ngồi dậy, nói:

- Tình Đình, được rồi, em muốn hỏi cái gì anh cũng sẽ trả lời em!

.....................



Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình hàn huyên hồi lâu, mãi cho đến rạng sáng, hai người mới đi ngủ. Lúc trước Bạch Tình Đình vốn đã buồn ngủ không thể chịu nổi nữa, nhưng cô vẫn rất hăng hái, muốn nghe cho hết chuyện, sau khi cô nghe chuyện Mộ Văn đã bắt Mộ Thiên Dương lại, Bạch Tình đình chỉ nói một câu "Hay quá!" rồi mới ngủ. Sáng sớm hôm sau Diệp Lăng Phi đã rời giường, tuy đêm qua thức khuya nên giấc ngủ chưa đủ, nhưng hắn vẫn dậy sớm để rẽn luyện sức khỏe, bây giờ thì thể chất của hắn đã rất kém cỏi rồi, nếu Diệp Lăng Phi không rèn luyện, hắn thật sự lo lắng mình sẽ giống như mấy người đàn ông bụng bia bây giờ. Diệp Lăng Phi không muốn như vậy, hắn chạy một vòng quanh bờ biển rồi quay trở lại biệt thự, Bạch Tình Đình vẫn chưa rời giường, trái lại Kỷ Tuyết thì dậy rất sớm, Kỷ Tuyết đang ở trong sân biệt thự giúp Trương Vân rửa rau qyả. Thấy Diệp Lăng Phi chạy bộ về, Kỷ Tuyết để số rau quả đang rửa xuống, hai tay vẩy nước đi, chạy đến trước mặt Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi cả người mồ hôi, thấy Kỷ Tuyết chạy tới, hắn vội vàng giơ tay ra, nói:

- Kỷ Tuyết, cả người chú toàn mồ hôi thôi, cháu đừng đụng vào chú!

Bộ dạng của Diệp Lăng Phi khiến Trương Vân phải bật cười ngặt nghẽo, Kỷ Tuyết chạy đến trước mặt Diệp Lăng Phi, cô chu cái miệng nhỏ nhắn ra, tỏ vẻ không vui, nói:

- Ai muốn đụng vào chú chứ, cả người toàn là mồ hôi, cháu chỉ muốn nói với chú là bữa sáng hôm nay do cháu làm, lát nữa chú phải đó!

- Hóa ra là chuyện đó, sao không nói sớm một chút!

Diệp Lăng Phi nghe Kỷ Tuyết nói như vậy, hắn mới yên lòng, nói:

- Vậy được rồi, chú đi tắm cái đã!


Nói xong hắn đi qua bên ngươi Kỷ Tuyết, lên gác. Khi Diệp Lăng Phi tắm rửa xong quay trở lại phòng ngủ, hắn phát hiện Bạch Tình Đình vẫn đang chổng mông ngủ say sửa trên giường. Diệp Lăng Phi giơ tay vỗ mông Bạch Tình Đình một cái, nói:


- Bà xã dậy thôi, mặt trời đã chiếu đến mông em rồi đây này!


- Ông xã, anh đừng làm ồn mà, người ta rất buồn ngủ!


Bạch Tình Đình nũng nịu nói, bản lĩnh làm nũng là thiên tính của người phụ nữ, phụ nữ khi đã vô kế khả thi với người đàn ông thì sẽ sử dụng đến thủ đoạn làm nũng như vậy, thường thường chiêu thức này dùng với đàn ông có thể đạt được hiệu quả không ngờ. Bạch Tình Đình vừa làm nũng, Diệp Lăng Phi quả nhiên đầu hàng, nói:


- Vậy anh để em ngủ thêm một lát, nhưng mà đừng quên xuống ăn cơm đấy!


- Không đâu, sẽ không đâu, ông xã, anh cứ đi lo việc của mình đi!


Bạch Tình Đình trở mình, tiếp tục ngủ. Diệp Lăng Phi nhìn lưng Bạch Tình Đình, cười cười thò tay vào trong tủ quần áo lấy ra một cái áo phông cộc tay, mặc lên người, sau đó đi ra khỏi phòng ngủ. Tờ báo mới sáng hôm nay đã được đặt trên bàn trà trong phòng khác, Diệp Lăng Phi ngồi xuống ghế sô pha, gác chân phải lên, cầm lấy tờ báo. Diệp Lăng Phi không có thói quen đọc báo mỗi ngày, chỉ là đôi khi hắn lật giở đọc mấy trang báo để giết thời gian. Diệp Lăng Phi định ăn sáng xong sẽ đến bệnh viện, hôm nay cũng nếu không có việc gì, hắn định đến bệnh viện chăm nom Chu Hân Mính, trò chuyện với cô. Kỷ Tuyết và Trương Vân thì đang bận rộn ở trong phòng bếp, Kỷ Tuyết nói là muốn tự tay làm bữa sáng, thật ra, cô chỉ giúp Trương Vân mấy chuyện vặt mà thôi, Kỷ Tuyết nào có tự tay làm bữa sáng gì chứ, không gây trở ngại đã là may lắm rồi. Diệp Lăng Phi lật lật mấy trang báo, bỗng nhiên trên gác vang lên tiếng kêu của Suzu Yamakawa, tiếng kêu đó khiến Diệp Lăng Phi hoảng hốt, mới sáng sớm ra chợt nghe thấy tiếng thét của Suzu Yamakawa, ai cũng nghĩ đã xảy ra chuyện gì đó. Diệp Lăng Phi bỏ tờ báo đang đọc dở xuống, đứng dậy, đi lên gác. Suzu Yamakawa và Minako ở cùng với nhau, lúc Diệp Lăng Phi đi vào trong gian phòng, đã nhìn thấy Suzu Yamakawa đang mặc một bộ đồ ngắn, cặp đùi trắng như tuyết lộ ra, bộ ngực đầy đặn như ẩn như hiện. Suzu Yamakawa đang cầm gương ngồi trên giường, đang định trang điểm, nhưng trên má trái của Suzu Yamakawa lại nổi lên mấy cái mụn nhỏ, cũng bởi vì mấy cái mụn này mà ban nãy Suzu Yamakawa mới kêu lên. Minako không ở trong phòng, Minako và Diệp Lăng Phi đều có thói quen sáng sớm dậy chạy bộ để rèn luyện thân thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK