Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi lên xe, Strzyga ngồi phía trước lái xe, cô lau mồ hôi trên trán, nói: “Tối về để chị giúp em tắm nha.”

“Khụ khụ… .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bị Học Sinh Tỏ Tình Phải Làm Sao Đây?
2. Ly Hôn Có Vẻ Khó
3. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
4. Đám Bạn Trai Đồng Thời Cầu Hôn Tôi, Làm Sao Giờ
=====================================

Diễn còn chưa kịp phản ứng thì Strzyga đã bắt đầu họ khan khiến Hứa Minh Tâm chẳng hiểu mô tế gì. “Tôi sẽ sắp xếp người đến giúp cô chủ tắm, cô không cạn lo lắng. “Thế à, thế thì thôi vậy, nhưng nếu như em muốn tắm với chị thì cũng được, trước đây chị cũng thường tắm cùng với bạn thân ấy, chơi vui lắm luôn.”

Hai má cậu thoáng đỏ lên, chẳng hiểu tại sao trong đầu cậu lại hiện ra những hình ảnh… Cậu và Hứa Minh Tâm cùng ngồi trong bồn tắm mặt đối mặt nhau…

Cậu vội vàng lắc đầu, không dám suy nghĩ thêm nữa. “Em có vẻ dễ ngượng quá nhỉ, tất cả đều là con gái cả mà”

“Cô chủ nhà tôi quen làm những việc đó một mình, cảm ơn lòng tốt của cô Minh Tâm.” Strzyga lập tức giải thích. “The à…”

Cô hơi thất vọng, cùng nhau tắm rửa rồi chà lưng đấm lưng cho nhau vui biết là bao nhiêu, đấm bóp là truyền thống văn hóa của nước nhà mà!

Còn lại hai ngày, Hứa Minh Tâm dẫn cậu ra công viên tản bộ, mua cho cậu rất nhiều quần áo đáng yêu.

Dường như cô chẳng hề tiếc bất cứ thứ gì dành cho Diễn, suy cho cùng thì cũng chẳng mấy khi thích một người đến thế, như một công chúa nhỏ cần sự yêu thương.

Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, Diên cảm thấy mình vẫn còn chưa thỏa mãn, vẫn chưa được tận hưởng đủ thì Strzyga đã nghiêm túc nhắc nhở cậu đã đến giờ phải quay trở về rồi.

Bọn họ phải chuẩn bị hết tất cả mọi thứ trước khi bà chủ quay trở về, nếu không hậu quả không thể lường trước được.

Cậu biết mình không thể ở đây mãi như thể được nhưng cũng chẳng biết lần tiếp theo được ra ngoài là khi nào.

Sáng cậu thức dậy cực kì sớm, không đánh thức Hứa Minh Tâm, sợ chào tạm biệt nhau sẽ khiến mọi người đau lòng. “Cảm ơn cậu Cố Gia Huy đã cho chúng tôi ở nhà mấy ngày nay, dịp khác có cơ hội chúng tôi sẽ cảm tạ sau.” Strzyga khách sáo nói.

Cố Gia Huy gật đầu, khẽ híp mắt lại nhìn giản.

Cô bé này cũng không phải là một nhân vật cũng không đơn giản lắm, anh bảo Khương Tuấn điều tra thử nhưng vẫn không thể tra ra được lai lịch của người này.

Cậu cũng nhờ Ôn Thanh Vân điều tra thử, ba ngày. Chẳng có một kết quả nào cả.

Người đó như xuất hiện từ giữa hư không, cực kì bí ẩn. Chắc chắn gia thế sau lưng phải cực kì khổng lồ thì, có thể nhận ra được từ tôi tớ bên cạnh. Strzyga đẩy Diên đi, cậu lưu luyến quay lại nhìn căn nhà sau lưng, cuối cùng cắn răng chuyển tầm mắt đi. Sau khi Hứa Minh Tâm tỉnh giấc thì chỗ nằm bên cạnh đã trống rỗng

Cô dụi mắt, phát hiện trên tay có thêm một thứ.

Đó là một huy chương trông có vẻ khá là cổ kính, hoa văn trên đó đã mờ đến mức không thể nhìn thấy được nữa, chữ cái cũng không thể nhìn ra được.

Nặng trịch, cảm giác cầm nên tay có sự nặng rõ rệt.

Đây là cái gì thế không biết, tại sao nó lại nằm trong tay cô.

Cô đứng dậy xuống giường, phát hiện tủ đầu giường có một tờ giấy, chữ viết trên đó không hề giống chữ của một cô gái, cực kì mạnh mẽ và rắn rỏi: Đây là phần quà tôi gửi lại, cảm ơn bạn đã chiêu đãi tôi trong ba ngày qua. Gia tộc của tôi cũng được xem là dòng họ có tiếng và danh dự ở London, nếu như bạn gặp phải tiền toái gì đó trong cuộc sống thì có thể lấy nó ra, nhưng quý tộc lâu đời ở đây đều nhận biết huy chương này, bọn họ sẽ nể mặt em đôi ba phần, thế nhưng đây là bí mật của chúng ta thôi, bạn đừng nói cho người nào biết, cả người thân thiết nhất bên cạnh, bạn nhớ kỹ chưa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK