Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không có biện pháp nào để thỏa hiệp sao? Nhất thiết phải đầu đến một mất một còn sao?” Hứa Minh Tâm nóng vội hỏi.

Một khi Josh xảy ra chuyện, Cố Trường Quân cũng sẽ gặp nạn.

Tuy răng bên ngoài Cố Gia Huy không thừa nhận tình anh em, nhưng anh ấy vẫn luôn quan tâm đến người anh thứ hai này.

Cố Trường Quân gặp chuyện không may, anh nhất định sẽ đi cứu giúp.

Đến lúc đó người liên lụy chính là anh, rồi không biết còn phát sinh ra bao nhiêu chuyện nữa.

“Có, chờ tin tức bên trong điện truyền ra”

Anh ta lộ ra một nụ cười nhạt, dường như chứa ẩn ý gì đó.

“Có ý tứ gì?”

“Trong điện Thiên Thánh sẽ có một sự thay đổi cứ đợi xem kịch vui đi”

“Phó Minh Tước… Anh rốt cuộc biết được gì rồi?”

Vào lúc Hứa Minh Tâm hỏi câu này, giọng nói như đang run rẩy.

Anh ta như một người chơi cờ, tất cả mọi việc đều nằm gọn trong kế hoạch, giống như cả một bàn cờ lớn đều bị anh ta nắm gọn trong bàn tay.

Khi anh ta đề cập đến việc này, mặt không chút biểu cảm, lông mày cũng không nhíu lại Ngồi trên núi xem hổ đấu Nếu không có lợi ích gì chắc chắn anh ta sẽ không ở đây, ngồi nhàn hạ nhìn nội bộ của bọn họ tranh đấu.

Josh cùng Lance đấu nhau, anh ta sẽ được lợi ích gì?

Cô vắt óc cũng không nghĩ ra, chỉ cảm thấy Phó Minh Tước là người vô cùng nguy hiểm.

So với Cố Gia Huy còn nguy hiểm hơn, so với Cảnh Nguyệt Tây còn đáng sợ hơn..

Cô thật sự muốn tránh xa anh ta.

Cô theo bản năng lùi về phía sau từng bước, khiến cho khoảng cách hai người mỗi lúc một xa.

“Anh lại định tính kế gì? Tôi có phải một quân cờ trong bàn cờ của anh không? Anh giống với Lance, biết Josh không có bùa hộ mệnh, liền nhân cơ hội định giở trò”’ “Anh có thể tự do ra vào ở đây, hẳn phải là một người có năng lực. Anh cũng không phải đàn em của bất kỳ ai, anh muốn làm gì thì có thể làm cái đó. Anh…Rốt cuộc muốn gì?”

“Những chuyện tôi là, chỉ vì một người.”

Phó Minh Tước thẳng thắn trả lời, không hề có ý định giấu diếm.

“Ngọc Diệp?”

Anh ta gật đầu.

“Chị ấy đã chết rồi!”

“Cô ấy không chết, cô ấy còn sống, tôi có thể cảm nhận được hơi thở của cô ấy. Tôi cố gắng lưu giữ thân xác của cô ấy để chờ một ngày nào đó linh hồn của cô ấy quay lại, một ngày nào đó, cô ấy sẽ dùng một phương thức đặc biệt nào đó để xuất hiện trước mặt tôi”

Phó Minh Tước nói một cách chắc chẳn.

“Anh điên rồi, anh là đang hoang tưởng, anh nên đi gặp bác sĩ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK