Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, Cố Gia Huy đang bày tỏ rõ thái độ của mình.

Tôi là người cuồng vợ, tôi là người chiều vợ, các người không vừa mắt với Hứa Minh Tâm thì tôi cũng khó chịu với các người, có gan thì tới đánh tôi này…

Đây chính là thái độ của anh.

Rất mạnh mẽ, rất bá đạo, không cho người ta chút đường lui.

Đúng là tam sao thất bổn, mà tam sao này lại còn là đốt cho Hứa Minh Tâm nữa, bọn họ không chỉ sợ Cố Gia Huy, mà ngay cả Hứa Minh Tâm được đưa tới này cũng sợ nốt. Sau này nếu như có gặp thì nhất định phải khách sao, không dám nói lời linh tinh.

“Vậy…. Vậy quan điểm thứ ba của tôi thì sao?” Giám đốc Triệu không còn hùng hổ như vừa nãy nữa, ông ta cẩn thận hỏi.

Hai điểm đầu tiên đã được nói, nhưng điểm thứ ba vẫn chưa được nói ra.

“Bây giờ Hứa Minh Tâm và gia đình nhà họ Hứa đã không còn bất cứ quan hệ nào, không thành lập vào ngày thứ ba, ai dám nói “không”, chính là kẻ thù của Cố Gia Huy tôi.”

Câu nói cuối cùng, lạnh lùng từ miệng thốt ra, khiến cho người ta kinh ngạc.

Làm kẻ thù của Cố Gia Huy, vậy chẳng khác nào là kẻ thù của tập đoàn Cổ Linh và tập đoàn J&C sao?

Không ai là kẻ ngốc, tự nhiên sẽ suy nghĩ đến trọng lượng của lời nói này, sau này thêm lần nữa cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.

“Hiểu rồi, hiểu rồi.” Tất cả mọi người đều rối rít hùa theo.

Cố Gia Huy cũng làm rõ, tập đoàn này sau này sẽ giao cho Cố An Nhiên, bản thân cũng sẽ không ở lâu.

Đây là việc duy nhất anh có thể làm cho anh hai.

Hội nghị kết thúc, nhóm lão gia này đều rời đi. Cố Gia Bảo cũng đứng dậy rời đi.

Ông không nói nhiều, chỉ là vỗ thật mạnh vào vai Cố Gia Huy.

Đợi đến khi mọi người rời đi, Hứa Minh Tâm thở ra một hơi dài.

Thực là đem cô dọa đến chết rồi, cô thực sự sợ mấy vị lão gia này một lời không hợp liền đứng dậy đánh.

Khi bọn họ tranh cãi, đến đỏ mặt tía tai, nhưng một chút cũng không giống với những cụ già, người nào cũng giống như những chàng trai hai mươi tuổi, nộ khí tràn đầy.

Tất cả các mũi nhọn đều hướng về bản thân, làm cô sợ đến nỗi toàn thân đều căng cứng cả lên.

Bây giờ mọi người rời đi rồi, cơ thể cô cũng dãn ra, yếu ớt vô lực nằm bò trên bàn.

Từ trên người Cố Gia Huy cô muốn đứng lên, cô cần phải ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, cho đỡ sợ, nếu như lúc này có một lon coca lạnh, một ít đồ ăn vặt, thì không còn gì bằng.

Nhưng khi cô vừa đứng lên, người đàn ông liền ôm lấy eo của cô.

“Đi đâu?”

“Em muốn ngồi xuống nghỉ ngơi một chút.”

“Ngồi trên chân của anh không phải là ngồi sao?”

“Kỳ…kỳ cục…”

Hứa Minh Tâm có chút ngượng ngùng nói, cái vị trí này…có chút không tốt, làm cho người ta cảm thấy thẹn thùng.

Cố Gia Huy sau khi nghe xong, nhịn không được bật cười.

Bàn tay lớn của anh nâng lên, trực tiếp nâng cô đặt lên bàn hội nghị, cô sợ tới mức cả người đều run lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK