Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vợ con vẫn còn ở bệnh viện, đứa bé sắp không xong, mà con còn có tâm tư làm loại chuyện đó ở chỗ này sao?”

“Con cũng không phải bác sĩ, con đến đó để làm gì? Con biết mấy người muốn loại bỏ Hứa Minh Tâm, nhưng con trai mẹ thích cô ấy từ rất lâu rồi, không thể để con nếm một chút sao? Nếu không, sẽ rất đáng tiếc!”

La Thanh Nhã nghe lời hoang đường vậy thì tức giận đến mức đập vào đầu cậu ta.

“Con sớm muộn gì cũng bị phụ nữ chơi đùa đến chết ở trên giường, làm sao mẹ lại nuôi ra đứa con trai như con vậy chứ? Bố con mà biết, nhất định sẽ đánh chết con!”

“Không phải con còn có mẹ nữa sao? Con biết mẹ chắc chắn sẽ thương con chịu đòn, nhất định sẽ giúp con ứng phó với bố đúng không?”

La Thanh Nhã cũng thông minh, rất xứng với Cố Triệt, nhưng lại… chiêu chuộng con cái!

Từ nhỏ đến lớn, chị ta đều không đành lòng nhìn Cố Tử Vị chịu khổ, mỗi khi Cố Triệt muốn giáo dục cậu ta, thì đều bị chị ta ngăn lại.

Dù sao lần này Hứa Minh Tâm cũng không chạy thoát, nếu con trai thích thì cứ để cho con trai của chị ta sung sướng cũng có sao?

“Vậy con nhanh lên một chút, bố con đang chạy về đấy. Sau đó xử lý sạch sẽ một chút, biết nói thế nào không?”

“Biết biết, Hứa Minh Tâm đẩy vợ con, hại con của con, vì để giải vây tội danh, nên có ý đồ dùng sắc dụ dỗ con giúp đỡ. Mà con uống rượu, nên ý thức không rõ, là người không biết thì vô tội… Đúng không?”

Cố Tử Vị vừa cười vừa nói, dù sao đây cũng là màn kịch thường ngày của cậu ta, lại có La Thanh Nhã giải quyết tốt hậu quả, nên cậu ta cũng không e ngại cái gì.

La Thanh Nhã nhìn bộ dáng như vậy của cậu ta, thì bất đắc dĩ cười cười, chọc chọc đầu cậu ta.

“Chỉ con thông minh, giỏi ăn nói.

Con nhanh lên một chút, mẹ canh ở dưới lầu cho con.”

“Cảm ơn mẹt”

Cố Tử Vị hưng phấn không thôi.

Sau khi đóng cửa, cậu ta xoay người nhìn Hứa Minh Tâm trên giường, lộ ra nụ cười thô bỉ.

“Người đẹp, tôi tới đây!” Cậu ta đã mơ ước lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể đạt được mong muốn…

Hứa Minh Tâm cảm thấy thân thể kia lại xít tới gần, trái tim cô run rẩy.

Cô ra sức giãy dụa, nhưng lại bị cậu ta chế trụ hai tay dễ như trở bàn tay, rồi kéo cao qua đỉnh đầu.

Cô chỉ cảm thấy ngực mát lạnh, quần áo nát vụn rớt xuống đất.

“Thật là thơm, Cố Tử Vị tôi dù đã duyệt vô số phụ nữ, không nghĩ tới vẫn còn có cực phẩm như thế! Cô hà tất phải theo chú ba của tôi, không bằng cô theo tôi, tôi sẽ ly hôn cùng Hứa An Kỳ để cưới cô! Tôi cam đoan, vinh hoa phú quý của nhà họ Cố cô đều có thể hưởng thụ, cô chính là mợ Cố ngồi trên cao, thật tốt!”

“Cố Tử Vị, hôm nay anh dám đụng vào tôi, tôi thề tôi cho dù chết, tôi cũng sẽ biến thành hồn ma trả thù anh!”

Cô ra sức nói, nghiến răng nghiến lợi.

Cố Tử Vị nghe vậy nhưng không hề sợ hãi.

Hiện tại cô chính là thịt cá nằm trên thớt mà vẫn dám kiêu ngạo sao?

Tuy nhiên, cậu ta thích tinh thần mạnh mẽ này trên người cô, thú vị!

Cố Tử Vị ngửi được hương vị trên người cô, liền bén nhạy phát hiện ra cô vẫn sạch sẽ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK