Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy nhiên, anh tiến lên một bước, thì Hứa Minh Tâm lại lùi một bước.

Anh khẽ cau mày.

“Minh Tâm”

Anh đang đọc vang tên cô, giọng nói trầm khàn, mê người.

“Anh thực sự là anh Gia Huy?”

Cô nghẹn ngào hỏi.

Cô kiềm nén không rơi nước mắt, nhưng nước mưa đã làm ướt cả mặt cô.

“Đương nhiên là anh”

“Thật sao? Anh Gia Huy khi nào thì mới chịu để em yên, khi nào thì đóng cửa để em không tìm thấy, khi nào khiến em sợ hãi như vậy?”

“Ban đầu rõ ràng là đã nói, sướng khổ có nhau,nên cùng danh dự cùng hố thẹn. Dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta sẽ cùng chia sẻ.

Nhưng anh bây giờ thì sao?”

Giọng nói của cô nhỏ và trầm lắng, và có chút gì đó mông lung qua bức màn mưa.

Tuy nhiên, anh nghe rõ giọng nói đau lòng của cô.

Anh không quản bảy ba hai mốt, trực tiếp sải bước về phía trước.

Cô lùi về sau mấy bước, cũng không nhanh bảng anh.

Trong chớp mắt đã bị anh ôm chặt trong tay.

Cô muốn giấy dụa khó khăn, nhưng giọng nói yếu ớt của Cố Gia Huy lại truyền đến bên tai cô: “Quả thật có chuyện. Anh đến bệnh viện. Sức khỏe chỉ có chút vấn đề nhỏ, nhưng bác sĩ làm ầm lên rồi tiêm thuốc mê cho anh”

“Anh hiện tại còn chưa hoàn toàn tiêu tan tác dụng của thuốc, nếu như em đẩy anh ra, anh nhất định sẽ không cản nổi em”

“Nhưng… em sẽ không đẩy anh ra chứ?”

Giọng anh khàn khàn, suy tư miên man bên tai, như đang dỗ dành.

Hứa Minh Tâm không biết là tức giận hay là buồn bực, trong lòng tràn đầy lời nói của anh.

Sức khỏe có chút vấn đề.

Vấn đề gì?

“Anh… anh bị sao vậy?”

“Đêm qua anh ngủ không ngon, lo lắng trước ngày cưới. Sau hai năm chờ đợi, anh đột nhiên có thể cưới em, nhưng anh cũng không muốn vì vui quá mà đâm ra lo được lo mất, cuối cùng, anh đã tự đến bệnh viện, vốn dĩ chẳng có bệnh gì to tát cả, nhưng bác sĩ lại cho anh uống thuốc an thần và gây tê cục bộ khiến anh bây giờ cảm thấy không có chút sức lực”

“Có lẽ anh phải dựa vào em, em ôm anh đi, đừng để anh ngã xuống”

Hứa Minh Tâm nghe xong, bàn tay nhỏ bé trong tiềm thức ôm chặt lấy eo anh, cảm giác được sức mạnh của thân thể anh dần dần đè lên.

Cô không biết có nên tin lời anh nói hay không, lo lăng tiền hôn nhân, thật sao?

Cơ thể cô vừa ướt vừa lạnh, cơ thể anh rất ấm, sưởi ấm cho cô từng chút một.

“Vậy thì… làm sao anh tìm được nơi này?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK