Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Ưu tức giận nói, cô ta cũng quên mất đây chính là mánh khóe mà sáng nay cô ta mới dùng xong, còn Hứa Minh Tâm cũng chỉ là nhìn quả bầu vẽ ra cái gáo mà thôi.

Thím Ngô nghe thấy thế thì nói: “Anh Cố này không phải là người bình thường đây, anh ta chính là cậu ba nhà họ Cố tiếng tăm lừng lẫy ở Đà Nẵng đó, đó là những người nhà giàu đấy con ạ, không phải là nơi mà con có thể bước vào đâu. Con vẫn nên ngoan ngoan thật thà ở nhà đi làm đi sau đó tìm một người tương xứng với mình rồi gả cho người ta.”

“Mẹ, sao mẹ lại không có chút chí khí nào như vậy chứ? Mẹ không ôm hy vọng thì cũng không thể đả kích sự tích cực của con gái như vậy chứ! Mẹ không thấy hôm nay anhGia Huy đối xử với con rất ân cần hay sao? Hơn nữa, người chị em đó của mẹ cũng là mẹ ruột của anhGia Huy, không phải đều xuất thân từ những nơi nhỏ bé bần hàn hay sao?

Bà ấy có thể gả vào nhà giàu, vậy tại sao con lại không thể?”

“Nếu như ban đầu mẹ cũng đi học chuyên ngành hộ lý cùng bà ấy thì nói không chừng cũng có thể gả vào nhà họ Cố, lúc ấy con chính là tiểu thư nhà giàu rồi.”

“Đừng có nói linh tinh, những lời này mà để bố con nghe được thì chỉ có xong đời. Bớt ở đó nằm mơ giữa ban ngày đi, ngày mai bọn họ đi thắp hương xong sẽ đi ngay, con đừng có mà hành động hàm hồ. Cũng không còn sớm nữa rồi, mau vê phòng đi ngủ đi.”

Thím Ngô không hề ủng hộ con gái mình một chút nào, bà ấy sợ cô ta suy nghĩ hão huyền.

Dù gì thì Cố Gia Huy cũng không phải là người cô ta đắc tội được, còn có cô Hứa Minh Tâm kia nữa cũng là một cô gái nhà giàu có tiếng tăm thật sự.

Bọn họ có thể ở lại đây, nhận một phần nhân tình của bà đã là tốt lắm rồi, sau này nếu muốn nhờ vả gì thì cũng thuận tiện hơn.

Thím Ngô quay người rời đi, nhưng Ngô Ưu vẫn không cam tâm.

Vừa nghĩ tới sự dịu dàng trước kia mà Cố Gia Huy dành cho mình thì cô ta liên đỏ mặt.

Chắc chắn là Cố Gia Huy có thiện cảm với cô ta, nếu không sao có thể đối xử với cô ta tốt như vậy được?

Còn cái cô Hứa Minh Tâm đó mới là loại phụ nữ không biết xấu hổ, ỷ vào việc có chút quan hệ với nhà họ Cố nên mới mặt dày như vậy, đuổi từ nội thành theo tới tận đây.

Đúng là đồ không biết xấu hổ, còn đòi học theo cô ta nữa chứ!

Cô ta không tin là cô ta không đấu lại Hứa Minh Tâm.

Ngay tại lúc cô ta đang tức tối không thôi thì không ngờ điện thoại đột nhiên reo lên, là một số điện thoại lạ gọi tới.

Cô không hề do dự mà tắt đi luôn nhưng đối phương vẫn không chịu bỏ cuộc, lại gọi thêm một cuộc nữa.

Cô ta tắt máy liên tục mấy cuộc, cuối cùng cũng không thể chịu được nữa, mất kiên nhẫn nghe điện thoại.

“Anh là ai thế?”

“Dám tắt điện thoại của ông đây, emn cô muốn chết à?”

Đầu dây bên kia điện thoại truyền tới một giọng nói khủng bố, đáng sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK