Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Tạ Quế Anh mới lên tiếng, lo lắng nói: “Buổi trưa bà chủ nghỉ ngơi, mơ thấy ác mộng, mơ thấy cậu bị hồ ly tinh quấn lấy, suýt chút nữa mất mạng. Sau khi tỉnh lại thì phát điên tìm cậu nên biến thành thế này”

“Bà chủ, bà vẫn còn nhớ hồ ly tinh kia có dáng vẻ thế nào không?”

“Tôi nhìn thấy tôi nhìn thấy con hồ ly tinh đó, cô ta gầy nhỏ, nhìn rất vô tội, nhưng thật ra tâm địa rất hung ác. Con trai, trái tim của nó là màu đen, con nghe lời mẹ, mau chóng đuổi cô ta đi, cô ta sẽ làm hại con đấy”

Người mà bà ta nói chính là Hứa Minh Tâm.

Cố Gia Huy nhíu mày, mẹ anh là một người bệnh, sao lại mơ thấy một chuyện kỳ lạ như vậy, giống như bị trúng tà vậy.

“Mẹ, Hứa Minh Tâm không phải hồ ly tinh, cô ấy là vợ của con, mẹ hiểu nhầm cô ấy rồi”

“Cái gì, con lấy một con hồ ly tinh sao?” Bà chủ trừng to mắt, trong mắt tràn đầy không thể tin nổi.

“Con… con ly hôn với cô ta, đuổi nó ra khỏi nhà. Nếu không… nếu không mẹ sẽ chết trước mặt con”

Bà chủ nhìn xung quanh, vậy mà lại lao nhanh vào tường.

Mọi người vội vàng kéo lại, nhưng vẫn bị đập vào một chút, trán bị bầm tím.

Bà chủ trực tiếp quỳ xuống.

Bà ta gào khóc: “Con trai… mẹ cầu xin con, cách xa người phụ nữ kia, mẹ sẽ không hại con đâu. Cô ta sẽ hại con, cô ta là yêu tỉnh, cô ta không rõ ràng.”

“Cô ấy không ph: Cố Gia Huy đang chuẩn bị giải thích, nhưng lại bị Cố Trường Quân ngăn lại.

“Gia Huy, em không thể kích thích mẹ nữa, nếu không hậu quả sẽ không thể ngờ được đâu. Em đồng ý với mẹ đi, trước tiên an ủi mẹ, lẽ nào em muốn mẹ thật sự đập đầu vào tường sao?”

“Con à, bố biết trong lòng con không dễ chịu, nhưng mẹ con là người bệnh mà”

Cố Gia Bảo cũng vô cùng khó xử.

Không ngờ chuyện lại biến thành thế này, không hề báo trước.

Tạ Quế Anh cũng mong đợi nhìn Cố Gia Huy.

Mà anh lại cũng đang nhìn mình.

“Cho mẹ uống thuốc an thần”

“Gia Huy, em làm cái gì vậy? Thuốc an thần không tốt đối với tinh thần của người bệnh. Mẹ đã lâu rồi không tiêm r “Bây giờ mẹ cần được bình tĩnh lại, cho dù mẹ có là người bệnh, là mẹ của em, em cũng không thể nào lừa dối bản thân. Nói ra lời như vậy, là không có trách nghiệm đối với vợ em”

“Em… cũng không phải thật sự bảo hai người ly hôn, em nói một câu lấy lệ thì có làm sao đâu chứ?”

Cố Trường Quân tức giận nói.

“Nếu như mẹ bảo anh không đợi.Josh nữa, anh cũng nguyện ý sao?”

“Chuyện này không giống nhau”

“Theo như em thấy, chính là một. Anh có nguyên tắc của anh, không thể nhường bước, em cũng có. Em không thích hợp ở đây, đợi mẹ tỉnh táo lại một chút, em lại đến thăm mẹ”

Cố Gia Huy nắm chặt tay, đối xử nghiêm khắc với bà chủ, trong lòng anh cũng rất khó chịu Nhưng anh biết, bên cạnh mẹ có rất nhiều người chăm sóc.

Mà người phụ nữ của anh, đang ở cửa buồn rầu.

Bây giờ anh không thể đứng bên cạnh cô ở cùng cô thì thôi đi, còn nói những lời trái lương tâm làm tổn thương cô.

Cho dù là giả dối, anh cũng không nói được.

Anh sải bước quay người rời đi, sắc mặt Cố Trường Quân trở lên khó nhìn.

Mà Tạ Quế Anh, trong mắt cô ta hiện lên tia ác độc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK