Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ sáng mọi người đã bận rộn chuyện hôn lễ, bây giờ lại chạy vội tới bệnh viện, chẳng có tí thời gian nào để nghi ngơi. Hứa Minh Tâm nhìn Bạch Thư Hân sắc mặt tái nhợt trên giường bệnh, cầm chặt tay cô ấy.

Thư Hàn yêu thầm nhiều năm như vậy chắc trong lòng cũng đau khổ lắm.

Chuyện tình cảm thì cô không thể phán định ai đúng ai sai.

Chỉ mong rằng ba người họ có một kết thúc đẹp.

Nhưng…

Hai lựa chọn một kết quả, ai sẽ là người đi tới cuối cùng? Một người là bạn thân thiết của cô, tuy chỉ mới quen trong trường đại học nhưng tình cảm lại cực kì sâu đậm.

Một người khác là em gái chồng tương lai của cô, thời gian quen biết ngắn hơn nhưng tính tình Cố Yên cực kì sáng sủa và mạnh mẽ khiến con người ta cực kì khó quên, nhin một lần đã nhớ kỹ.

Hai người đều xuất sắc như thế, một người là đời sau của một tưởng tài, mog65 người là con nhà trâm anh thể phiet.

Nếu cô là Lệ Nghiêm thì chắc cũng rất khó để lựa chọn. Hứa Minh Tâm cũng gặp phải khó khăn, cô không biết minh nên bệnh ai và bỏ ai, chọn người nào thì cũng là sự tàn nhẫn với người còn lại, cô cũng không thể bảo đảm mình sẽ công bang “Thư Hàn… Tớ cũng không biết mình nên làm cái gì bây giờ, tớ cũng thấy mông lung lầm..” Hứa Minh Tâm thì thào nói. Bấy giờ thì Lệ Nghiêm đã chạy tới lễ đường nhưng nơi đó đã không còn bóng người. Cả lễ đường đây khách khứa hoa tươi, bây giờ… Chỉ còn mỗi mục sư đang don dẹp đồ đạc.

Suy cho cùng ông ấy cũng là người ngoài, ông ấy từng tham gia rất nhiều lễ cưới nhưng đây là lần đầu tiên ông ấy làm chứng cho một lễ cưới đặc biệt thế này.

Lệ Nghiêm năm lấy cánh tay ông ấy hỏi: “Cô dâu đi đâu rồi..”

“Cô dâu đã theo người nhà họ Cổ đi rồi, lúc đi cô ấy khóc đau lòng lam..”

Mục sư cũng cảm thấy không đáng cho Cố Yên, bẽ mặt trước bao nhiêu khách khứa thế này, lại còn là con gái nữa thì làm sao chấp nhận được?

Chi trong nửa ngày, tin tức chủ rể bỏ chạy khỏi lễ cưới đã được lan ra khắp nơi.

Lệ Nghiêm nghe thể thì tim lại bị bóp nghẹn, anh ta xoay người định rời đi, anh ta phải đến nhà họ Cố tìm Cố Yên.

Anh ta muốn gặp được cô!

Anh ta còn chưa đi xa thì đã bị mục sư gọi lại.

“Anh Lệ Nghiêm, tôi là người chứng hôn, hôm nay tôi đã tuyên the rồi nhưng anh… Lại phản bội lời thế, anh sẽ bị thượng để trách phạt.”

Lệ Nghiêm nghe ông ấy nói thì lập tức lảo đảo. Anh ta… Phản bội lời thề với thượng đến.

Đúng là phải phạt.

Lệ Nghiêm đi không quay đầu lại, anh ta đi tới nhà cũ nhà họ Cổ.

Bảo vệ cửa nhìn thấy Lệ Nghiêm thì cực kỳ tức giận.

“Tôi muốn gặp Cố Yên, phiền toái chú vào thông báo cho cô ấy”

Nhưng người ra tới không phải Cố Yên, mà là Cố Gia Huy “Gia Huy, bây giờ Cố Yên thế nào rồi?”

Anh ta nhìn Cố Gia Huy, vẻ mặt anh âm u như ác ma bước ra từ địa ngục.

Cố Gia Huy đi tới, lười nói mấy người vô bổ nên nhanh chóng siết chặt tay và vung nằm đấm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK