Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Minh Tâm quay đầu sang chỗ khác, cố tránh khỏi bàn tay anh rồi nói: “Chuyện này không liên quan đến anh.”

“Có chuyện gì vậy? Nói cho anh nghe đi.”

Mặc dù Cố Gia Huy cũng đã thầm đoán được rồi, nhưng anh vẫn muốn nghe đích thân Hứa Minh Tâm nói cho mình nghe.

“Không liên quan đến anh.”

“Không liên quan đến anh thì liên quan đến ai? Ông đây là người đàn ông của em!”

“Anh là người đàn ông của em hả? Vậy anh đã làm gì với em? Cứ gặp chuyện không vui là xóa trí nhớ của em hả? Anh đã hỏi ý kiến em chưa? Anh chẳng nói chẳng rằng gì với em, tự tiện quyết định mọi chuyện. Chúng ta đã đính hôn rồi, là chồng chưa cưới, vợ chưa cưới của nhau, nhưng em vẫn là em là một cơ thể độc lập có suy nghĩ và hành động của riêng mình. Sao anh lại tự ý đưa ra quyết thay em? Anh có quyền gì chứ!”

Hứa Minh Tâm vừa nghĩ đến những uất ức mà mình đã gặp lúc này thì hốc mắt lại cay xè.

Cô vẫn luôn đau khổ chịu đựng, cố đợi anh về.

Anh đến chậm cũng được, ít ra thì cô vẫn còn sống, vẫn còn sống yên ổn là đủ rồi.

Đúng là ký ức đó rất đau khổ, nhưng cô không muốn quên đi.

Ác mộng rồi cũng sẽ qua đi, cô không sợ chút nào.

Nhưng sao anh lại tự tiện đưa ra quyết định, muốn cô phải quên đi mọi chuyện?

Cố Gia Huy nghe vậy thì chỉ thấy tim mình nhói lên, anh ôm cô vào lòng.

“Anh xin lỗi, tại anh tính toán không cẩn thận. Anh biết là Cố Tử Vị… nó ép em, anh sợ em…”

“Anh sợ em làm sao?”

“Anh sợ rằng em sẽ sợ, không chịu đựng được.”

“Nếu không phải vậy thì sao em biết được em thích anh đến mức thà chết chứ cũng không muốn ngủ với người khác chứ! Đúng là nên nhân nhượng vì lợi ích chung, nhưng có một số chuyện không thể nhân nhượng…”

“Anh thà rằng em tình nguyện nhân nhượng vì lợi ích chung còn hơn.”

Anh khẽ hôn lên môi cô, không hôn sâu, chỉ đủ để chặn miệng cô lại mà thôi.

Cả người cô run lên, hơi thở cũng trở nên hỗn loạn.

Thà cô nhân nhượng lời ích chung là vì sao cơ?

Một lúc lâu sau, hai đôi môi mới tách nhau ra, Cố Gia Huy ôm chặt cô vào lòng mình.

“Đồng ý với anh, dù sau này có chuyện gì đi chăng nữa thì cũng đừng nghĩ đến cái chết nhé?”

“Nhưng em sợ em không còn trong sạch…”

“Không sao, chỉ cần em còn sống thì những thứ khác anh đều có thể tha thứ được hết. Miễn là em không có chuyện bất trắc gì, nếu em không còn nữa thì anh phải làm sao đây? Em có bao giờ nghĩ đến…”

“Không có em thì anh vẫn sẽ sống tốt thôi.”

Hứa Minh Tâm rúc vào lòng anh, buồn buồn nói.

Trên đời này, dù là ai chia tay ai thì sau này người đó vẫn có thể sống tiếp, trái đất vẫn sẽ tiếp tục quay đều như bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK