Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Linh hiện tại đang toàn lực đối phó với Lucia De Kettering, mà lúc này Phó Minh Tước thì đang kêu gọi thế lực, điều này không thể không khiến người ta lo lắng Xem ra anh phải nhanh một bước phát triển tập đoàn.J&C, không được đi tìm Ngôn Dương hợp tác.

Thời gian nửa năm, là đủ rồi.

Giờ phút này Cố Gia Huy đem lại cho người ta cảm giác như là bảo kiếm giấu trong vỏ, lưỡi kiếm được thu liễm lại, chuẩn xác là sắp thành nô lệ cho vợ, vì vợ mà từ bỏ tất cả, cam tâm tình nguyện buông bỏ mọi thứ, cả ngày cũng không đi đến tập đoàn làm việc Trên thực tế, mỗi ngày Khương Tuấn đều bí mật gửi công việc qua email, chỉ là anh chưa bao giờ ra mặt tham dự cuộc họp, tất cả đều hoạt động trong bí mật, làm người đứng sau tấm màn mà thôi.

Mặc kệ đối phương nghỉ ky như thế nào, chỉ cần không bắt được cán, anh sẽ không lo ngại gì cả.

Đều là dùng mưu kế, chỉ là xem ai đạo cao một trượng, ma cao một thước mà thôi.

Trung tâm mua sắm.

Cố Yên không kiên nhẫn nhìn người đi cùng phía sau, hung hăng nhíu mày: “Người này bị cái gì vậy, vì sao luôn cứ đi theo cậu?”

“Là người bố tôi phái tới… Sợ tôi chạy loạn khắp nơi, làm Cố Gia Huy loạn ấy”

Hứa Minh Tâm đau đầu đỡ trán, tràn đầy oán niệm nói “Bố tôi cũng là một người rất ích kỷ đó!”

Đúng đúng đúng, đã bao nhiêu tuổi rồi, lo lắng như vậy cũng thật quá cứng nhắc Cố Yên nhịn không được thở dài, thật sự là càng già càng nhàn rỗi.

“Tôi thật sự không muốn ăn bữa cơm dành cho phụ nữ mang thai, muốn ăn cái gì khác…”

“Chuyện này cũng dễ mà, chỉ là một người vệ sĩ mà thôi. Cậu chờ tí nhé, ở dưới lầu có một phòng khám nhỏ”

“Cậu định làm gì thế?”

“Để cho anh ta ngoan ngoãn ngủ một giấc”

Cố Yên cười ranh ma nói Cô ấy lấy một loại thuốc gây mê, là một bác sĩ quân đội, khả năng bản tỉa cũng tương đối chuẩn.

Với một khẩu súng lục đồ chơi, vậy mà cũng có thể bắn thuốc gây mê chính xác vào cổ của một người Người đàn ông cảm thấy cổ đau, theo bản năng sờ soạng một chút, liền phát hiện có kim tiêm.

“Mợ… Mợ chủ…”

Lời nói còn chưa nói xong, thì người đã ngã xuống.

Cố Yên vội vàng đỡ lấy, đặt ở trong nhà vệ sinh.

Cố Yên còn rất trượng nghĩa dẫn cô đi ăn lẩu, nhưng mà… Đó là nồi lẩu uyên ương Cho nên bản thân chỉ có thể ăn một nửa bên phần nước canh xương heo hầm.

“Tôi muốn ăn cay”

“Không thể, phụ nữ mang thai không thể ăn quá cay quá kích thích, tôi là bác sĩ, không thể biết sai còn cố phạm sai. Cậu được nâng niu ở trong nhà, nếu cậu có xảy ra chuyện gì, tôi cũng không gánh nổi trách nhiệm”

“Tôi không có…”

Tôi không có thai!

€ô chỉ có thể kêu rên trong lòng, lại không dám nói ra, chỉ có thể nhịn lại.

Haizz, có ăn là tốt lắm rồi, làm người đừng nên quá tham lam nha.

Cô yên lặng nhìn Cố Yên ăn đến đầu đầy mồ hôi, từ nồi lẩu cay ăn đến kem, lại uống một ly nước ép xoài lạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK