Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được. Trừ việc này ra, anh còn lời nào muốn nói với em không?” Cô ta dường như đặt hết dũng khí và tự tôn vào câu hỏi này. Đối với cô ta mà nói, bản thân cô ta đã hết lần này đến lần khác thỏa hiệp anh, cho anh cơ hội. Tất cả sự kiêu ngạo và lòng tự tôn của cô ta đều liên tiếp bị sụp đổ trước mặt anh.

“Cóz’ Anh khẽ thốt ra một từ duy nhất khiến lồng ngực cô ta nảy lên, cảm giác hồi hộp pha chút kích động mong chờ.

Lueia vội hỏi: “Là gì?”

“Đừng làm hại đến Hứa Minh Tâm, cũng đừng đối đầu với tôi. Tôi không tham dự vào đấu đá nội bộ của Kettering, tôi cũng không hi vọng có người phá hoại việc làm ăn của chúng ta, vừa phải thôi, đây là lời tôi muốn gửi đến cô và Lance”

“Anh… anh chỉ muốn nói những lời này với em sao? Anh đang cảnh cáo em ư?” Lucia cau mày lạnh lùng nhìn anh, không chấp nhận được những lời anh vừa nói. Anh vậy mà lại vì Hứa Minh Tâm mà cảnh cáo cô ta?

“Đúng vậy, lần này tôi tạm thời chấp nhận rằng sự việc lần này chỉ do Carol một mình gây ra.

Nhưng nếu như còn tiếp tục xảy ra chuyện như vậy thì đừng trách tôi không khách khí. Cho dù là người bên trong Kettering tôi cũng sẽ không bỏ qua, cùng lắm cá chết lưới rách. Tôi lại càng thích bắt đầu lại từ đầu!”

“Anh vì người phụ nữ đó mà không màng mọi thứ như vậy sao?”

“Đúng vậy!”

“Ngay cả tính mạng của anh cũng không cần à?” Lucia nhấn mạnh từng chữ.

“Đúng vậy!” Anh đáp ngắn gọn, không chút do dự rồi cứ thế dứt khoát bước đi. Luoia ngơ ngẩn nhìn bóng lưng anh khuất đần rồi biến mất, trái tìm cô ta như bị hàng vạn mũi tên xuyên thấu, tan nát cối lòng.

Lúc này Carol bỗng từ đâu chui ra, đứng sau lưng Lucia cung kính nói: “Tạ ơn cô ba đã cứu giúp, sau này tôi nhất định nghe theo mọi sự sai bảo của côI” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Tôi lấy mạng ông làm gì, tôi chỉ muốn lấy mạng Hứa Minh Tâm. Nếu như ông không nghĩ ra một kế sách hoàn mỹ vừa có thể giết chết Hứa Minh Tâm vừa không liên luy tới Kettering thì tôi phanh thây ông ra!”

Cảm xúc Lucia có hơi điên cưồng, hất đổ tách trà xuống đất.

Tiếng gốm sứ quý giá rơi xuống đất vang lên, lập tức vỡ thành nhiều mảnh.

Gương mặt xinh đẹp của cô ta lúc này nhăn nhó đến đáng sợ.

Ngôn Minh Hi nói: “Cô chủ, không cần phải giết Hứa Minh Tâm! Tôi có một kế sách này, không biết cô chủ có hứng nghe không?”

“Mau nói!”

Ngôn Minh Hi nghe xong, nhìn xung quanh, phát hiện có không ít người giúp việc bèn bước lên rồi nói nhỏ bên tai cô ta.

Lucia nghe Ngôn Minh Hi nói xong, cau chặt mày lại, hiện vẻ chấn động trong mắt.

“Ông nói thật chứ?”

“Thật hơn cả sự thật thưa cô! Đây là bệnh di truyền, gene lặn, nói không chừng sẽ phát tác.

Cho dù Cố Gia Huy có thích Hứa Minh Tâm đến đâu đi nữa thì cũng phải có mạng mới thích được! Nếu như người chết rồi thì mọi thứ cũng trở.

nên vô nghĩa. Tôi đã tìm được tin tức chuẩn xác nhất, Cố Gia Huy mấy năm nay vẫn luôn nhờ quan hệ tìm kiếm, nhưng mãi không tìm thấy”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK