Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Toàn thân Ôn Mạc Ngôn cứng đờ, đột nhiên không kịp phòng ngự.

Đôi tay nhỏ của cô còn mạnh mẽ đặt trên mu bàn tay của mình, bàn tay mềm mại ấm áp như vậy, như là đang trêu chọc trái tim anh.

Cách lớp quần áo, anh cũng có thể cảm nhận được độ ẩm cuồn cuộn không ngừng truyền đến trên người cô.

Độ cong mơ hồ kia, cùng với làn hơi mơ màng, khiến anh có hơi rung động.

Anh…Anh đang nghĩ bậy bạ sao?

Anh sợ tới mức cả người run lên, nhanh chóng lấy tay ra.

Bạch Thư Hân bị hành động hất tay đột ngột của anh làm cho hoảng sợ, nói: “Anh bị sao vậy?”

“Không, không có gì.”

“Ôn Mạc Ngôn, thật ra anh không mang mắt kính cũng rất đẹp, độ cận thị của anh rất cao sao?”

“Không, không cao, chỉ là thói quen.”

“Nếu như anh không mang mắt kính, khẳng định sẽ có rất nhiều em gái thích anh, người trước người sau nhào tới.”

“Vậy tôi vẫn nên đợi thôi, tôi sợ phiền toái.”

Anh đẩy chiếc mắt kính trên mũi, buồn bực nói.

“Thế nhưng tôi nhìn rất thuận mắt. Ợ.”

Bạch Thư Hân vừa nói, vừa ợ một tiếng thật to. Ở trước mặt Ôn Mạc Ngôn, cô không hề quan tâm tới hình tượng.

Ở trong mắt cô, Ôn Mạc Ngôn chính là chị em tốt!

Là một em gái cẩn thận, tài giỏi, và là một tri kỉ!

Còn cần cô bảo vệ, không có việc gì làm là thích làm việc nhà, trông hoa, nếu ai cưới anh, thật là có phúc.

Khó trách lần nào Cố Cố nhắc đến anh, đều bảo là gả chồng, quả nhiên là nói không sai.

Ôn Mạc Ngôn nghe được lời này, đảo mắt nghiêm túc nhìn cô.

Trong mắt anh, ánh sáng hổ phách hiện lên rực rỡ, trông rất thuần khiết.

“Thật vậy chăng?”

“Đúng vậy, tôi cảm thấy rất đẹp.”

Ôn Mạc Ngôn nghe xong, trực tiếp gỡ mắt kính xuống.

“Thật là đẹp mắt, thật ngoan!”

Bạch Thư Hân nhéo nhéo mặt anh: “Về sau theo chị đây lăn lộn, bảo đảm cho anh ăn sung mặc sướng!”

“Bạch Thư Hân, tôi là một người đàn ông.” Ôn Mạc Ngôn không khỏi nâng cao giọng.

“Rất khó tưởng tượng, anh là một người đàn ông…”

“Em…

Ôn Mạc Ngôn có chút tức giận, đây chính là tính chất nguyên tắc của vấn đề!

Anh đột nhiên ghé sát vào, Bạch Thư Hân cũng không biết né tránh, mũi hai người đều sắp đụng vào một chỗ.

Trên người cô mang theo mùi rượu thơm nồng, trộn lẫn với mùi nước hoa nhàn nhạt, quyến rũ vô cùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK