Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Em gái, em tính toán với cô ta nhiều như vậy làm gi?”

“Để dạy cô ta biết cách làm người. Dương Cường, tôi thay ông dạy dỗ con gái, có sao không? “Không… không sao.”

Dương Cường vui vẻ hòa nhữ, cười nói, “Cô xem, bố có thông minh hơn có rất nhiều. Cô “Nhưng tôi phải nói rõ cho cô biết, cô không thể có cơ hội đó đâu.

“Đừng nhìn tôi như vậy, trông thật khiến người ta ghê tởm. Người biết khoe khoang phô trương quá nhiều, ai mà chẳng biết làm thế, nhưng thực sự động thủ thì có mấy ai? Tôi đã từng thấy rất nhiều những kẻ chỉ như hổ giấy, cũng đã từng thấy quá nhiều kẻ không biết tốt xấu như cô. Loại người như cô ấy, tôi đánh cô cũng là phúc phận của cô rồi. Cô cho rằng Minh Tâm nhà chúng tôi rất thấp kém, rất ti tiện sao? Cô là cái thá gì chứ mà cũng dám sỉ nhục con bé, xúc phạm tôi?”

Quý Thiên Kim vừa nói vừa đánh, cuối cùng Dương Cát Tường đã bị đánh đến sưng vù mặt mũi, trông như một cái đầu heo.

Mà Quý Thiên Kim cũng hơi đau tay, Quý Mặc Nhiên lập tức bước tới đau lòng cầm lấy tay bà ta.

“Em gái, em tính toán với cô ta nhiều như vậy làm gi?”

“Để dạy cô ta biết cách làm người. Dương Cường, tôi thay ông dạy dỗ con gái, có sao không? “Không… không sao.”

Dương Cường vui vẻ hòa nhữ, cười nói, “Cô xem, bố có thông minh hơn có rất nhiều. Cô nghĩ ông ta không giận sao, nhưng ông là biết kiểm chế. Trong tương lai, nếu nhà họ Dương vượt qua được nhà họ Quý ông ta nhất định sẽ đối phó với nhà họ Quý. Chúng tôi đều hiểu đạo lý hiển nhiên này. Dương Cường, ông không dạy con gái mình biết điều, ông cũng quá đáng quá “Vâng vâng vâng.”

“Đi thôi, tay cũng đau rồi, về nhà phải dưỡng thương cho tốt.”

Quý Thiên Kim quay người lên xe, thái độ vô cùng kiêu ngạo.

Dương Cường thấy mà không giận chút nào, thực sự là không thể đắc tội với bọn họ được.

Ông ta thà đắc tội với Quý Mặc Nhiên, cũng không muốn phi lời với người phụ nữ này, quả thực là quá khủng bố.

Đây cũng coi như lần đầu tiên Cố Gia Huy thấy Quý Thiên Kim ra tay, da đầu anh không khỏi tê dai.

Xong rồi, Hứa Minh Tâm có một người dì mạnh mẽ như vậy, con đường lấy vợ vẫn còn gian nan gập ghềnh lắm đây.

Dương Cường đưa Dương Cát Tường lên xe, nhìn bộ dạng sưng vù như cái đầu heo của con gái, ông ta buồn bã đến rơi lệ.

“Con nhóc này, bố đúng là bị con hại chết rồi. Con ít nói vài câu đi không được sao? Nhất định phải đắc tôi với bà ta, nhìn bà ta đánh con như vậy, con đúng là đáng đời mà”

Huhu

Dương Cát Tường muốn nói gì đó, nhưng một chữ cũng không nói nên lời.

Cô ta đã biết sai rồi, đã biết hối hận rồi, còn chưa được sao?

Lúc này, ở biệt thự của nhà họ Cố.

Bạch Thư Hân nhìn thấy “quả dâu” trên cổ Hứa Minh Tâm liền như nhìn thấy một thế giới mới.

“Hứa Minh Tâm, có phải cậu với Cố Gia Huy đã làm chuyện xấu gì không?”

“Không có!” Hứa Minh Tâm vội vàng nói: “Chỉ là một vết hickey thôi mà, cậu đừng kinh ngạc như thế.

“Minh Tâm, cậu không còn trong trắng nữa. Chỉ là một vết hickey thôi á? Thế như nào mới được coi là quá đáng? Cởi hết quần áo ư?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK