Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thực ra cậu ta biết nước đã đổ đi rất khó thu lại, giết Cố Gia Huy thì Hứa Minh Tâm sẽ rất đau lòng, căn bản sẽ không chấp nhận bản thân.

Dù kiếp trước có duyên sâu đến đâu thì kiếp này cũng sẽ bị hận thù quét sạch.

Cậu ta không biết mình có tin lời Dương Nguyệt nói hay không, nhưng cậu ta biết rằng mình không thể nuốt trôi khẩu khí này, đó là chấp niệm.

Chấp niệm quá sâu, có thể đốt cháy ngọc thạch.

“Tôi chỉ muốn cô ấy sống thật tốt. Còn những chuyện khác tôi không hy vọng xa vời. Thứ tôi không có được thì Cố Gia Huy cũng đừng nghĩ có được. Anh ta là kẻ chủ mưu mọi chuyện. Tôi không hạnh phúc thì anh ta cũng đừng mơ tưởng”

“Ha ha ha” Halley cười càn rỡ.

“Diên, Diên, cậu vẫn luôn rộng lượng, nhưng tôi không biết từ khi nào mà cậu có thù tất báo. Hứa Minh Tâm này thật sự đã thay đổi rất nhiều, không thành vấn đề, tôi rất hài lòng với đáp án của cậu. Tiếp theo là lúc tôi ra điều kiện”

“Tôi có thể dùng toàn bộ Kettering làm tạ lễ”

Diên chưa kịp nói xong thì đã bị anh ta xua tay cắt ngang.

“Tôi không cần Kettering, tôi cần..”

“Cậu”

Anh ta chỉ vào mũi Diên và nói từng chữ một.

Đặc biệt là nhấn mạnh vào từ cuối một cách mạnh mẽ.

Trái tim Diên run lên dữ dội, rượu đỏ bị đổ, quần áo lấm lem lúc nào không biết.

Thời gian dường như đã trở nên đông cứng.

Một lúc lâu sau, Diên mới định thần lại, tránh ánh mắt nóng rực của anh ta nói: “Anh đừng đùa, tôi là đàn ông.”

“Nhưng tôi chỉ thích cậu. Cậu là nam hay nữ, đối với tôi không quan trọng. Tôi chỉ thích Jane De Kettering, đáp án này cậu có hài lòng không? Tôi không cần bất cứ thứ gì, tôi chỉ cần cậu”

“Sau nay anh sẽ là quân vương, anh đang đùa tôi sao?”

“Tôi rất nghiêm túc, tôi sẽ không có vương hậu, tôi sẽ không kết hôn trong suốt quãng đời còn lại của mình. Tôi muốn cậu là người của tôi, là quần thần của tôi. Hậu cung của ông đây chỉ có một mình cậu, được không? Cậu có đồng ý không? Nếu cậu không đồng ý thì cút đi, ông đây không có thời gian để nói nhảm với cậu đâu”

Halley uống rượu cảm giác nóng toát mồ hôi, gió lạnh thôi cũng không tác dụng.

Chủ yếu là những lời này anh ta đã ấp ủ trong lòng không biết bao nhiêu ngày, nhưng cũng không dám bày tỏ ra.

Hôm nay rượu vào cuối cùng đã can đảm nói ra, anh ta thẳng thắn, không phải cậu ta thì không được.

Diên im lặng, nắm chặt lấy chiếc khăn trải bàn, siết chặt.

Cậu ta giật mạnh, tất cả những món ngon nóng hôi hổi rơi xuống đất, bát đĩa vỡ tung tóe.

“Được, đã không thể đồng ý thì không cần nói nữa, ông đây bơi về”

Vừa lúc, hạ hỏa, bình tĩnh một chút.

Halley cũng rất có cốt khí, đi thẳng tới bên cạnh lan can, cởi áo khoác và đồng hồ, sau đó liền chuẩn bị nhảy xuống biển.

Vừa lật qua, không ngờ giọng Diên đã văng vẳng bên tai.

“Được rồi, tôi đồng ý với anh”

“Cái gì? Cậu… Cậu đồng ý với tôi?”

Lần này đến lượt Harlem.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK