Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quý Lưu Xuyên hạ thấp giọng, giả vờ nói một cách bí ấ Hứa Minh Tâm dở khóc dở cười, cô biết räng xuất phát điểm của anh ta chỉ là vì lợi ích của cô.

“Anh…Anh đã kết hôn rồi sao?” Cô hỏi.

Quý Lưu Xuyên nghe vậy thì có chút ngượng ngùng cười cười: “Vẫn chưa có, nhưng anh đang thích một người.”

“Vậy nếu như anh cưới người ta thì anh có quan tâm đến việc nhà mẹ đẻ của cô ấy có mang lại lợi ích gì hay không? Anh có thể đối xử với cô ấy băng cả tấm lòng hay không?”

“Đó là việc đương nhiên! Đó là vợ của anh, nếu anh không cưng chìu thì ai cưng chìu?”

“Cho nên, Cố Gia Huy cũng sẽ thương yêu em, anh ấy chưa từng bắt em phải chịu một chút cực khổ nào. Em rất biết ơn vì anh đã tạo uy tín giúp em, nhưng sự thực chứng minh địa vị của em ở nhà họ Cố.

“Thực sự? Thẳng nhãi này lại có thể nghe lời của em? Anh đã nghe qua một vài tin tức về cậu ta, nói cái gì cậu ta hung ác độc địa, xấu tính bướng bỉnh, làm việc quyết đoán. Cậu ta là một doanh nhân, không gian xảo thì không buôn bán được, đầu óc của một doanh nhân cực kỳ tinh ranh. Em vẫn còn nhỏ nên vẫn chưa đủ kinh nghiệm, em rất dễ bị người khác lừa dối!”

“Vậy thì em sẽ để cho anh nhìn xem bản lĩnh của em có được hay không?”

Hứa Minh Tâm cười hì hì nói.

“Nhìn xem như thế nào?”

Quý Lưu Xuyên nhìn cô một cách đầy nghi ngờ.

Chỉ thấy Hứa Minh Tâm dừng bước và quay lại vẫy tay với Cố Gia Huy, anh lập tức tiến lên.

“Chồng ơi, em cảm thấy không thoải mái khi đi giày cao gót, em mỏi chân quá đi mất”

Cố Gia Huy nghe vậy thì không nói hai lời mà trực tiếp ôm cô lên, anh dịu dàng, hỏi: “Thế nào rồi? Như vậy có đỡ hơn chút nào không?”

“Chồng à, buổi tối anh về nấu cho em món cá luộc nhị In trước anh làm rất ngon!”

“Được thôi, em muốn ăn cái gì thì anh đều sẽ làm cho em ăn.”

“Chân của em đau quá, đợi lát nữa anh xoa bóp giúp em nhé.”

“Được thôi, đợi lát nữa tìm một chỗ để nghỉ ngơi, không cần lo lắng đến việc ăn uống, anh sẽ đi lấy đồ ăn cho em”

“Cố Gia Huy…Anh yêu em hay yêu bản thân hơn? Hay là…yêu thế giới này hơn?”

Cô dí dỏm ôm lấy cổ của anh, cười hì hì hỏi.

“Cả thế giới của anh đều là em thì tất nhiên anh sẽ yêu em hơn rồi. Được rồi, đừng nói nhiều nữa, chúng ta nhanh chóng đi vào thôi. Ôm chặt lấy anh, nếu không em ngã xuống thì anh cũng không chịu trách nhiệm đâu: Khóe miệng của anh khẽ cong lên hiện ra một nụ cười mềm mại, đáy mắt không thể che giấu được sự cưng chìu Cứ như vậy, Cố Gia Huy một đường ôm Hứa Minh Tâm tiến vào cung điện ở trước mắt bao nhiêu người.

Quý Lưu Xuyên sững sờ ở phía sau, Hứa Minh Tâm ra hiệu cho anh ta, đại khái nói Cố Gia Huy rất nghe lời, căn bản không cần người của nhà mẹ đẻ đến để ra oai phủ đầu.

Lúc này Quý Lưu Xuyên rất hối hận, không có việc gì lại làm cho người ta thể hiện tình cảm, bây giờ mình còn phiền lòng hơn? Trái tìm tựa như phải nhận lấy hai tấn sét đánh!

‘Yên ổn sống không tốt sao?

Đoàn người tiến vào cổng trước của cung điện, kiến trúc ở bên trong cung điện đều là kiểu dáng Tây Âu, nhìn rất lộng lẫy và xa xỉ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK