Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thanh Nhã!” Cố Triệt nghe vậy, tim anh ta chệch hẳn một nhịp, nắm chặt lấy tay Lã Thanh Nhã.

Lã Thanh Nhã ôm lấy anh ta, nói: “Đây là tội giết người, em phải gánh thôi, em không thể làm liên lụy đến anh, sau này… Chúng ta cứ coi như chưa từng là vợ chồng đi. Cố Triệt… anh hãy đồng ý với em là nhất định phải giết chết Cố Gia Huy để báo thù đấy! Cố Tử Vị giao cho anh, hãy chăm sóc con cho tốt nhé. Nếu có kiếp sau, em vẫn sẽ lấy anh!”

Lã Thanh Nhã nói nhỏ chỉ đủ cho hai người nghe được, đến câu cuối cùng thì khóc không thành tiếng.

Nói xong, chị ta quay người, rời đi cùng cảnh sát.

Cố Triệt lảo đảo lùi về phía sau vài bước, khó mà chấp nhận được sự đả kích này.

Cuối cùng thì trò hề này cũng đã đến lúc hạ màn rồi.

Cố Gia Huy lạnh lùng nhìn Cố Triệt, bây giờ không phải là lúc để so đo với anh ta.

Nhưng Cố Tử Vị thì khác…

Anh nheo mắt lại, nói: “Anh cả, con trai anh động vào vợ chưa cưới của tôi, chuyện này không thể bỏ qua như vậy được. Anh tự giải quyết đi, tốt nhất là nên đánh mạnh vào, nếu không, sau này ra ngoài gặp tôi thì sẽ thành chuyện gãy tay gãy chân đấy.”

“Chắc hẳn anh cả cũng không muốn chuyện đó xảy ra đâu, vậy nên hãy cho tôi câu trả lời thuyết phục nhé. Cậu ba đây đợi tin tốt từ anh.”

Nói xong, anh lại giẫm mạnh lên tay Cố Tử Vị, không quay đầu mà cứ vậy rời đi.

Hai người ra khỏi nhà cũ, lên xe đi về phía bệnh viện trước.

Vẻ mặt Cố Gia Huy vẫn rất nghiêm trọng, anh đang lo cho Hứa Minh Tâm.

“Tất cả các tài liệu đều là do Ngôn Dương cung cấp à?”

“Trừ báo cáo về tinh dịch, cái đó là do tôi phát hiện ra. Nhưng… tôi không kiểm ra cơ thể cô ấy, không biết… phần màng mỏng đó có còn ở đấy hay không. Sao anh không hỏi xem Cố Tử Vị đã đạt được mục đích chưa?”

“Tôi đang sợ…

“Sợ gì? Sợ bản thân không chấp nhận được chuyện này à? Anh sẽ vì chuyện này mà ghét bỏ cô ấy sao?”

“Không phải, nhưng dù Cố Tử Vị có đạt được mục đích hay không thì đều sẽ để lại nỗi ám ảnh rất lớn trong lòng Hứa Minh Tâm, đó là nỗi đau sẽ chẳng bao giờ phai mờ. Dù cô ấy có thế nào thì vẫn là người con gái tôi thích, nhưng lần này cô ấy bị tổn thương quá nhiều rồi. Liệu có thể xóa bỏ đi được không?”

“Xóa bỏ… Tôi chỉ biết cách thôi miên thôi, nếu thể chất của Hứa Minh Tâm đảm bảo để thực hiện kiểu thôi miên cấp năm thi có thể thôi miên thành công, hiệu quả cũng sẽ rất cao.

Nhưng mà… thôi miên mất trí nhớ vẫn chưa được hoàn thiện hẳn, chưa chắc đã có thể hoàn thành được.”

“Vậy thử xem, tôi muốn để cô ấy quên đi những ký ức ấy đi.” Cố Gia Huy thầm cảm thấy rất mệt mỏi, chỉ sợ Hứa Minh Tâm sẽ không chịu đựng nổi.

“Được rồi, vậy liên hệ với chuyên gia thôi miên giúp tôi.”

“Đúng rồi, lần này thật lòng cảm ơn cậu.”

“Tôi và anh là anh em mà, cùng nhau trải qua chuyện sống chết rồi, khách sáo như vậy làm gì.”

“Nhưng tôi vẫn chưa thể tha thứ cho cậu, có vài chuyện… tôi đã gây khó dễ.”

“Tôi cũng hiểu mà, trừ chuyện này ra, thì những lúc quan trọng, tôi mong rằng chúng ta vẫn sẽ là anh em với nhau, giúp đỡ lẫn nhau.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK