Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mặc dù thuộc cấp dưới của Lance, nhưng anh ta chưa bao giờ tuân theo mệnh lệnh. Mối quan hệ giữa hai người mang tính cộng tác nhiều hơn. Lance không thể giúp anh được, anh ta cũng không sợ gia tộc Kettering”

“Bây giờ nếu như muốn tìm người, tôi đoán là…. tìm đến gia tộc Kettering đi” Kỷ Thiên Minh hùng hồn nói.

Hai anh em nhà họ Cố liếc nhau Phó Tây Du muốn giết người nhà họ Cố, nhưng tại sao đến nay vẫn chưa có động tĩnh gì.

€ó rất nhiều tình huống, nếu Kỷ Thiên Minh thực sự nói đúng, họ… không thể làm đến cùng.

Rốt cuộc, họ cũng chẳng phải là người yêu, đám cưới cũng sẽ không được chúc phúc.

Hứa Minh Tâm cả đêm ngủ cực kỳ sâu, tám giờ sáng hôm sau tỉnh lại, vừa mở mắt đã duỗi eo thoải mái.

Cô lăn người, thấy chiếc giường trống rỗng Cố Gia Huy đâu rồi?

Cô sững sờ mở mắt ra, hoàn toàn choáng váng. Đây là đâu?

Trước mắt đều là khung cảnh lạ lẫm, dọa cô nhanh chóng ngồi xuống, mặc trên người là áo ngủ ngây thơ của mình. Tối hôm qua khi cô đang tắm, có uống một chén nước trái cây sau đó.

Cái gì xảy ra cũng không nhớ rõ.

“Anh Gia Huy?”

Cô mờ mịt luống cuống hô tên của Cố Gia Huy, nhưng lại không có người trả lời Cô kinh sợ đứng dậy, mắt nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài ban công, lập tức cảm thấy có chút quen thuộc, kiến trúc Gothic, trang viên gia tộc.

Kettering?

Nơi này… Không phải là trang viên gia tộc Kettering sao?

Mình là đang nằm mơ sao?

€ô bóp bóp gương mặt, cảm thấy vô cùng đau đớn, thực sự đau đớn như đang nhắc nhở cô, đây không phải là mơ, tất cả đều là thật.

Cô đang mộng du, hay là gặp quỷ rồi?

“Có ai không? Là ai mang tôi tới đây! Cứu mạng với!”

“Đừng kêu nữa, là tôi đã đem cô tới đây”

Ngoài cửa truyền đến một âm thanh.

“MẹP thanh âm mềm mại trong trẻo truyền đến, lập tức có một bé gái nhỏ chạy vào, đầu đâm thẳng vào trong ngực của cô.

Phó Mặc Dao cao lớn hơn rất nhiều, bé gái nhỏ đã lớn nhanh như vậy.

“Mặc Dao?”

“Mẹ, con rất nhớ mẹ đấy. Ông rất hung hăng, không cho con được đi ra ngoài, Mặc Dao thật sự quá đáng thương rồi”

“Phó Tây Du, cái này… Đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?”

Hứa Minh Tâm mờ mịt luống cuống nhìn vào Phó Tây Du, đang êm đẹp anh ta lại mang mình đến đây làm gì.

Hai tay của anh ta đang vòng ở ngực, khóe miệng như đang cười đầy ý vị, “Nghe nói em đã cùng Cố Gia Huy kết hôn rồi, nên tôi muốn đưa cho em một xi “Anh là đang nói đùa tôi sao? Tặng quà gì chứ, anh đem tôi đưa đến chỗ này vậy? Cố Gia Huy có phải cũng không biết hay không? Đến cùng là anh muốn làm cái gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK