Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Một đám người bênh vực, đúng là rất đáng sợ. Thôi không nói chuyện với cậu nữa, bên này tớ vẫn còn bận, vậy tớ cúp máy trước đây, cậu tự chăm sóc bản thân tốt vào đó.”

Hai người cúp máy, thì Hứa Minh Tâm gọi điện thoại cho Quý Cành An, hẹn gặp nhau ở bên ngoài.

Cô không nghĩ là Quý Thiên Kim cũng đến “Dì, sao dì lại đến đây vậy.” ở nhà chán quá, nên dì đi ra ngoài hóng gió một lúc. Gần đây cháu có sao không? Nếu có việc gì giấu trong lòng thì cứ nói ra đây, dì xử lý cho “

“D), tốc độ của mọi người nhanh quá, cháu còn chưa kịp phản ứng thì mọi người đã ra tay ”

Hứa Minh Tâm vô lực nói: “Vậy thì cháu phải thích ứng chuyện này trước, nhà chúng ta vẫn xử lý mọi chuyện kiên quyết như vậy “Minh Tâm, cuộc sống dài như vậy, nên sau này cháu sẽ hiểu thôi. Dì còn nhớ bố cô nói, hồi nhà dì hay đánh nhau ở trường học, đối phương là một đứa bé trai. Dì đánh thắng, về đến nhà dì nói cho bố và chủ hai biết, nhưng không ngờ là hai người bọn họ lại đến trường đánh người kia một trận!”

“Nhà chúng ta nuôi dạy con trai theo cách thô bao, nhưng đối với con gái thì khác. Con trai thì tự làm tự ăn còn con gái thì được chiều chuộng và bao bọc, cháu hiểu không.”

“Lúc đầu nếu cháu là con gái, thì cô đã sớm chiều cháu lên tận trời cao, chỉ trách châu không chịu thua kém.”

Quý Thiên Kim liếc mắt một cái.

Quý Cảnh An vô tội sở mũi một cái, anh ta cảm thấy thức ăn ở đây cũng ngon.

Nhóm người đi ăn cơm, sau đó đi dạo phố.

Quý Thiên Kim vui vẻ hơn rất nhiều, cũng nổi chuyện nhiều hơn với mấy đứa cháu. Mặc dù có ta đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng cô là văn còn có trái tim của người con gái mới lớn, nhìn thấy những món đồ chơi bằng lông là cô ta không thể nhúc nhích được.

Nhìn thấy mèo con hoặc chó con, thì sẽ muốn sở nó một cái, sở xong còn lạnh lùng xoa đầu ngón tay một cái.

Rõ ràng là muốn một quả bông nhưng màu đỏ này, nhưng vẫn im lặng, không thể vô duyên nói được

Cuối cùng, vẫn là Quý Cảnh An hiểu ý cô ta, nên mua cho bọn cô mỗi người một cái.

“Dì giống như trẻ con vậy, cũng muốn dỗ dành cưng chiều.”

Quý Cảnh An nói nhỏ bên tại Hứa Minh Tâm. Cô gật đầu liên tục, dì là một vị quan nhỏ có chức vị cao

Đúng lúc này, điện thoại của Hứa Minh Tâm reo lên, là một dãy số lạ gọi đến.

Cô do dự một chút rồi bắt máy trả lời, cô chưa kịp mở miệng, thì đầu bên kia chuyển đến một giọng nói rất lo lắng.

“Hứa Minh Tâm, bây giờ cô đang ở chỗ nào? “Ông, ông là người chủ kì lạ kia? Tôi, tôi đang đi dạo phố “Nói cho tôi địa chỉ, tôi sẽ đến tìm cô

Hứa Minh Tâm nói ra địa chỉ, xong đối phương với vàng tắt máy.

Quý Thiên Kim tò mò hỏi: “Cố Gia Huy điều tra?”

“Không phải, chính là ông chú kì lạ muốn tìm người tên Thủy Xuân đó. Ông ta đến tim cháu, chẳng lẽ ông ta nghĩ mẹ cháu chính là Thủy Xuân người thiếu lợ ông ta?”

Quý Thiên Kim nghe thấy câu này, trái tim cô ta hoi run ray.

Tay cô cầm quần áo, ngón tay cứng đờ khiến quân áo rơi xuống mặt đất.

Người phục vụ lập tức đi đến, nhặt quần áo lên sau đó mim cười nói: “Có phải quý khách muốn thử quần áo không ạ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK