Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Xin mời vào chỗ của hai người, tôi sẽ lập tức đưa thực đơn đến, toàn bộ quá trình sẽ do tôi phục vụ, hy vọng…

có thể khiến anh hài lòng.”

“Minh Tâm, có lẽ cô không khó nhìn ra, chúng tôi đang ở bên nhau?” Tạ Quế Anh lên tiếng, vẻ mặt trông rất giả dối: “Minh Tâm… xin lỗi, cô mới bỏ đi có hai mười ngày, cô không biết Gia Huy vượt qua như thế nào đâu, nổi đau khổ dày vò sống một ngày như dài cả trăm năm, có tôi cùng anh ấy, cho nên mới…”

“Cô không cần nói, tôi biết rồi, cái gì tôi cũng biết cả. Chỉ là tôi muốn mời hai người đến ăn một bữa cơm, chỉ là tôi muốn chứng minh bản thân mà thôi, Hứa Minh Tâm tôi rời khỏi anh, cũng có thể sống tốt.”

Cố Gia Huy, anh nhìn thấy chưa?

Tôi không cần Diên bảo vệ, tôi có thể độc lập tự chủ!

Dù cho cả quá trình không hề có sự giúp đỡ của anh, em cũng có thể an bài được hết mọi thứ.

Nếu như là lúc trước, e rằng anh ấy sẽ sắp xếp mọi thứ, không để tôi phải lo một chút nào cả.

Nhưng bây giờ, tôi kiên cường dũng cảm hơn, tôi có thể bảo vệ được anh rồi!

Cố Gia Huy, anh nhìn thấy chưa?

Những lời này, điên cuồng thét lên trong lòng cô.

Ánh mắt cô nhìn anh đầy nồng cháy, cô nghĩ, vợ chồng bọn họ đồng lòng, Cố Gia Huy nhất định tự có cách của chính mình!

Cố Gia Huy hiểu rõ câu nói đầy thâm sâu này, nhưng Tạ Quế Anh chỉ nghe hiểu những lời trên mặt chữ.

Cô âm thầm kinh ngạc, không ngờ Hứa Minh Tâm lại từ bỏ dễ dàng như vậy, cô còn chuẩn bị rất nhiều cái cớ mài Bây giờ xem ra, Hứa Minh Tâm thật sự không chịu nổi một kích này!

“Thế thì tốt, nếu như cô thật sự thảm như vậy, người ngoài cũng sẽ bàn tán người họ Cố tôi đây. Thế không dính dáng gì với nhau nữa, rất tốt.”

“Ừ, rất tốt… thế anh ngồi đi!”

Cả quá trình cứ nhìn mãi Cố Gia Huy, lúc đưa thực đơn, cũng không quan tâm đến Tạ Quế Anh.

Dù cho Cố Gia Huy lúc nào cũng chăm sóc cho Tạ Quế Anh, hỏi xem cô muốn ăn cái gì, dặn dò muốn uống nước trái cây ấm.

Nhưng Hứa Minh Tâm dường như không nghe thấy, ánh mắt cô cứ mạnh mẽ quấn chặt lấy Cố Gia Huy.

Tạ Quế Anh càng ngày càng không hài lòng, cô nhìn chằm chăm như vậy có lộ liễu quá không?

“Minh Tâm… cô và Cố Gia Huy đã quyết định cắt đứt thì hãy cắt đứt một cách sạch sẽ đi. Lần này làm cho truyền thông náo nhiệt như vậy, chúng tôi mới đến đây. Hy vọng lần sau sẽ không có lần thứ hai, tôi cũng hy vọng hai người đến với nhau vui vẻ thì cũng chia tay nhau trong yên bình, trước mặt truyền thông mong cô ăn nói tốt một chút.

“mm Hứa Minh Tâm không hề liếc nhìn cô ta một cái, vỗn dĩ không hề nghe thấy cô ta đang luyên thuyên cái gì.

Tạ Quế Anh đợi mãi vẫn không nhận được câu trả lời, sắc mặt đỏ lên, xem cô như không khí sao?

“Hứa Minh Tâm?”

Cô ta nói to hơn.

“Phục vụ?”

Cố Gia Huy không nhìn tiếp nữa, thay vào đó là quay đầu sang phía Tạ Quế Anh.

Hứa Minh Tâm cũng không thèm để ý đến cách gọi của anh ấy, lập tức trả lời: “Sao vậy ạ?”

“Bạn gái của tôi đang hỏi cô.”

“Nói gì ạ Hứa Minh Tâm mù mịt nhìn Tạ Quế Anh.

“Cô… Hứa Minh Tâm, cô đừng khinh người quá đáng, cô không thấy cô cứ nhìn chăm chằm bạn trai của tôi là rất quá đáng sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK