Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô mở ra nhìn, làm một tấm ảnh chụp, là ảnh của Cố Gia Huy và Cố Trường Quân, chỉ là bên của Cố Gia Huy bị thiếu mất gắn phân nửa.Cô không để ý cái chỗ trống kia, mà nhìn chằm chằm Cố Trường Quân.

Đây là anh hai của Cố Gia Huy sao?

Nhìn kỹ thì hai anh em này lại giống y chang nhau.

Nhưng người thường vẫn có thể nhìn ra được một chút khác biệt từ chân mày đến ánh mắt.

Đây rõ ràng ảnh từ bốn năm trước, bốn năm trước Cố Gia Huy rõ ràng không cẩn thận nghiêm túc như bây giờ, anh còn biết cười với ống kinh nữa cơday!

Đến bây giờ cô và Cố Gia Huy còn chưa từng chụp chung tấm ảnh nào, cô muốn lén lút giữ lại làm kỷ niệm.Cô lấy điện thoại di động ra, dứt khoát chụp lại. Ngay lúc này, phòng làm việc của tập đoàn J&C.

“Hôm nay tôi đến đây để nói lời cảm ơn.”

“Anh Ngôn không cần khách sảo.”

Cố Gia Huy gọi một tiếng “anh Ngôn”, dường như hai người đã quen biết nhau lâu lắm rồi.”

Ngôn Dương biết, Cố Gia Huy đây là đang khách sáo, nhường nhịn mình. Hai người cùng thế hệ, ông ấy lớn tuổi hơn Cố Gia Huy, trên mặt tuổi tác thật sự áp đào.

Nhưng nếu như bàn về sự nghiệp của hai nhà thì nhà họ Ngôn rõ ràng không thể sánh bằng J&C.

Cố Gia Huy thật lòng muốn hợp tác với nhà họ Ngôn, đây đối với nhà họ Ngôn là một chuyện tốt.

“Những tài sản kia của nhà họ Trình đã xử lý xong hết rối chứ?” “Mấy ngày hôm nay đang vội vàng xử lý, muốn chiếm hết tất cả thì vẫn cần thêm một vài ngày nữa, Người ngoài đều biết là nhà họ Ngôn chủ động đối phó với nhà họ Trình, nhưng trên thực tế là cậumuốn đổ thêm dau vào lửa, tiêu tốn lợi ích của bản thân, kéo Cổ Triệt lại, mới có thể để cho anh có cơ hội. Sau này nhà họ Ngôn chắc chắn có thể bước lên thành tập đoàn đứng thứ ba, cậu em có nhu cầu gì cần giúp một tay thì cứ mờ miệng.”

Ngôn Dương cũng không khách sáo, rời khỏi Thẩm Thanh, ông ấy nhìn xa thông minh bình tĩnh, có tẩm nhìn xa trông rộng.

Ông ấy biết hai anh em nhà họ Cổ ắt sẽ có một cuộc chiến tranh, nếu như ông ấy đã chịu ơn của Cố Gia Huy vậy tất nhiên sẽ dốc hết sức mình giúp đỡ cho anh. “Thật ra điều tôi muốn đơn giản, tôi chỉ muốn nhà họ CỔ bảo đàm an toàn cho Hứa Minh Tâm.”

Yêu cầu này nằm trong dự liệu của Ngôn Dương, nhưng cũng là ngoài ý muốn.

Nhà họ Ngôn đã chịu ơn của anh lớn đến như vậy, anh có đưa ra yêu cầu quá đáng hơn nữa thì ông ấy cũng sẽ cắn răng đồng ý.

Nhưng bây giờ, vậy mà chi kêu nhà họ Ngôn bào đảm an toàn cho Hứa Minh Tâm, đây trong mắt ông ấy có vẻ không đáng cho lắm.

Ông ấy nhịn không được nhắc nhờ: “Cậu Trung, yêu cầu này của cậu không phải đơn giản quá đẩy chứ? Chỉ đơn giản là bào vệ con bé kia thôi, cũng không cần làm to chuyện như vậy, bán cho tập đoàn nhà họ Ngôn của bọn tôi ân huệ lớn như vậy?”

“Bởi vì cô ấy xứng đáng, tôi nghĩ về điểm này thì anh Ngôn sẽ càng có tiếng nói hơn cả tôi, tôi đang cố gắng học tập từ anh đây.”

Ngôn Dương nghe thấy thế không nhìn được nhếch khỏe môi mim cười nhàn nhạt, nhẹ nhàng lắcđầu: “Trong giới quyền quý ở Đà Nẵng, tôi luôn là tấm gương phản diện, bị người bàn tán như một chuyện cười, thế mà cậu lại học theo tôi?”

“Bởi vì cô ấy đảng giá để tôi làm thế, không phải vậy sao? Tôi nghĩ chị dâu trong mắt của anh cũng xứng đáng như vậy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK