Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tùy thích”

Cố Yên nghe được hai chữ này bèn móc móc lỗ tai, hoài nghi mình có nghe nhầm hay không.

Một người đàn ông chiều vợ không có chừng mực, quá chín giờ mà Minh Tâm không về nhà, anh đã có thể sốt ruột đến mức giậm chân, bây giờ lại nói hai chữ tùy thích?

Cố Yên run rẩy vươn tay, sờ lên trán của anh: “Cũng không sốt mà, sao anh lại bị ốm rồi?”

“Cứ đi chơi vui vẻ đi, cho em thẻ, quẹt thay chị dâu của em”

“Tốt quá!” Cố Yên cũng không nghĩ nhiều, lập tức nở nụ cười.

“Không cho em, tiêu tiền của chồng em đi, đừng tiêu tiền của anh, anh chỉ nuôi một người phụ nữ”

Trong lòng Cố Yên có một câu móa nó, không biết có nên nói ra hay không!

Cố Yên và Hứa Minh Tâm cùng nhau đi mua sắm, nhưng cô cũng không có đồ gì muốn mua, coi như là đi ra ngoài giải sầu với Ngọc.

Vy vậy, dù sao gần đây cũng có không ít chuyện nhọc lòng.

Hai người vừa đi vừa dạo, mua một số món đồ nhỏ.

Cố Yên nhìn trúng một bộ trang phục mùa thu, đi vào thử quần áo, khoảng chừng năm phút sau thì đi ra.

“Minh Tâm, cậu nhìn giúp tôi xem, bộ này đẹp không?”

Nhưng bên ngoài nào còn có bóng dáng của Hứa Minh Tâm.

“Minh Tâm? Cô có thấy chị dâu của tôi không? Người cùng vào với tôi, vừa nãy còn đợi tôi ở đây”

“Lúc nãy có một người đàn ông đến kéo cô ấy đi rồi, hai người còn xảy ra tranh chấp”

“Người đàn ông đó thế nào?”

“Vừa rồi tôi nghe thấy cô gái kia gọi mấy tiếng ‘Phó Minh Tước’ các kiểu… giống như vợ chồng cãi nhau nên chúng tôi không xen vào.”

“Vợ chồng chó má gì chứ, nếu chị dâu tôi xảy ra chuyện, tôi sẽ phá cả cửa hàng nhà cô!”

Cố Yên rống giận nói.

Cô ấy muốn đi ra ngoài nhưng quần áo trên người phát ra tiếng còi báo động.

Cô ấy không kịp thay nên mua luôn, lúc quẹt thẻ còn tranh thủ gọi điện thoại cho Cố Gia Huy.

Nhưng, lại không có ai nghe điện thoại.

Cô ấy lại gọi cho Lệ Nghiêm, cũng như thế.

Cô ấy vội vàng cuống cuồng đi tìm trong cả cửa hàng, kiểm tra camera, đi phòng bảo vệ, vô cùng bình tĩnh.

Dù sao cũng là người từng ra chiến trường!

Mất khoảng chừng mười phút mới gọi được cho Cố Gia Huy.

“Anh, anh đi đâu vậy! Anh có biết là Phó Minh Tước cướp vợ anh đi rồi không!”

Cố Yên nổi cơn thịnh nộ, bởi vì lâu như vậy mà anh không nghe điện thoại.

“Biết rồi, anh tới ngay”

“Bọn họ đi về hướng đường hầm Minh Giang rồi, mau chóng phong tỏa tuyến đường bên kia đi”

“Ngọc Vy, cứ để anh lo, một cô gái như em không an toàn”

“Vậy anh nhất định phải mang Minh Tâm về đó!”

Cố Yên cũng biết mình chỉ có một người nên không có tác dụng gì, cho nên chỉ có thể sốt ruột nhờ cậy Cố Gia Huy.

Nhưng nửa giờ trôi qua rồi, sự việc vẫn không có chút tiến triển nào.

Mà Cố Gia Huy chỉ có một lời giải thích, mất dấu rồi, Phó Minh Tước quá xảo quyệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK