Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu thời gian có thể quay lại, cậu nhất định sẽ tìm được Hứa Minh Tâm sớm hơn Cố Gia Huy một bước.

Cậu chấp nhận ở thời điểm đó trở thành người xấu, dùng mọi thủ đoạn tâm cơ để bắt lấy cô, trói chặt ở bên người, bất kỳ kẻ nào cũng không được phép tranh giành.

“Thật xin lỗi”

Cô mím môi, suy nghĩ cả nửa ngày cũng không biết nên nói gì.

Cuối cùng chỉ có thể buông ra ba chữ yếu ớt mà bất lực này.

Cô có đức hạnh gì để gặp được Diên, để được cậu ấy đối xử với mình tốt đến như thế chứ?

Diên nghe được ba chữ đó, khóe miệng tăng thêm mấy phần chua SóT.

Cậu cố kiềm nén, cố lấy hết can đảm đưa tay lau nước mắt vương trên khóe mắt cô.

Tay cậu rất lạnh.

Cuối cùng, hai người đều không nói câu nào nữa, màn đêm sâu thẩm như biển khơi.

Sau đó, cô chống đỡ không nổi nữa liền nặng nề chìm vào giấc ngủ, còn cậu thì đau đến mức không ngủ nổi, cũng không dám nói cho cô biết, cố nhịn đau giả vờ không sao.

Cậu nhìn bộ dạng mệt mỏi của cô vô cùng đau lòng, khó khăn di chuyển vị trí để cô có thể nằm trên đùi mình thoải mái một chút.

“Diên… thật xin lỗi Cô nỉ non trong mộng.

Cậu cười cười, bàn tay to lớn chậm rãi vuốt ve mái tóc cô.

“Cô cần gì phải nói xin lỗi với tôi chứ, rõ ràng cô chẳng làm gì cả, một đầu ngón tay cũng chưa từng đụng đến, tôi còn mong đến mòn mắt. Cho đến tận bây giờ mọi chuyện đều là do tôi cam tâm tình nguyện, đâu có liên quan gì đến cô chứ?”

Cô giống như một ngọn hải đăng giữa biển đen mênh mông, là phương hướng duy nhất giúp cậu giữ lại sơ tâm thuở ban đầu, không đến mức đánh mất chính mình.

Thậm chí cậu không cần cô báo đáp, chỉ cần cô vẫn còn sống tốt, để cậu vẫn có thể nghe được tin tức tốt đẹp của cô, vậy là đủ.

“Ngủ đi, tôi sẽ canh cho cô.”

Bọn họ không biết, một màn này đều được người khác thu vào mắt.

William nhìn hai người trong rừng dựa sát vào nhau sưởi ấm, nhịn không được vuốt cằm suy nghĩ.

Đúng lúc này có người gõ cửa bẩm báo.

“Thưa ngài, Jane De Kettering chủ nhà họ Lâm và bà chủ tập đoàn Cố Linh đều đã xuất hiện rồi”

Anh ta thản nhiên mở miệng nói, nhưng đối phương vẫn chưa có ý định rời đi.

“Thế nào? Còn có việc gì?”

“Tôi điều tra được một số tin đồn”

“Tin đồn gì?”

“Tại London có một thầy trừ tà, chuyên trừ khử những thứ không.

sạch sẽ gì đó trong nhà, từng có lời tiên đoán rằng bọn họ mới là một đôi trời đất tạo nên, mà Cố Gia Huy chỉ là kẻ chen chân. Nói cách khác, giữa bọn họ mới là duyên phận chân chính, nhưng bị người khác cứng rắn chặt đứt”

“Còn có chuyện này sao? Bắt cái tên thầy trừ tà đó đến đây cho tôi, tôi sẽ thẩm vấn cho tốt”

Sắc mặt William nháy mắt trở nên nghiêm túc.

“Đối phương là một cô gái”

“Mời người đến cho tôi, cẩn thận một chút, tránh dùng vũ lực, hiểu không? Đàn ông đối xử với phụ nữ và trẻ con không thể thô lỗ, phải có giáo dưỡng”

William lại thay đổi sắc mặt, trước sau quả thật như hai người khác nhau.

Thuộc hạ của anh ta tập mãi thành quen, ngài ấy từ trước đến giờ là người quyết đoán, nhưng luôn đối xử rất tốt với phụ nữ, không cần biết người ta có quan hệ gì với mình hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK