Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn họ không tin Hứa Minh Tâm lại tốt bụng đến vậy, lại còn muốn ngồi xuống nói chuyện.

“Cô nói trước Dương Cát Tường mở miệng nói.

“Các cô cũng biết đây, tôi nấu ăn rất ngon. Không phải có một câu nói rất hay sao, muốn chạm đến trái timđàn ông, con đường ngắn nhất là quada dày. Khả năng nấu nướng của tôi rất tốt nên không khó chút nào.”

“Hơn nữa, tôi còn dùng một chút bùa yêu. Không có việc gì thì liên cầu dẫn, đàn ông mà, không có ai lại chịu ngồi yên cả. Bọn họ rất dễ bị làm nũng, thổi gió bên tai “Hứa Minh Tâm, muốn dáng người có không có dáng người, muốn gia cảnh cô cũng không có gia cảnh, cô thổi gió bên tại mà Cố Gia Huy cũng nuốt trôi được sao?” Dương Cát Tường nghi ngờ

Cô ta luôn cảm thấy Hứa Minh Tâm nhất định có thủ đoạn gì đó đặc biệt, cô ta rất muốn học.

“Bởi vì ngực tôi nhỏ nên sau này không bị chảy xệ. Còn những người ngực bự giống cô hiện tại thì rất hạnh phúc, nhưng tương lai lại vô cùng phiền não đấy!”

Ngực nhỏ mà còn có thể tìm được người yêu? “Dáng người của tôi quả thật không đẹp, nhưng đàn ông mà, luôn ham muốn mới mè, ăn nhiều dầu mỡ rồi cũng muốn đổi khẩu vị sang ăn thanh đạm. Tôi vừa văn thích hợp.”

“Hơn nữa các cô đều không còn trẻ nữa. Hãy dành nhiều thời gian để giữ gìn nhan sắc đi. Sau giữ gìn được nhan sắc, bọn đàn ông sẽ tự nhiên tìm tới thổi, giờ mà học thủ đoạn dùng bùa yêu thì không kịp nữa rồi.” Hứa Minh Tâm không hề khách sáo mà đáp trả, ai bảo bọn họ vừa nãy nói những lời khó nghe như vây?

“Hứa Minh Tâm, cô nói chuyện cẩn thận một chút, cô đừng tưởng mình là bạn gái của Cố Gia Huy thì muốn làm gì thì làm. Trên đời này còn có rất nhiều người giỏi hơn cô, nên cô đừng kiêu ngạo như vậy “Thật sao? Vậy thì cô cũng phải nhớ cho tôi, trên đời này cũng có rất nhiều người giỏi hơn cô, nên cô cũng đừng kiêu ngạo như vậy.”

Cô dùng hai tay ôm ngực sau đó lạnh lùng nhìn sang chỗ cô ta.

Đôi mắt xinh đẹp của cô như được phủ một lớp sương mờ ảo.

Dương Cát Tường bị mấy lời nói này của cô chăn lại, không trả lời được câu nào, cô ta tức giận đến đỏ măt.

Ngực cô ta phập phồng lên xuống, bởi vì đang ở trong phòng, nên cô ta đã cởi áo khoác ra, bên trong cô ta chỉ mặc một chiếc áo len bó sát.

Đó công kia phải dùng một từ rất đẹp để hình dung.

Nó làm cho dân ông không thể rời mắt khi nhìn nó còn đàn bà thì hâm mộ ghen tị khi nhìn nó.

Mặc dù cô rất ghen tị nhưng cô không thể hiện ra ngoài.

Cô muốn tin tưởng một điều, oan ức ở trong lòng làm sao có thể làm thế giới hòa bình:

Từ nhỏ đến giờ Dương Cát Tường chưa bao giờ bị đối xử như vậy, chuyện này làm cô ta tức giận đến mức quên mất thân phận của Hứa Minh Tâm, cô ta không nói câu nào đi lên và giơ cao cánh tay.

Hứa Minh Tâm cũng hiểu cách đàn bà cãi nhau, nếu hai bên không nói chuyện được thì sẽ tất nhau.

Cô đã sớm phòng bị từ trước nên khi cô thấy bàn tay kia chuẩn bị rơi xuống mặt mình thì cô nhanh tay năm chặt cổ tay cô ta.

Dương Cát Tường tức giận muốn rút tay về, nhưng làm cách nào cô ta cũng không rút tay về được, cô ta không có sức lực như Hứa Minh Tâm.

Hứa Minh Tâm không phải là người lớn lên từ trong nhà kính, nên những động tác của cõi tràn đầy sức lực “Cô…cô buông tay ra…”

Cô ta tức giận nói Một giây sau, Hứa Minh Tâm không thể tay ra mà ngược lại còn tát cô ta một cái, cái tát này chính xác rơi vào má Dương Cát Tưởng, lực đánh không mạnh lắm nhưng nó tạo ra một âm thanh to.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK