Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những ngày qua, chắc hẳn anh ấy đã phải chịu đựng rất nhiều.

Khi Cố Gia Huy đi ra, cô nhìn chăm chú vào anh, ánh mắt có chút ấm áp. không lâu sau đôi mắt cô đã đỏ hoe, nước mắt lưng tròng.

Cố Gia Huy đau lòng bước tới ôm cô vào lòng: “Em đã nghĩ tới chuyện không tốt sao? Anh xin lỗi, anh đã không chăm sóc tốt cho em nên mới để xảy ra chuyện này.”

“Anh còn chờ em đi ăn lẩu sao?”

“Chờ nửa giờ không thấy em nên trong lòng cảm thấy không an tâm. Anh liền phải người đi điều tra nhưng lúc đó em đã đổi xe rồi.”

“Việc điều tra theo dõi đã lãng phí rất nhiều thời gian, Lúc bọn anh đến chân núi, ngọn núi đã bị tuyết dây bao phủ, mất quá nhiều thời gian để lên trên núi.”

“Nhưng anh vẫn đến và anh đến rất đúng lúc.”

“Không, không đúng lúc. Nếu anh đến sớm hơn thì em sẽ không phải chịu đau khổ như vậy. Như anh đã nói, dù em có như thế nào anh cũng sẽ chấp nhận. Nếu em chết thì anh phải làm sao? Anh không quan tâm mọi thứ sẽ ra sao, anh muốn em sống thật tốt, Từ giờ trở đi em hãy xóa bỏ ý niệm muốn từ bỏ mạng sống của bản thân ra khỏi đầu mình đi.”

“Nhưng thật sự lúc đó em rất tuyệt vong. Em không muốn bị cướp mất sự trong trắng của mình. Em cũng sợ anh không tìm được em thì em sẽ phải sống ở đó cả đời…”

“Hứa Minh Tâm, nghe anh nói, chỉ cần em còn sống thì anh nhất định sẽ tìm thấy em. Trên đời này ngoại trừ chuyện sinh tử thì anh không nghĩ ra cái gì có thể chia lìa chúng ta.”

Anh nói từng chữ một, giọng nói trầm bổng đánh sâu vào trái tim cô.

Chỉ cần em còn sống.

Anh nhất sẽ tìm thấy em.

Ngoại trừ chuyện sinh tử. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Anh không nghĩ ra cái gì có thể chia lìa chúng ta.

Hứa Minh Tâm nghẹn ngào khi nghe những lời này, cô không biết phải nói gì mà chỉ ôm chặt lấy anh.

Vòng tay của anh lúc này thật ám áp, rất ấm áp, âm áp làm tan chảy từng tế bào trong cơ thể có “Đừng sợ, là anh đã đến muộn.”

“Đúng rồi… Không phải chỉ có mỗi bạn buồn người. Có một người đã đánh thuốc mê em. Ông ta đã bị người ta giết, nhưng… Em không biết là ai muốn hại em.”

“Để đó cho anh.”

“Nhân tiện, anh định làm gì với gia đình đó?”

“Anh không định bỏ qua.”

“Tên ngốc đó thực sự khá tốt. Nếu anh ta không thương em thì thực sự có thể em đã chết. Họ đã tiêu một trăm năm mươi triệu, đó là tất cả tiền tiết kiệm trong gia đình, vì vậy đừng gây khó dễ cho gia đình bọn họ. Thà một con đường đi, dù nhà này có bị phá hủy thì vẫn có kẻ tiếp tục mua bản người. Đây chỉ là biện pháp giải quyết tạm thời. Trị ngọn không trị được tận gốc.”

“Tên ngốc đó nên cảm thấy may mắn vì đã tình cờ cứu được gia đình mình.”

“Cố Gia Huy, em không muốn ở bệnh viện, em muốn về nhà, muốn được anh ôm ngủ một giác thật ngon, em vẫn còn rất sợ.

“Được rồi, chúng ta về nhà đi, ngày mai anh phải Vòng tay của anh lúc này thật ám áp, rất ấm áp, âm áp làm tan chảy từng tế bào trong cơ thể có “Đừng sợ, là anh đã đến muộn “Đúng rồi… Không phải chỉ có mỗi bạn buồn người. Có một người đã đánh thuốc mê em. Ông ta đã bị người ta giết, nhưng… Em không biết là ai muốn hại em.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK