Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng lúc này, hình ảnh trước mắt cô càng ngày càng mờ đi, dần dần không thể tập trung được.

Cô bị hạ thuốc rồi sao?

Từ lúc nào vậy, rõ ràng cô không uống gì cả mà.

Đúng lúc này, Halley lắc dao gọt hoa quả.

“Hoa quả tất nhiên không sao, nước uống cũng không có vấn đề, nhưng tôi đã bôi thuốc lên dao, cô có thể làm gì tôi chứ? Cô nhóc vẫn khả cảnh giác, nhưng quá mềm lòng rồi.”

Hứa Minh Tâm mở miệng, còn muốn nói gì đó, nhưng không thể nói được.

Cuối cùng cơ thể nghiêng đi, chìm vào giấc ngủ.

Khi Halley vác Hứa Minh Tâm xuống, đúng lúc nhìn thấy Diên vội vàng chạy đến.

Diên sải bước tiến lên phía trước, nhưng lại bị đội hộ vệ cản lại.

Cậu ta không thể nào tiến lên, tức giận nói: “Anh làm cái gì vậy?”

“Tôi muốn giúp cậu”

Halley thu lại mọi ngả ngớn, khoảng khắc nhìn thấy cậu ta, biểu cảm vô cùng tập trung.

Trong đôi mắt xanh thẫm ấy, có một tình yêu sâu đậm, nhưng vẫn luôn bị kìm nén, không thể giải phóng.

Anh ta cảm thấy mình nên vì cậu ta mà làm chút gì đó.

Cậu ta không nên rộng lượng như vậy, chỉ muốn Hứa Minh Tâm sống là được, bọn họ nên ở cùng nhau.

Cậu ta giết Cố Gia Huy, cậu ta sẽ cô đơn đến già.

Như thế hoàn toàn không phải là hạnh phúc.

Nếu như đã lựa chọn ích kỷ, thì tại sao không làm đến tận cùng chứ.

“Tôi cảnh cáo anh, anh đừng làm gì lung tung, nếu không tôi sẽ giết anh”

Nếu như “Cậu vì cô ta mà muốn giết tôi sao?” Halley nghe thấy vậy, đồng tử co rút lại.

“Đúng, thả cô ấy ra” Diên không hề do dự.

Halley híp mắt lại, không quan tâm đến cậu ta, trực tiếp vác người vào trong nhà.

Khi đi, cũng không quên phân phó thuộc hạ nhẹ tay một chút, đừng làm tổn thương đến cậu ta, để cậu ta nguyên vẹn mang vào.

Halley đặt cô lên giường, cũng để Diên tiến vào.

Diên thoát khỏi khống chế, lập tức xông lên trước, đấm một đấm vào mặt Halley.

“Đừng động vào cô ấy, tôi đã nói đừng động vào cô ấy. Anh mang cô ấy đến đây làm gì?”

Halley bị đấm một đấm không nhẹ, cơ thể đập vào tủ đầu giường, mới ổn định được thân hình.

Đội hộ vệ thấy vậy, muốn xông lên, nhưng lại vị Halley ngăn lại.

Những người khác đều nhận lệnh ở ngoài cửa, không được vào trong.

“Cậu tức giận, ông đây cũng tức giận. Rõ ràng cậu muốn có được cô ta, nhưng lại nói cái gì mà muốn cô ta sống tốt. Trái với lương tâm, không đau sao?”

“Ông đây ghét nhất điểm này của cậu, không dám yêu không dám hận, dám làm cũng không dám nhận, là đàn ông sao? Không đúng, con mẹ nó cậu không được coi là đàn ông, ông đây sớm muộn gì cũng bị cậu chọc, làm cậu. Thân mật, chậm chạp giống như phụ nữ, “Anh…”

Diên còn chưa nói xong, đã bị anh ta cắt ngang.

“Đừng có nói với tôi cái này cái kia, cái tôi muốn chính là cậu được hạnh phúc, cậu dám cô độc đến già, tôi sẽ làm cậu. Cho nên, cậu tự mình nhìn lấy. Thật sự là rắc rối, chuyện gì cũng đẩy cho ông đây”

Anh ta lao lên, dựa vào sức lực của mình mạnh hơn Diên, trực tiếp cạy miệng cậu ta ra, nhét vài viên thuốc vào.

“Khụ khụ”

Cậu ta không ngừng ho khan, muốn nôn ra, nhưng không thể làm được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK